Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
44 Truyện
Yêu một người là sai?

Yêu một người là sai?

13 0 1

Nam chính: Hạo PhiNữ chính : Du Mẫn ÁiCô là một co gái xinh đẹp, giỏi giang, tự lập, không ỷ lại vào gia đìnhAnh là một hotboy nổi tiếng, nhưng không kém phần giàu có, học giỏi nhưng lạnh lùngAnh gặp và yêu cô ngay từ lần đầu tiếp xúc, cô cũng vậy, nhưng chỉ tiếc là ai cũng nghĩ mình yêu đơn phương...…

Vòng lặp tại Albert

Vòng lặp tại Albert

57 9 3

Tên: Vòng lặp tại AlbertT/g: DawnViết: 24 - 11 - 30Thể loại: nam×nam , bi , SEỞ nơi đây Fumiko vì mọi người mà làm biết bao thứ, cuối cùng lại là người chịu thiệt lớn nhất. Fuzan hết mực bao bọc người kém anh vài tuổi này, không dám để Fumiko dính vào bất kì bất lợi nào nữa. Biết là không thể thoát, cũng không thể để Fumiko chịu thêm khổ nữa Giữa Fumiko và Kid Edward có một cảm giác quen thuộc đến lạ. Fumiko lần đầu gặp Kid Edward tại mỏ than Albert, ngay trong đầu đã thôi thúc y đuổi Kid khỏi nơi này. Tên Kid cứng đầu cứng cổ, khiến Fu cũng đành bám theo sau đảm bảo rằng mọi thứ ổn. Ai ngờ rằng y bị hắn đánh cho bất tỉnh, khi lần nữa bò dậy y nhận ra đa xẩm tối. Vội vàng chạy đi tìm người, khi đang loanh quanh nơi tối mù mịt, bản năng kêu y chạy đến phía bên kia. Đúng là gã Kid cùng cậu Xino ở đây...-Fumiko: Rồi mọi chuyện...cứ thế cứ thế lặp đi lặp lại. Dù tôi có tâm lý vững đến ngưỡng nào cũng không thể chịu nổi. Cảm giác tuyệt vọng ấy tái diễn không ngừng...tôi quyết định, bản thân tôi sẽ tự sát. Coi như là một lần thật sự được giải thoát.…

(BHTT) Tu Tiên-Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ-Hà Mộc

(BHTT) Tu Tiên-Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ-Hà Mộc

29 0 2

Văn án:# ngươi là ta chấp kiếm cũng tưởng ôm người #Phục Nhan xuyên vào một quyển nam tần tu tiên hậu cung văn, chính là nam chủ một bên tu tiên thành thần một bên thu hoạch hậu cung chuyện xưa.Tuy rằng bị nguyên cốt truyện lôi ngoại tiêu lí nộn, bất quá cũng may Phục Nhan một không xuyên thành nam chủ hậu cung chi nhất, nhị không xuyên thành cái gì tìm đường chết ác độc nữ xứng, mà là xuyên thành một người người qua đường Giáp.Chỉ là nàng lại gặp vị kia Đại sư tỷ Bạch Nguyệt Li.Bạch Nguyệt Li, thư trung Thuần Âm Chi Thể, là tông môn tận tâm tận lực bồi dưỡng lô đỉnh, chỉ vì cướp lấy nàng trong cơ thể âm nguyên, bất quá thân là nam chủ hậu cung chi nhất, nàng âm nguyên tự nhiên là trời xui đất khiến bị nam chủ cầm đi, thuận tiện còn bị thu vào hậu cung.Phục Nhan: "......"Chỉ là tuy rằng Phục Nhan có thể ngăn cản sư tỷ cùng nam chủ tương ngộ, nhưng là lại ngăn cản không được tông môn đối lô đỉnh sư tỷ khuy liếc.Tất cả mọi người quên không được ngày đó, tân tấn thiên tài thiếu nữ Phục Nhan, chấp kiếm che ở toàn bộ tông môn trước mặt, quay đầu nhìn phía sau Bạch Nguyệt Li.Nàng nói: "Sư tỷ đừng sợ, ta mang ngươi rời đi."① Đứng đắn trường thiên huyền huyễn tu chân thăng cấp lưu, tư thiết như núi.② Song nữ chủ đều là trưởng thành hình, không có gì đặc thù bàn tay vàng cùng ngoại quải, tu vi đều là một bước một dấu chân bay lên.③ Toàn bộ hành trình thể xác và tinh thần 1v1, cự tuyệt bất luận cái gì cái khác ái muội.…

Kí ức mong manh

Kí ức mong manh

22 0 5

Đôi lúc mất đi kí ức cũng là một chuyện tốt.... tuy vậy cái vòng xoay kí ức vẫn cứ kéo về khiến ta cảm thấy thật đau đớn....nhưng đôi khi không cố tìm, không cố nhớ đến sẽ tốt hơn................"Những cơn gió khẽ thổi qua, những cơn mưa phùn vẫn rơi rơi xuống và từng hạt mưa li ti đáp nhẹ trên bờ vai nó, nó ngồi đây trên chiếc xích đu này, một giọt nước mắt nó rơi xuống quyển sách trên tay ''ngồi khóc trên cây''_một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Quyển sách này sao quen quá, thực sự nó có phải của mình không? Duy là ai? Mình sao không nhớ được gì? Chỉ biết một điều rằng ngày nào nó cũng đem nó ra đọc thật kĩ nhưng vẫn chẳng nhớ? Kí ức của nó.........đã lạc tự nơi nào...... nó muốn tìm lại......... thực ra nó là ai?....... Duy là ai?........ nó cứ chằn chọc suy nghĩ mãi.... Và nó chỉ biết rằng trong thâm tâm nó luôn chỉ nhớ rằng Duy là một người rất quan trọng đối với nó."…