Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Tư Quân"Chị tránh ra đi! Tôi không cần."Khoảnh khắc Hoàng Phong thốt ra câu nói này, cậu đã hơi hối hận khi nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Ngọc Hân. Khẩu Thị Tâm Phi là một câu chuyện học đường ngọt ngào ở trường trung học phổ thông Ánh Dương, nơi mà Ngọc Hân - một đàn chị nổi tiếng vì tính cách năng nổ, khả năng học tập xuất sắc cùng thói quen giúp đỡ người khác vô tình gặp gỡ Hoàng Phong - cậu trai mới vào trường mang tính cách lạnh lùng, dè chừng với mọi thứ, đã vô tình khiến cô phật lòng trong ngày đầu gặp gỡ.…
Xuân tới, hoa lại nở, những bông hoa thơm thoảng nơi đầu mũi. Chị chính là sắc xuân của em. Những ký ức đã biến mất cũng dần trở lại theo gió xuân. Nhưng những ký ức này...thật sự em không nên nhớ lại nó, nhớ lại chúng chính là tội lỗi của em. Sắc xuân của em...đã tàn.…
『Trong đêm đông năm ấy, có hai đứa trẻ đơn độc tựa vào nhau, san sẻ cho người kia chút hơi ấm mà mình có được, đưa con mắt thơ ngây nhìn thế giới ngoài kia-đầy lạ lẫm và tàn khốc. Vào đêm đông năm nay, lại có người thiếu nữ, tay cầm bó hoa loa kèn trắng. Nơi đây không chỉ là nơi bắt đầu tất cả, mà còn là nơi an nghỉ của người mà cô kính yêu nhất. Đặt bó hoa xong, cô gái ngước lên liền bắt gặp được ánh mắt quen thuộc, quen thuộc đến đáng sợ. "Tiền bối, chúng ta cùng về nào" "...Vẫn chưa phải là lúc" Cứ thế họ chọn cách lướt qua nhau, đi thật xa, thật xa dần. Thời khắc mà cả hai có thể sánh bước bên nhau, còn xa lắm.』-C3Liệu rằng hai con người ấy có thể chiến thắng được sự sắp đặt của số mệnh mà đến được bên nhau, hay chỉ có thể mặc cho dòng đời đưa đẩy họ cách xa?Liệu rằng hơn 500 năm, đủ để họ có thể hoàn thành sứ mệnh mà trở về bên người kia?Liệu rằng những con người ấy, sẽ có thể kết thúc ở điểm cuối của chuyến hành trình bằng cái kết viên mãn mà yên bình, hay là sự tuyệt vọng, dày vò không lối thoát?Tất cả, sẽ được chính thời gian trả lời.-----Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, mong rằng truyện sẽ hợp và nhận được sự ủng hộ từ các bạn♡♡♡♡Cốt truyện diễn biến khá chậm, cp chính: Thiên Yết x Song Ngư-12 cung hoàng đạo cùng những nhân vật phụ khác. (phần cp khác và chi tiết hơn, mời đọc chap: "Lời nói đầu")KHÔNG MANG, SAO CHÉP TRUYỆN CỦA MÌNH ĐI NƠI KHÁC, CHỈ CÓ TRUYỆN Ở WATTPAD VÀ MỘT TRUYỆN DUY NHẤT Ở WATTPAD!Ngày lên ý tưởng và viết: 18-19/1/2022…
Đây là một câu chuyện khác xa với bản gốc, nơi mà Takemichi là em trai của Cinderella. Cinderella đã chịu nhiều áp bức, giờ đây khi Cinderella muốn phản công, có nghĩa Takemichi phải chống chọi với bàn tay vàng và giành lấy hạnh phúc.Và Cinderella liệu có thực sự hiền lành? Không phải xuyên không, cũng không có một Ciderella yếu đuối bên ngoài.…
[Nội Dung]Tại một thành phố lớn mà là nơi tập trung những người có sức mạnh siêu nhiên và câu truyện kể về cuộc sống của Konoma Tsukasai là một thanh niên mươi bảy tuổi có tính cách lười biếng,nhây,ngủ bất chấp. Học ở học viện Hagume, nơi đào tạo những người có năng lực trở thành Breaker để chống lại những kẻ Unknown sử dụng sức mạnh của mình vào mục đích xấu.{ Ảnh bìa chỉ cho đẹp thôi }…
nàng là con gái của hoa thần tên là Cẩm Mịch.Mẹ của nàng không muốn nàng đau khổ về tình nên đã cho nàng uống viên đan tuyệt tình tuyệt ái.Hơn 4000 năm sau,nàng không thể thoát được kiếp yêu này được.Nàng không hề biết chính nàng đã yêu chàng mất rồi và cuộc tình đã ...Tác giả : Điện Tuyến…
Đang yên đang lành ở học viện, bỗng nhiên bị xuyên không về cổ đại ?Xuyên vào một tiểu thư bình thường thì không nói, đằng này lại xuyên vào một phế vật ?Lại còn bị mấy tình nhân (?) của nam chính bày kế hãm hại ?Ông trời!?! Rõ ràng là tôi ăn ở rất tốt cơ mà?!?…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…