[Khôn Thâm] Tôi làm chìa khóa của người
Tên gốc:【坤深】我做你的钥匙Tác giả: 别抢我被子 (tên trên Lofter)Trans: vuongngocvan@wattpad---CP: Thái Từ Khôn x Châu Thâm Thể loại: Fanfiction, hiện đại---Bản chuyển ngữ đã có sự đồng ý của tác giả.…
Tên gốc:【坤深】我做你的钥匙Tác giả: 别抢我被子 (tên trên Lofter)Trans: vuongngocvan@wattpad---CP: Thái Từ Khôn x Châu Thâm Thể loại: Fanfiction, hiện đại---Bản chuyển ngữ đã có sự đồng ý của tác giả.…
Chung Dương là một chàng trai bình thường, trong hàng tỉ chàng trai trên trái đất. Ngoài diện mạo ưa nhìn, học lực cũng khá, điều đặc biệt duy nhất của cậu có lẽ là giới tính, cậu thích con trai. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống ở đại học của cậu, có lẽ là có thêm cả hai người đàn ông nữa..…
Thế gian u tối này chẳng còn lấy một tia sáng, em như bị nhấn chìm trong vũng bùn sâu không thấy đáy, cứ mãi giãy giụa, cứ mãi đợi chờ một vị cứu tinh đến, giải thoát cho tâm hồn đã bị giam cầm này của em. Và Thượng Đế đã thấu hiểu, đã phái anh xuống trần tục này, mở rộng vòng tay ôm em vào lòng, ban cho em một tí hy vọng, cứu khỏi vũng lầy nhơ nhớt ấy, em đã nghĩ rằng anh là định mệnh của em, rằng em có thể dâng hiến cả sinh mạng bé nhỏ này của mình cho anh. Nhưng không, anh phản bội lòng tin của em, phản bội cả tình yêu của hai chúng ta, phản bội luôn hẹn ước của chàng trai ngày nào vẫn thề thốt rằng chân trời góc bể, luôn bên em. Anh bảo em phải làm sao đây? Hận anh ư? Không, em càng hận bản thân mình hơn, vì em ngu ngốc nên mới phải lòng tên khốn kiếp như anh, em đã không thể níu kéo được nữa, em sẽ chứng minh cho cả thế giới này thấy được rằng, cho dù em không có anh, em vẫn kiên cường bất khuất. Nếu thật sự có kiếp sau, hy vọng rằng em và anh sẽ không gặp nhau vào hoàn cảnh éo le này nữa. ---------------------------Tác giả: SiaĐóng góp, sửa đổi tình tiết truyện: Cáo**Giới thiệu bi thương ra đấy thôi chứ kết HE nha mấy tình iu.…
5 tuổi, anh như một ánh sáng dắt cô ra khỏi cuộc đời tăm tối khi cô bị lũ trẻ ở cô nhi viện bị kỳ thị, bị ghét bỏ.15 tuổi, anh được nhận nuôi, anh chỉ nói với cô rằng phải giữ gìn sức khoẻ, nếu cô tìm được anh chắc chắn anh sẽ trở về với cô.25 tuổi, cô vô tình thấy anh trong quán bar mình làm việc nhưng anh không còn là Cố Diệc Phong cô từng chờ đợi. Anh nói mình tên là Hồ Diệc Phong, anh nói rằng anh chỉ biết cô với thân phận là vị hôn thê của bạn thân mình, anh nói anh đã có bạn gái và mong cô đừng bám theo mình.Mười năm dằng dẵng chờ đợi bỗng chốc vỡ tan khi cô nghe được lời nói ấy, cô biết mình đã sai thật rồi khi không kiên trì tìm kiếm anh mà đã vội sợ thanh xuân vụt mất mà đi yêu người khác."Có lẽ suốt đời anh không biết, em đã yêu anh đến nhường nào." "Vậy có lẽ suốt đời em không biết, nếu tôi yêu em tôi đã không để cho em đến bên một thằng khốn khiếp nào khác."Mãi đến sau này cô mới biết, cuộc trùng phùng của họ không phải là ngẫu nhiên. Mãi đến sau này cô mới biết, anh đã phải vì cô mà hi sinh nhiều đến mức nào. Mãi đến sau này cô mới biết, anh thật sự yêu cô.…
