[ Đoản Văn Đam Mỹ](SA) Nếu Có Thể Xin Thời Gian Hãy Quay Trở Lại
Tác Giả: JaHainNội dung: sống chỉ vì mơ ước của người khác…
Tác Giả: JaHainNội dung: sống chỉ vì mơ ước của người khác…
Tên truyện: Hồ LyThể loại: cao h, cổ đại, huyền huyễn Tác giả: Đan Giới thiệu: Hồ tộc Thanh Khâu tồn tại mấy nghìn năm ở núi Thanh Lương phút chốc bị hủy diệt dưới tay ma tộc. Tiểu cửu vĩ hồ ngốc nghếch bị đem lên làm cống phẩm cho ma vương, ngày ngày sống trong hoan lạc. Truyện h nặng ai mẫn cảm đừng nhảy hố:)))(Không ném đá sân si nha mấy con bướm )…
"Anh sợ ánh mặt trời ngày mai vì có lẽ thời khắc ấy anh không còn được chạm vào đôi tay em nữa"---Fanfiction được viết bởi Hạo Duẫn, lấy bối cảnh hậu phần ba giai thoại của Lê Thâm.Đỗ Diễm là tên MC của chủ fiction đặt cho dễ gọi.…
-Love and death-Câu chuyện về cuộc thí nghiệm chết chóc và tình yêu đầy sự bí ẩn và cũng như có phần lãng mạng thế nhưng mọi chuyện không như tưởng tượng.. điều gì sẽ xảy ra?đón xem các phần truyện nhé!!Nhân vật chính là Người kể lại câu chuyện, tiến sĩ W.R hay tên đầy đủ là William RobertNhân vật chính tiếp theo là 0-B110 là thí nghiệm thứ 110,anh ta là kẻ cuồng điên rồVới nhiều nhân vật phụ thú vị khácCòn chần chờ gì nữa? Hãy mau theo chân tôi đến với các câu truyện đầy thú vị này nhé!ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴛʜᴜᴏ̣̂ᴄ ǫᴜʏᴇ̂̀ɴ sᴏ̛̉ ʜᴜ̛̃ᴜ ᴄᴜ̉ᴀ @ᴀʟɪᴄᴇʟɪᴋᴇᴍᴜsɪᴄ ᴄʜɪ̉ ᴆᴀ̆ɴɢ ᴅᴜʏ ɴʜᴀ̂́ᴛ ᴏ̛̉ ᴡᴀᴛᴛᴘᴀᴅ. ᴠᴜɪ ʟᴏ̀ɴɢ ᴋʜᴏ̂ɴɢ ᴆᴀ̣ᴏ ɴʜᴀ́ɪ ᴠᴀ̀ ᴍᴀɴɢ ᴆɪ ᴄʜᴏ̂̃ ᴋʜᴀ́ᴄ.-𝔸𝕝𝕚𝕔𝕖 𝕎𝕚𝕝𝕝𝕚𝕒𝕞𝕤-…
toi ngu văn nên cách viết rất bất ổn 🤡👉👈…
Đối với em, tình yêu là sinh mạng, là trái tim nóng ấm, là tất cả những gì em mơ ước...và anh chính là thiên thần mang đến cho em thứ tình yêu mật ngọt đó với vô vàn những tháng ngày hoa mộng đắm say..Thiếu anh, cuộc sống của em tăm tối biết bao, em sẽ rất mệt mỏi đấy, anh à, thậm chí hít thở còn không thông...Nhưng trong suy nghĩ của anh, em là gì???Anh ấm áp ôn nhu, tài tình chiếm trọn trái tim em, rồi anh lạnh lùng tàn nhẫn, ngoạn mục đập tan những gì em trân quý, kể cả tình yêu em hi vọng...Anh coi em là búp bê cũ nát để mặc sức chơi đùa trong tay...em chỉ biết ngoan ngoãn phục tùng...bởi vì, trong mắt em, mỗi nụ cười của anh là đều là trân châu quý giá...Em ra sức nắm tay anh, anh điên cuồng gỡ tay em...Em ngây ngốc ôm lấy anh, anh lơ đãng xô em ngã...Dường như, em càng cố gắng chạy theo anh, anh lại càng cố gắng rời xa em...Kết cục vẫn là, mình em chuốc lấy đớn đau trong lòng...Giờ thì em đã biết, chúng ta sở dĩ không thể bên nhau bởi vì khoảng cách giữa hai ta đã quá xa: em tiến thêm một bước, anh đi xa ngàn bước...dù em có tăng tốc đến cỡ nào đi chăng nữa, mãi mãi em vẫn không thể đuổi kịp để cùng anh đi suốt cuộc đời...Thật xin lỗi, em không thể làm anh quên đi hận thù...Thật xin lỗi, em không đủ sức để mãi chạy theo anh...Thật xin lỗi, em không thể khống chế được mình... Em yêu anh.…