Thanh xuân tớ, chỉ thực sự rạng rỡ khi có cậu cạnh bên
"Chào cậu, tranh bạn khá ấn tượng đấy, có thể cho tớ biết nên gọi cậu là gì không?" Câu hỏi ngày đầu tưởng chừng như vô tình mà lại khiến cho bánh xe vận mệnh bắt đầu lăn bánh, mỗi một kí ức nhỏ về cậu, tớ đều không nỡ quên. Thật tuyệt vì chúng ta gặp lại nhau, ngỡ rằng tớ chỉ đơn phương thích cậu vậy thôi, nào ngờ cậu cũng thích tớ, nếu ngày đó tớ không dám mở lòng, chúng ta đã bỏ lỡ nhau cả đời rồi. "Ừm, đúng vậy, cũng nhờ cậu, Lam à, nếu không Hạ Miên tớ không biết sẽ ra sao nếu thiếu cậu đây." Hai người nhìn nhau, rồi lại bật cười trong hạnh phúc dưới ánh hoàng hôn.…