Trấn hồn là bộ phim rất hay, trong tất cả nhân vật thì mình thấy Dạ Tôn tuy ác nhưng rất yêu thương anh trai mình, vì hiểu lầm lúc nhỏ nên mới sinh ra hận. Vì vậy, mình muốn cả hai được về với nhau =))Dạ Tôn năm đó hắn cứ nghĩ hắn bị anh trai mình vứt bỏ nên sinh hận. Hắn và y là anh em sinh đôi nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau và cả thể lực, hắn yếu ớt và chưa phát huy được dị năng của mình nên bị mọi người coi thường, bị coi là phế vật, còn y thì ngược lại. Tuy vậy, hai anh em đều rất yêu thương nhau, chỉ vì một tên đạo tặc mà phải cách xa, trong thời gian hắn bị bắt đi làm nô, bị đánh đập, chửi mắng, trong lòng hắn luôn nghĩ về anh trai, luôn mong mỏi anh trai tới cứu mình, nhưng chờ mãi vẫn không thấy, hắn nghĩ do mình là đứa vô dụng nên cả anh trai cũng không cần mình, cộng thêm những lời cay độc của gã đạo tặc kia càng làm hắn hận y hơn.Sau 1 vạn năm gặp lại cùng trận chiến sinh tử, cả hai nắm tay nhau cùng về thế giới bên kia. Vì lý do nào đó, hắn tỉnh lại vẫn trong trạng thái mơ hồ, kí ức của vạn năm trước vẫn còn, dị năng bị mất đi một nửa thay vào đó hắn lại được trọng sinh vào gia đình rất quyền lực và lớn mạnh, ở nơi này hắn có được tình thương của cha mẹ, có gia đình trọn vẹn nhưng lại thiếu đi anh trai. Hắn bắt đầu tìm kiếm xung quanh không thấy anh trai đâu. Hắn quyết định phải tìm cho bằng được anh trai của hắn.…
Cp: Hà Lâm x Tư PhongCp phụ: Mộc An x Vũ Bảo ĐôngTag: Boylove, thanh xuân, học đường,...Giới thiệu: Mùa hạ nào còn tiếng ve sầu kêu. Khắp nẻo đường, trên những tán cây rợp bóng mỗi trưa hè. Ve ngân nga, tiếng gió thỉnh thoảng chạy qua rít gào một khắc. Sự ồn ào, song, cũng là sự yên bình trong khoảnh khắc. Đời người, thứ khó để lấy lại nhất gọi là thời gian. Nếu không thể trân trọng, chắc chắn nó sẽ vụt mất khỏi tầm tay. Một năm bốn mùa, xuân, hạ, thu rồi đông. Sẽ không có năm nào thay đổi, nó như một vòng luân hồi không có hồi kết. Vốn tưởng rằng cuộc đời sẽ thong thả mà trôi, ngày này qua ngày nọ, nhiều năm như một. Nhưng, cho đến mùa hè năm ấy, có những con người gặp nhau. Một sự tình cờ tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Song, chính họ cũng chẳng biết sự níu giữ ngày hôm ấy chính là định mệnh. Con người có sinh có tử, chỉ cần gặp được nhau là có thêm một lý do để biết trân trọng. Chính là, cuộc đời nói ngắn cũng không phải mà nói dài lại không đúng. Cho nên, nếu định mệnh để họ tìm thấy nhau, chắc chắn họ sẽ thuận theo tự nhiên mà ở bên, trân trọng, níu giữ, cùng đi hết một kiếp người.…
