Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
mình là Luzcy nè, trang Wattpad cũ của mình đăng nhập vào không được, không viết truyện cũng không đọc truyện được , thật là tới khí, phải tạo cái khác đăng lại, sau này nếu các bạn tiếp tục theo dõi hai cuốn truyện của mình thì các bạn cứ vào trang này xem, trang cũ sẽ bỏ. Các bạn thông cảm giúp mình…
「Black Clover stories」Câu chuyện nhỏ nhặt do tôi ngẫu nhiên nghĩ ra.Tất cả các câu chuyện trong đây đều là từ HEADCANON của mình, tuy nhiên chúng sẽ không theo trình tự vì mình ngẫu hứng nghĩ ra chúng thôi.Chủ yếu mình viết về OTP của mình là Nozel x Dorothy :33Lưu ý:- Có thể sẽ có OOC.- Sẽ có tình tiết không giống với nguyên tác truyện.Cảm ơn đã đọc!…
TÊN GỐC: Avarice TÁC GIẢ: RiddleInsomniaNGUỒN: AO3LINK ỦNG HỘ TÁC GIẢ GỐC: https://archiveofourown.org/works/40819023/chapters/102281232TÓM TẮT:Harry Potter ở tuổi 130, qua đời sau rất lâu so với bạn bè và gia đình mình. Sau chiến tranh, cậu cảm thấy cuộc sống vô nghĩa nhưng vẫn sống tiếp để đáp ứng kỳ vọng của người khác. Khi cậu qua đời, chính thực thể của cái chết đã cho chủ nhân của mình quyền lựa chọn: sống hay không.Harry Potter được tái sinh nhiều lần để thỏa mãn lòng tham từng bị dập tắt và vứt bỏ bởi sự thao túng của Dumbledore. Là người được Số Phận ưu ái và là chủ nhân của Tử Thần, Harry vô tình sửa chữa các phiên bản khác nhau của thế giới phù thủy theo nhiều cách khác nhau trong mỗi kiếp sống.Đến kiếp thứ mười ba, cậu lại là Harry Potter và thế giới phù thủy thay đổi từ sự thức tỉnh của chủ nhân Tử Thần được tái sinh. Thật không may, kẻ làm chủ nhân Tử Thần này đã trở thành một tên chống đối xã hội, quyết tâm khiến Dumbledore phải đau khổ... Và có lẽ đã quên mất Chúa Tể Hắc Ám, người đã xúc phạm điều này.Cả thế giới phải chuẩn bị tinh thần."Liệu tôi có thể sống cho chính mình không? Tôi có thể là chính mình không?" Harry hỏi.Tử Thần chỉ đơn giản là cười khúc khích, dẫn Harry đi về phía chuyến tàu. Trải nghiệm này giống hệt như lần đầu tiên Harry bước vào Ngã Tư Vua trong năm học đầu tiên."Điều đó phụ thuộc hoàn toàn vào ngài, cậu chủ."BẢN DỊCH PHI LỢI NHUẬN, NHẰM MỤC ĐÍCH THOẢ MÃN CÁ NHÂN, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI…
Author: hettienroi_0808Fic này làm về Chủ yếu về mấy cung xuất hiện nhiều trong fic nha. Tại vì có một bạn dễ thương đã nhắn cho tui á! Nên là có vài cung sẽ ít xuất hiện nhưng vẫn sẽ đủ nha…
TÊN GỐC: Basilisk bornTÁC GIẢ: EbenbildNGUỒN: Fanfiction.netLINK ỦNG HỘ TÁC GIẢ GỐC: https://m.fanfiction.net/s/10709411/1/Basilisk-bornTÌNH TRẠNG BẢN GỐC: Hoàn thành (72 chương)GIỚI THIỆU:Điều gì sẽ xảy ra nếu cuộc tấn công của Giám Ngục kết thúc bằng việc Harry thua cuộc? Nhỡ có ai đó lao vào cứu cậu thì sao? Và điều gì sẽ xảy ra nếu Harry trở về quá khứ với cơ hội trở nên vĩ đại hơn bao giờ hết? Một câu chuyện về việc Harry bị buộc phải du hành thời gian và những hậu quả của nó...BẢN DỊCH PHI LỢI NHUẬN, NHẰM MỤC ĐÍCH THOẢ MÃN CÁ NHÂN, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC.…
Park Chaeyoung một sinh viên ngành y gặp anh sau một cuộc va chạm xe cộ.Park Jimin, tổng giám đốc, con trai của chủ tịch công ti tài chính PJ. Cô đắm chìm vào lưới tình của anh. Anh đơn phương một người con gái khác. Sau này tình cảm của anh với người con gái xưa kia dần dần đã bị phá bỏ. Anh nhận ra anh yêu cô.Nhưng, khoảnh khắc anh nhận ra điều đó. Cô đã đi mất rồi.... Liệu anh có thể gặp được cô và nói ra tâm tình mình? Liệu sau hai năm dài đằng đẳng, cô có còn yêu anh như trước không? [ Anh Thích Capuchino Lạnh Hay Đá ]#Hyeri201 #07.01.2018…
"Cô ngồi xuống để vớt nước lên tay. Hai đầu gối dính bùn từ tối qua và tro, và cả máu và một ít lông sói, áp lên ngực cô, hôn lên cằm và bao quanh cái lồng xương. Những cái rễ mọc dài hơn ở đó, và khi đến bàn tay và những ngón tay, chúng nhỏ như tơ, màu đỏ, cứ như mạch máu ở nhãn cầu vậy. Cô hôn lên chúng. Đó là từ Mẹ. - Xin lỗi nhé, xin lỗi nhé. Cô nói như thế với những cái lá sen đang khóc. Chúng không có gì phải khóc cả, nhưng nước vẫn chảy xuống thỉnh thoảng. Cô thấy tội nghiệp cho chúng. Nhưng cô đã chạm vào mặt hồ rồi. Mọi vật chết."…