Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Keigo nghiến răng ngăn mình đừng làm gì dại dột. Tên này như đọc được anh đang nghĩ gì vậy. Xiềng xích trên đôi cánh thắt chặt lại khiến anh đau đến quặn người. Dabi đặt tay lên cánh của anh, kéo anh lại gần, trông chờ anh làm điều gì đó với nụ cười quái gở trên môi. Anh cau mày, thật sự là hết cách rồi nhỉ? Keigo xích lại gần, vừa vặn tìm được vị trí môi người đối diện. Được mà, anh được phép yêu thương người anh quan tâm.…
Author: AirihPairing: Victor Nikiforov x Katsuki YuuriFandom: Yuri On IceCategories: Romantic, Comedy, BlSummary:"-Yuuri, eros của em có vấn đề thật rồi! Em thiếu đi sự ích kỷ, tham lam cần có trong tình yêu. Hãy để anh dạy em, cách đắm chìm vào "eros"…
"Ai cũng từng có quãng thời gian nông nổi của tuổi trẻ, dù bằng cách này hay cách khác cũng khiến ta khắc ghi mãi về sau.Và trùng hợp thay, trong khoảng thời gian ấy ta sẽ gặp được một người, một người khiến ta thay đổi..."Dưới đây là những mẩu truyện ngắn mình đăng lại để lưu trữ, có rất nhiều thiếu sót nhưng mong mọi người đọc vui vẻ nhen._______________Edit bìa: _zican_Nguồn ảnh: Love Story (Pinterest)…
yes it's an alternate universe where there is nothing called a curse but instead they have problems that need dealing with.setting: nhà zenin nhận nuôi megumi sau khi toji mất mà nó cũng chẳng liên quan gì lắm...Fushiguro từng thích Kamo. Hay nói đúng hơn, em nghĩ là mình từng thích hắn, em thích hắn vì cái gì ấy nhỉ? Em và hắn gặp nhau đúng hai lần vào hai giai đoạn khó quên nhất trong đời người. Lần đầu tiên gặp một ai đó chung cảnh ngộ với mình và lần đầu tiên thua một ai đó. Với em, Kamo một mình ôm trọn cả hai lần đầu ấy.…
yes it's an alternate universe where nobody has a quirk and the villains are the bad guys instead. Dabi đã ước gì hắn chưa bao giờ bước vào quán bar xập xệ nơi cuối con phố hắn ở. Hắn ghét cái không khí ở đó vô cùng, có tên điên nào lại uống vodka ở cái nơi nồng nặc mùi gái vậy chứ? Hắn chẳng phải không hứng thú với gái hay gì nhưng mùi nước hoa rẻ tiền khiến hắn muốn ói hết cả bữa tối ngon lành của mình ra. Và hắn cũng không nghĩ mình sẽ phải lòng một cậu sinh viên đâu. Ít nhất đó là cho đến khi Shigaraki bước lên sân khấu.…
Và giây phút đó, mọi cử động của cô như một thước phim quay chậm, khiến anh không thể nào rời mắt.Anh nghe thấy tiếng gót giày chạm vào nền gỗ. Cô gái với gương mặt nhỏ nhắn cùng đôi mắt to, đen láy tràn ngập ý cười nhẹ nhàng tiến về phía anh. Vài sợi tóc nhẹ bay trong cơn gió, chạm vào gò má ửng hồng. Nó khiến bàn tay anh rịn mồ hôi, hai bên tai bỗng chốc nóng bừng, như khi anh hôn bất cứ bạn diễn nào, nhưng cũng khiến cổ họng anh khô lại, cảm tưởng như không thể cất nổi nửa lời, điều mà anh chưa từng trải qua.…
Summary by author: Bạn nhỏ Na Jaemin mười bốn tuổi bỗng dưng có thói quen nhìn chằm chằm vào môi Mark mỗi lần hai bạn trò chuyện. Bạn nhỏ Mark Lee mười lăm tuổi muốn tìm hiểu lý do đằng sau hành vi kì cục này.…
original: https://archiveofourown.org/works/52139944Lưu ý: Fic gốc được đăng ẩn danh. Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả.Summary: Đôi tình nhân trẻ lần đầu nói lời yêu trong hơi men 😗…
• Tên gốc: 50年后王一博的自白 • Tác giả: 反转233 (fanzhuan233)• Link gốc: https://fanzhuan233.lofter.com/post/1f094d05_1c71be3ae https://archiveofourown.org/works/21623809• Summary: Lời tự bạch của Vương Nhất Bác 50 năm sau khi đã trở thành một ông lão, kể về lần đầu tiên gặp gỡ với vị tiên sinh nhà mình như thế nào cuộc sống hàng ngày ra làm sao. • [Trích]Vào một ngày nọ, khi tôi đi vào gian phong đồ chơi kia, đột nhiên phát hiện, anh ấy cánh tay run run rẩy rẩy, chính là đang cầm bút viết, mặt sau của mỗi món đồ chơi đều viết một chữ. Chữ kia, không phải cái gì xa lạ, là tên của tôi, Nhất Bác.Tôi ngồi xuống bên cạnh anh ấy, anh ấy giống tiểu hài tử bí mật cố giấu bị đâm thủng, lập tức đem đồ chơi giấu ra đằng sau.Hai chúng tôi rốt cục lại giống 50 năm trước kia, cãi nhau ầm ĩ, tôi đoạt lấy món đồ chơi kia, đem anh ấy ôm vào trong ngực, cười toe toét với cái dấu ngoặc kép không thể sâu hơn, trêu chọc anh ấy, "Tuổi đều lớn như vậy, còn không xấu hổ a."Không nghĩ tới, anh ấy đột nhiên lại yên lặng. Tôi rõ ràng cảm nhận được, anh ấy ở trong trong ngực tôi, có chút run rẩy.Tôi hốt hoảng, nước mắt của anh ấy từng giọt từng giọt dọc theo khóe mắt chảy xuống.Anh ấy nắm thật chặt tay tôi, gắt gao nắm lấy, run run rẩy rẩy nói với tôi:"Lớn tuổi rồi, rất nhiều thứ đầu óc không nhớ ra được. Anh rất sợ hãi, vạn nhất có một ngày anh đem em quên đi thì làm sao xử lý a."Tôi mới phát hiện, trong cả căn phòng này, mấy trăm món đồ chơi đồ chơi sang trọng kia, mặt sau, toàn bộ…