Tác giả: GimbogThể loại: Boylove, đa công nhất thụ, H+, chiếm hữu, tâm lý.Tình trạng: Đang tiến hànhYêu chính ảo giác của bản thân là điều điên rồ và nó chưa bao giờ nên xảy ra. Dư Dương một chàng trai mang trong mình căn bệnh tâm lý vặn vẹo và cuộc sống quá đỗi tàn khốc khiến anh chỉ biết nương nhờ vào ảo giác do chính bản thân tự tạo ra. Giữa chốn không gian tưởng chừng êm ắng ngờ đâu lại đang diễn ra một cuộc ân ái mụ mị giữa bốn người đàn ông với nhau. Đôi lúc cậu tự hỏi ranh giới giữa thực tế và hư ảo rốt cuộc mong manh đến đâu? Cậu sớm đã không còn phân biệt được đâu là ảo giác đâu là đời thực. Liệu mối tình trai của một bệnh nhân tâm thần sẽ còn có thể đau lòng đến độ nào đây? Đến với tác phẩm Người Ảo Tình Thật bạn sẽ thấy được những mặt tối của hiện thực xã hội. Bạn sẽ rơi vào thế giới của một người con trai tuổi xuân xanh có tâm lý vặn vẹo tự tạo cho bản thân một ảo giác nhằm thỏa mãn dục vọng và sự thấu hiểu, đồng cảm, quan tâm che chở mà cậu khao khát có được. Trong suốt quá trình lặng mình vào biển đen tâm lý bạn sẽ chỉ thấy le lói một ánh sáng lóe lên lại vụt tắt nhiều lần. Nó tượng trưng cho ba bản thể trong cùng một ảo giác của căn bệnh này. Lối không gian ảm đạm và u tối, bi kịch sẽ còn diễn ra.…
Ngu Bội vừa xuyên qua, đã bị gia tộc vứt bỏ ném tới hoang vu tinh.Giờ phút này nàng cùng đòi mạng, bị bắt long ở dân chạy nạn sở, chứa đựng khí chỉ có ba ngày phân lượng dinh dưỡng dịch.Lập tức nàng phát hiện tinh tế thời đại rác rưởi dĩ nhiên là thượng giai trận pháp tài liệu!Ngu Bội vô cùng đau đớn, như vậy sang quý tài liệu các ngươi tinh tế nhân thế nhưng lại coi nó là rác rưởi? Vì thế nàng bắt đầu khoái hoạt nhặt rác rưởi gây dựng sự nghiệp đường.Tinh trên mạng bỗng nhiên xuất hiện một nhà tên là 【 cá điếm 】 kỳ quái cửa hàng, bên trong cái gì cũng không bán, chích bán tảng đá, thương phẩm tình hình cụ thể làm người ta mê hoặc.Vô đau vô tác dụng phụ vượt qua mỗi nguyệt gien bạo động trấn an thạch, so với Vân Khoa sản xuất trấn an tề hoàn hảo dùng!Nhằm vào tinh thần lực suy yếu Tư Linh thạch có thể tẩm bổ tinh thần lực, mà viện nghiên cứu nghiên cứu trăm năm cũng không có quá lớn tiến triển!Còn có cải thiện thổ địa cấu tạo và tính chất của đất đai, xúc tiến cây nông nghiệp sinh trưởng, ngăn cách phóng xạ đằng đằng tác dụng trận thạch.-- hoang vu tinh nhân đã muốn cùng đến đi ra lừa dối ?-- cứu mạng, ta xem đều hảo xấu hổ, thế nhưng lại còn lạp thải viện nghiên cứu cùng Vân Khoa ba ba.…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…
Shouyou Hinata là một cậu bé đầy năng động, vui vẻ cứ ngỡ cậu bé đó sẽ luôn vui vẻ như thế. Cho đến khi một cậu trai khác xuất hiện và cướp lấy tất cả của em, từ những người bạn cho đến những người động đội của em. Cậu ta cướp đi tất cả của em và luôn đổ oan cho em là em đã đánh đập, hành hạ cậu ta. Điều đó khiến em bị cả trường xa lánh. Dù vậy nhưng vẫn có người đứng về phía em và sẵn lòng hi sinh cả tính mạng của mình chỉ để bảo toàn nụ cười và sự lạng quan đó