𝙬𝙞𝙣𝙣𝙮𝙨𝙖𝙩𝙖𝙣𝙜 ✘ dawn
sáu năm xa cách đã đủ nhớ chưa em?…
sáu năm xa cách đã đủ nhớ chưa em?…
Link truyện gốc: https://my.w.tt/MWNCHWu2c6Tác giả: @downpour0721Editor: FogTình trạng: Hoàn thànhCouple gốc: OngNiel/ NielOngCouple chuyển ver: Jikook/KookminCover: Pinterest--"Sau này em không đóng cửa nữa."Jimin vỗ nhẹ lên cánh tay Jungkook. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jimin mặc, Jungkook nói thầm:"Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. "Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Jungkook còn nghe thấy được, vậy mà Jimin lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bấm móng tay vào sâu trong vai Jimin, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Kookie vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?""Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"--Bản chuyển ver đã CÓ SỰ ĐỒNG Ý của tác giả. Vui lòng không repost ở bất kì nơi nào khác. Xin cảm ơn, và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
nó có 1 chút hoặc nhiều chút Hđây là OTP của tui, NOTP thì xin phép lướtngôn từ còn thiếu xót, mong m.n bỏ qua…
Năm tháng không đẹp nhất, gặp được người đẹp nhất.---/ fic chuyển ver /Tác giả gốc: downpour0721Link truyện gốc: https://my.w.tt/MWNCHWu2c6…
Tóm tắt : Beomgyu sống ở Mỹ lâu năm quyết định quay về Hàn để sống . Vô tình gặp đc Yeonjun làm cuộc đời anh có thêm nhiều ngã rẽ.…
Có lần Gulf đã nói là muốn đóng series với P'Mew mà nội dung là Gulf sẽ là Yang lake để kua anh bác sĩ là Mew nên tui mạnh dạng viết một cái fic :)))…
thì là Hopekook thoi:))…
ldh x hrjPLEASE DO NOT REPOST.…
Tác giả: Yu_wzMô tả: gương vỡ lại lành, HE HE HE*Ni-Chome là tên một khu phố gay nổi tiếng ở Shinjuku, Nhật Bản. Về ý nghĩa sâu xa thì đại khái nói về một câu chuyện tình yêu tuyệt vọng.Cảnh báo: có H, chương nào sẽ thông báo sau =)))Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không repost, trích dẫn xin ghi rõ nguồn. Truyện chỉ được đăng tại wappad callmedawn17 này và chia sẻ trên blog Mỗi ngày đều cười hớ hớ hớ và ăn một chiếc bánh pudding, nhìn thấy ở nơi khác xin ấn giúp mình nút report. Cảm ơn rất nhìu ❤…
anh chuyên gia tâm lý và em bệnh nhân bị ngố._teerick _long tiến iu nhau…
Link truyện gốc: https://my.w.tt/MWNCHWu2c6 Tác giả: @downpour0721Tình trạng: Hoàn thành Couple gốc: OngNiel/ NielOng Couple chuyển ver: Yeonbin/Soojun ---------------------------------"Sau này em không đóng cửa nữa." Yeonjun vỗ nhẹ lên cánh tay Soobin. "Sau này" sao, anh hi vọng sau này đó có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Yeonjun mặc, Soobin nói thầm: "Sau này em là nhà của anh.""Em nói gì? Anh nghe không rõ. " Đêm không còn một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Soobin còn nghe thấy được, vậy mà Yeonjun lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Cậu bẩm móng tay vào sâu trong vai Yeonjun, anh hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Binnie vừa nói gì với anh? Sau này cái gì?" "Sau này em ăn mì gói với anh, được chưa?"…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
L . U . N . A - Light Up Night Adventure!- Content: Luna- Bìa: vẽ và thiết kế bởi Luna, có brush từ Brusheezy và psd clr của Kyroshit- Font: Rudolph và North Land…
ldh x hrjPLEASE DO NOT REPOST.…
Để chúc mừng MultiSaku month (1/6 tới 1/7). Mỗi ngày một chương truyện.Lưu ý: Bọn tớ không sở hữu truyện, toàn bộ đều được tìm và dịch lại. Link đến bản gốc tiếng Anh sẽ được để ở phần đầu mỗi truyện, bạn nào muốn có thể đến ủng hộ tác giả gốc. Translators: @xxxradianbulletproof và @nana_armetBeta-er: @nana_armet (Nana)…
Tác giả: Huyền NhâmThể loại: Truyện teenMình cảm thấy truyện khá vui, nên reup lại «OAO»Trái Đào 🍑 Đà Lạt 17:00Tóm:Trong một lần tham gia trắc nghiệm tập thể, người quản trò đã hướng đến Phạm Đăng Trường Giang mà rằng:"Xin hỏi, vật tùy thân của cậu là gì?"Thế nào là tùy thân? Là bất ly thân, là bất kể lúc nào cũng đều bám dính, là không thể nào thiếu được.Quần áo ư? Vẫn có lúc không dùng đến. Hay là đồ trang sức - như chiếc khuyên nụ hắn đeo trên tai trái từ năm ba tuổi? Không, đó vẫn là thứ Trường Giang có thể bỏ ra.Hắn thấy khóe miệng mình giật giật, hai mắt tối sầm lại. Phải, Trường Giang nhị thiếu gia đang nghĩ đến một "thứ" mà dù muốn dù không vẫn phải "đeo" bên người, từ nhỏ tới lớn, không cách nào rời ra nổi kia... Hắn nghe thấy mình đang nghiến răng trèo trẹo."Đặng An Hạ!"…
Tổng hợp những shot về Soonhoon do tớ viết và dịch lại ^^…
muốn để là "không tên" nhưng nếu thế thì chẳng còn là không tên nữa…
ᵛᵐⁱⁿ 𝗍𝖺𝗄𝖾 𝗆𝗒 𝗁𝖺𝗇𝖽 𝖺𝗇𝖽 𝗌𝗍𝖺𝗒 𝗐𝗂𝗍𝗁 𝗆𝖾 𝗆𝗒 𝖽𝖾𝖺𝗋 🥀②①…
Chuyện kể rằng, ngày xưa ở một khu phố yên bình nọ, có một cậu bé Min Suga rất dễ thương, bé đã năm tuổi rưỡi, là con nhà Namjin, bé có đôi mắt to tròn cùng cái má phúng phính, cái môi nhỏ nhỏ xinh xinh lại rất hay bi ba bi bô khiến người dân ở đây đều điên đảo bởi vẻ đáng yêu của bé, nói chung, bé rất được lòng hàng xóm, cho dù bé có tính cách có hơi "ngạo kiều" =_=! Bé rất ghét người lạ, mỗi lần người lạ tiếp xúc, bé đều lảnh tránh và hờ hững đáp lại một câu "Thật phiền phức!", Namjin ra sức dạy lại bé, nhưng bé đâu có nghe~Nhưng có người dạy được bé, tin không, có trời chứng giám, có người dạy dỗ được đứa bé cứng đầu này đấy >~