dsàdfdsfsđề
…
Ở thác Vong Xuyên này có một truyền thuyết. Truyền thuyết kể rằng, bất cứ ai uống phải nước ở thác này đều sẽ quên sạch quá khứ, đau thương, sẽ không bao giờ có thể nhớ lại được nữa. Nếu thật sự như vậy chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Chỉ cần bước một bước thôi là mọi chuyện đều sẽ quên hết nhưng sao y lại chẳng dám. Phác Chí Mẫn cười nhạt, y là đang do dự? Y còn gì để nuối tiếc, níu kéo cuộc đời này sao?''Chúng ta nhất định sẽ gặp lại, nếu trên thế gian này tồn tại thứ được gọi là 'định mệnh'."---◇Hoàn: 1/1/2018.☆Bookcover design by @J-Dalle.⚠️Tất cả mọi chi tiết đều là hư cấu, nhân vật không thuộc về tác giả.❗Vui lòng không đem con mình đi nơi khác.…
Hiện đại…
~Chế~ 1 cô gái luôn bám theo ng đó phía sau nhưng ng đó k qtâm bỏ mặt cô đau thw thế nào? Cô tự nghĩ nếu 1 ngày ng đó có dám dừng chân qay lại sau lưng hay k hay vẫn bước típ?…
Đều là trích đoạn plot OC, OCTP của tôi và các thể loại tựa tựa vậy nên chả có thông điệp gì sất.⚠️Warning: quốc gia giả tưởng=>phong tục tập quán không theo quy luật nào ngoài đời hết. Đây thực sự là một đống hổ lốn nên clickback càng sớm càng tốt nếu bạn thấy cấn cấn.P/s: văn phong lớp một, cũng cấn cấn nốt. Thường viết xong không dám đọc lại để mà sửa…
đọc rồi biết…