của em vì họ coi em là ánh sáng, là một thứ gì đó mà không thể thay thế được, họ yêu em. Nhưng em lại không nhận ra và chỉ coi họ là bạn. Còn những người luôn hành hạ em, thì em lại yêu họ một cách mù quán----------Spoil:" Là Hinata đã đánh em "" Cậu đúng là quá đáng mà Hinata "" Tớ không có làm mà "" Vậy vết thương của cậu ấy từ đâu ra? "----------" Hinata, tại sao cậu không quay lưng lại nhìn tớ này. Tớ vẫn ở đây chờ đợi và tin tưởng cậu hết mình mà? "-----------" Cậu nghĩ cậu là gì mà nghĩ tới cái việc được tôi yêu vậy? "" N...nhưng em thật sự thích anh mà "-----------" Em là kẻ ngốc mà Hinata, là kẻ ngốc vì đã không yêu thương bản thân mình "…
Tác giả: Phù Tử Thể loại: Ma Pháp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường Nguồn: http://vietphrase.com/go/www.69shu.com/19251/ Trạng thái: Đang ra - 3325 chương Editor: ili Ahuhu, tìm tòi tập edit truyện. Chủ yếu là vừa xong Đại Học và quá rãnh rỗi thế là sinh nông nổi. Sẽ cố gắng hết sức :) __________________________________________________________ Giới thiệu: Một buổi sáng nọ, Diệp gia 13 tuổi ngốc nữ sống lại Thần Đỉnh vạn năng trong người, mang theo Linh Thực không gian. Nàng không còn là phế vật ai cũng biết nữa! Dược độc vô song, thần y cũng phải nép qua một bên. Linh Thú đòi khế ước ta. Ngại quá! Ngay cả Thần thú cũng đều gọi ta là lão đại. Lão cha cặn bã, dám vứt vợ bỏ con! Nàng sẽ làm cho hắn nhà tan cửa nát. Người đời dám khi dễ nàng, lăng nhục nàng, nàng sẽ hoàn trả lại gấp trăm lần. Nàng lần nữa đầu thai làm người, Vương Giả trở về. Ai ngờ gặp phải hắn, một tên tà mị khát máu. Rõ ràng hắn là Quỷ Đế sát phạt quyết đoán, lại giả thành một người ngốc manh vô hại........ ~.~ Hố sâu, cẩn thận lọt, nhảy nhớ mang dù...…
Nó, 1 Vampire +huần chủng.Vì cái j mà sinh mệnh của cô lại như bị nguyền rủa như vậy??Vì cái gọi là người thừa kế của vương quốc mà phải đấu tranh với anh chị em trg nhà,từ bé ko có tình thg,ma cà rồng là thế.Vì phải tìm 1 thứ gọi là băng huyễn(cái gọi là sức mạnh tuyệt đối của đất trời) mà rũ bỏ tất cả,ĐÁNG??1 lần găp-cả đời thg nhớ(Tiếng sét ái tình?).Những đứa con bị thần vứt bỏ kia liệu sẽ tìm đc hạnh phúc?Có đúng sứ mệnh của bọn họ là người cai quản vương quốc?Tất cả sẽ đc lý giải…
Harem chọn 1, na9 là ai thì...chưa biếtNgày ấy, tôi gặp cậu. Có lẽ trí nhớ của tôi không được tốt nhưng hình bóng một cậu bé cô đơn lặng lẽ đó làm sao mà tôi quên được, tấm lưng gầy đó nhẹ nhàng vụt qua tâm trí tôi, in sâu và tiềm thức và giá như một ngày tôi được gặp lại cậu...Ngày ấy, tôi gặp cậu. Một buổi chiều giá lặng, trên con đường đầy lá mùa thu se se, tôi gặp cậu. Một cô gái với mái tóc dài, thoang thoảng hương hoa nhài. Mùi hương đó, ánh nhìn đó làm sao mà tôi quên được, ấn tượng ngọt ngào đó đã in sâu vào tiềm thức và giá như một ngày tôi được gặp lại cậu...…
