Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Hẹn em vào ngày mai"Lời hứa đơn giản mà kiên định nhất, là lời hứa mà anh nhất định sẽ thực hiện.Là chuyện đương nhiên anh sẽ làm, là ngày mai anh sẽ tới tìm em.----Truyện của Trẫm, là Trẫm viết, chỉ mong các khanh đừng mang ra khỏi hoàng cung của Trẫm.…
Khi đang đi ăn cùng Add và RavenElsword bất ngờ bị sét đánh với cô gái phục vụ tên Elesis.Add và Raven đã giúp Elsword chấn chỉnh lại bản thân và tự tin tỏ tình với ElesisLiệu Elsword có thành công? Hãy cùng đón đọc câu chuyện nhé!…
Hử?! Cậu nói gì?! Jeon Lão Đại thay đổi bản tính khó dời của cậu ta chỉ vì một thằng nhóc nhỏ con đó hả?!Không phải dạng vừa đâu, thằng nhóc nhỏ con mà cậu vừa nói là Park Jimin đấy.[06.7.23]…
Thiên Diệp, một lão tổ ma đạo ai nghe đến cũng khiếp sợ. Nhưng hắn lại yêu y, một đệ tử của chính đạo. vì muốn có được y, hắn không chọn cưỡng đoạt hay ép buộc, hắn lại muốn làm đồ đệ của y, tiếp cận y, khiến y cũng dần yêu hắn,…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…