Converter: Lequyen0812Văn án:Đàm Ngọc thượng nhất thế thấy chính mình quá thật sự hạnh phúc, phu quân đãi nàng vô cùng tốt, hai người lại cử án tề mi, duy nhất tiếc nuối là nàng không có con nối dòng, nhưng là phu quân hào không ngại.Thậm chí nàng bệnh nặng cũng là không rời không khí, cho đến nàng hấp hối hết sức mới biết được của nàng phu quân cùng khuê trung bạn thân mưu đồ bí mật làm cho nàng uống tuyệt tử canh cùng với mạn tính trúng độc dược, sau đó chờ nàng sau khi đoạt của nàng tài sản.Trở về mười sáu tuổi Tống Đàm Ngọc chuẩn bị đại làm một hồi báo thù lợi thế, mặc kệ không biết nàng đột nhiên phát hiện chính mình diễn trò thiên phú. Hơn nữa nàng còn phát hiện có nhân không chỉ có trọng sinh , còn trọng sinh hai lầnNam chủ tam thế, trọng sinh hai lầnNam chủ thứ nhất thế cưới nữ xứng chịu khổ vứt bỏTrọng sinh sau thứ hai thế không muốn tái đặt chân hôn nhân, cự hôn rốt cuộc, cuối cùng cô độc sống quãng đời còn lạiNày nhất thế hắn không rõ chính mình như thế nào vừa nặng sinh ! Vì thế hắn lại bước trên cự hôn đường, lại một lần nữa trở thành kinh thành các tiểu thư ác mộng, chính là này nhất thế bất đồng là, hắn đụng phải cái kia hắn tiền hai thế đều chướng mắt ương ngạnh quận chúaVì thế e sợ cho thiên hạ bất loạn thái tử đường ca khuyên Chung thiếu sư: Không bằng ngươi liền theo ta đường muội đi, ngươi xem nàng làn da thật tốtChung thiếu sư: Bạch cùng cái quỷ dường như, không vuiSau lại sau lại Chung thiếu sư trầm mê ở ôn hương nhuyễn ngọc bên trong khi, cảm thán nói: Phu nhân l…
Lãnh cung âm u tịch mịch chỉ có vầng trăng trên đầu là tỏ, Phế Hậu Ôn Từ Khiết cả người một kiện áo trắng cô độc một mình uống rượu ngắm trăng.Nàng ta không trang điểm. Trâm cài cùng trang sức bạc vàng trên đầu đều đã tháo xuống, nàng cũng không búi tóc, nguyên bản suối tóc đen dài cứ để như vậy u buồn lay động dưới ánh trăng. Trước kia y phục nàng mặc không phải Phụng bào cũng là gấm vóc kiêu sa bây giờ nàng cả người cũng chỉ có thể khoác lên một bộ vải thô đơn bạc.''Ta là Long, nàng là Phụng, từ nay chúng ta cùng nhau trị vì thiên hạ''.Rượu càng uống vào lòng càng lạnh. Thức uống kia khiến nàng muốn say nhưng tâm trí lại càng thanh tỉnh. Tranh đấu trong hậu cung, chúng ta vứt bỏ đi bản tính thiện lương vốn có, tìm mọi cách giết hại lẫn nhau cũng chỉ vì muốn đổi lấy hai chữ sủng ái. Từ Khiết nàng cũng vậy, có thể ngồi trên ngôi Vương hậu này cũng là bao lần giẫm đạp lên người khác mà được.''Ta có thể đối với từng loại người mà có những tâm cơ khác nhau thế nhưng đối với Bệ hạ ngươi thì chỉ có duy nhất bốn chữ thật lòng thật dạ. Ngươi phụ ta, ta tha thứ, nhưng lần này cho dù ngươi có quỳ trước ta đi chăng nữa thì ta nhất định sẽ không quay đầu lại''''Ta đấu tranh cả đời nhưng cũng không thể đổi lấy một tấm chân tình. Kiếp sau ta muốn làm một nữ nhân bình thường, sáng an nhiên trồng rau, tối an nhiên dệt vải, nhưng có thể quên ngươi đi chính là loại an nhiên mà ta muốn có nhất''.…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…
Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút!!! xoay quanh câu chuyện một cô gái trẻ làm ở bộ phận quan hệ giao tiếp, nhưng lại bị quản lý của mình âm thầm sắp đặt dâng tặng cho vị tổng giám đốc cấp cao trẻ tuổi anh tuấn của mình. Cô bị người đàn ông như thể cầm thú này 'hành hạ' đến mức không còn nguyên vẹn, trở thành thư ký kiêm tình nhân của tổng giám đốc.Dần dà cô rơi vào tình yêu của anh mà không biết đâu là thật giả, cô quên mất thân phận mình tưởng chừng sẽ thành bà Tổng giám đốc. Trước hôn lễ một ngày, cô bị vướng án tội phạm thương mại.Trong chớp mắt, cô bị gia đình vứt bỏ, hai bàn tay trắng.Vào tù hai năm, cô mòn mỏi mong chờ anh từng ngày từng đêm. Đến khi ra tù lại nghe được tin anh sắp kết hôn. Thì ra tất cả đều là anh toan tính trả thủ cô thay cho người phụ nữ anh yêu. Không bao giờ có cái định nghĩa tình yêu giữa 2 người. Cứ tưởng rằng cả hai xem nhau như người dưng nước lã, nào ngờ anh lại biết được khi cô ngồi tù đã sinh ra đứa con của anh... Mời các bạn cùng theo dõi truyện tình đầy oan trái này nhé!…
Thể loại: Ngôn tìnhTác giả: Phù Diêu KhanhBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không mang ra khỏi phạm vi tài khoản này.Lịch đăng: Mỗi ngày 1000 kí tự cho đến hếtGiới thiệuNam Nguyên ngủ một giấc dậy, trở thành mẹ kế xinh đẹp của nam chính đẹp trai thảm hại trong một cuốn tiểu thuyết.Nam chính từ nhỏ đã bị mẹ kế ngược đãi, cha ruột mặc kệ, sau khi trở thành tư bản nhiều tiền, máu lạnh, vô tình, coi phụ nữ chỉ là một thứ đồ chơi, sau đó gặp được nữ chính chân thiện mỹ, xảy ra một loạt chuyện, mẹ kế thê thảm go die, nam nữ chính sung sướng hạnh phúc ở bên nhau.Nam Nguyên: ". . . . . ."Dù là hoa có độc thì cũng vẫn là đầu bếp năm sao chứ nhỉ?Cô vừa trẻ đẹp vừa có tiền, hưởng thụ cuộc sống còn không kịp, con trai với cả chống vứt sang một bên đi!Bạn học: "Nghe nói mẹ kế đều rất hư, không cho con ăn cơm!"Phỉ Vân Cẩn nhớ hôm qua mẹ kế nướng BBQ ở trong hoa viên, đúng lúc cậu đi ngang qua.Nam Nguyên: "Không được, trẻ con không thể ăn BBQ nướng, ăn cơm dinh dưỡng của con đi." Nói xong liền xử lý hai mươi miếng thịt bò trước mặt cậu.Phỉ Vân Cẩn làm mặt nghiêm túc gật đầu tỏ vẻ tán đồng.Bạn học: "Nghe nói mẹ kế sẽ cố ý làm con bị thương! Bắt nạt người khác!"Phỉ Vân Cẩn lại nghĩ tới lần trước mình bị mất con vịt nhà hàng xóm đuổi chạy nửa vòng quanh biệt thự, bà mẹ kế kia lại còn đứng một bên cười lớn.Cậu lại nghiêm túc gật đầu lần nữa.Bạn học: "Quan trọng nhất là, nghe nói mẹ kế sẽ cướp tiền của cậu! Biến cậu thành người nghèo!"Phỉ Vân Cẩn v…
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Gương vỡ lại lành , Chủ thụ , 1v1 , Cẩm lý thể chấtMột giấy hiệp ước, tiểu ngốc tử thành giới giải trí đại kim chủ gia chính.Đơn thuần Hà Mộ cầm chưa bao giờ từng có lương cao, một bên cảm kích Ngu tiên sinh, một bên bị ăn sạch sẽ, còn một bên trộm ái nhân gia không dám nói.Thẳng đến sau lại Hà Mộ mới biết được, nếu không phải bởi vì lần đó say rượu hoang đường, hắn nguyên bản chỉ là Ngu tiên sinh tính toán đưa cho đệ đệ ngoạn vật, cho dù trời xui đất khiến lưu tại Ngu tiên sinh bên người, cũng chỉ là bị trở thành bạch nguyệt quang thế thân.Hà Mộ muốn nỗ lực một lần, lấy hết can đảm hướng Ngu tiên sinh thổ lộ.Kết quả, bị người một chân đá đi.Rời đi Ngu tiên sinh về sau, Hà Mộ cẩm lý bám vào người, nhân sinh khai quải giống nhau bay lên.Sau lại, một hồi buổi trình diễn thời trang thượng, Ngu Xuất Hữu thấy bị hắn vứt bỏ đáng thương thế thân lắc mình biến hoá trở thành dưới ánh đèn flash chọc người chú mục Muse nam thần.Ngu Xuất Hữu: "Đừng tưởng rằng thay đổi áo liền quần ta liền sẽ đối với ngươi cảm thấy hứng thú."Hà Mộ: "Ta không phải vì làm Ngu tiên sinh đối ta cảm thấy hứng thú."Lại sau lại, người trước luôn luôn tự phụ tự giữ Ngu tổng ở vô số truyền thông màn ảnh hạ giữ chặt Hà Mộ tay: "Mộ Mộ, cùng ta về nhà đi."Hà Mộ: "Ta cùng Ngu tiên sinh không có nhà."------------------------CP: Tính tình không hảo tổng tài công X tính tình siêu hảo ngốc tử thụ1v1, hỏa táng tràng thực mãnh, HECông tra, cố chấp ích kỷ âm u…
Bồi dưỡng nhân tài trung học giáo thảo lục lại ngạn, nhan giá trị nghịch thiên, thành tích học tập ưu tú, am hiểu các loại phong trào thể dục thể thao...Tại hắn quy hoạch bên trong, mình có thể như vậy hoàn mỹ vượt qua cuộc sống cấp ba, thẳng đến có một ngày, hắn sinh đôi muội muội Lục Anh... Bị tìm trở về ...Biết được muội muội từ huyện thành nhỏ đến, bài tập nhất định theo không kịp, lục lại ngạn cầm ra bút ký của mình cho nàng học bổ túc, đối phương nhìn cũng không nhìn, vứt cho hắn một thiên luận văn.Lục lại ngạn: "Luận á nguyên tử hạt khởi nguyên? ? ?"Lục Anh hời hợt nói: "Đây là ta đang nghiên cứu đầu đề."Đại hội thể dục thể thao tranh tài chạy bộ, muội muội chạy lên nam sinh đạo, rất nhanh liền vượt qua tất cả mọi người xông qua điểm cuối cùng.Lục lại ngạn: "Nửa phút chạy 1500 mét, ngươi so ô tô còn nhanh! ! !"Lục Anh lơ đễnh: Đây chỉ là tản bộ tốc độ.Gặp được bầy ngoài vòng pháp luật cuồng đồ cướp bóc, lục lại ngạn ngăn ở muội muội trước người.Thấy rõ lục lại ngạn sau lưng là Lục Anh, ngoài vòng pháp luật cuồng đồ nhóm lại nhớ lại bị nàng siêu cao vũ lực giá trị nghiền ép hình tượng: "A a a a a a đại lão tha mạng! ! !"Sức chiến đấu phá trần, khiến đám Zombie nghe tin đã sợ mất mật tận thế đại lão Lục Anh xuyên qua .Tỉnh lại sau giấc ngủ thành đầu óc không được, tay chân vô lực hoa Khổng Tước nam muội muội.Từ nay về sau, ca ca của nàng liền vượt qua bị ghét bỏ vụng về, bị ghét bỏ yếu gà ... Hạnh phúc thời gian.Cát điêu Tiểu Điềm sảng văn, xin miễn Lo…