Đoản văn
Cái tựa nói lên tất cả ĐOẢN VĂNOf course, đoản văn có SE, HE thậm chí là OE nhưng mà mình sẽ chú trọng vào SE nhiều hơn❤️…
Cái tựa nói lên tất cả ĐOẢN VĂNOf course, đoản văn có SE, HE thậm chí là OE nhưng mà mình sẽ chú trọng vào SE nhiều hơn❤️…
Đoản không quá 7 chương trở lênTác giả: @JuliaNhienĐoản 1: Bạn trai qua game <
Giữa tâm bão số 9, khi mà couple Trọng Đại- Văn Đức đã bén rễ sâu vào trong tâm trí của mị như một thói quen, thì mị muốn viết về một couple mới hơn, do mị tự ship, đó là Ngọc Hải- Văn Đức. Lạ chưa, nhưng ông Cọt moe moe vẫn nằm dưới nhé :))) Nội dung thì đọc từ từ sẽ biết :)))…
Một trong những tác giả rất được yêu thích nhà tui lên sàng 🎉Có vài bạn nói rằng văn phong Đại điện hạ quá gãy gọn, không mượt mà, đôi khi hơi khó hiểu, nhưng tui thì rất thích kiểu văn phong này, đơn giản, dễ đi vào nội dung hơn, tập trung vào chi tiết cảm động, đề cao thân tình.Nếu ai muốn tìm bộ huấn nào mà chi tiết vỗ nhiều, dày, thì tác giả này sẽ không hợp, bởi hầu hết văn của Đại Điện Hạ đều là phản ngược, nếu có ngược thì sẽ tạch luôn (hehe 🤣) chứ không phải kiểu ngược dài ngược dai kiếm chuyện để có cớ hành mãi, chất văn nhẹ nhàng, súc tích, ngắn gọn, đi kèm chất ma mị đặc trưng làm nên thương hiệu của 1 tác giả được yêu thích nhất nhì làng huấn từ Khê uyển tới lofter.🌺 Một số tác phẩm tiêu biểu:Chí thượng sủng nịch (Phản ngược)Cách một thế hệ thương (Phản ngược)Chư tất chi uyên (Phản ngược)Ức sở (Ngược, tạch hết 😁)List này đa phần là đoản, truyện dài sẽ up riêng, tks cô Dạ Tư Vũ tặng tui list này 😘…
[One shot] [BE] Một mô tuýp quen thuộc về câu chuyện tình cảm của tuổi thanh xuân đến khi trưởng thành. Cả một đời theo đuổi một người nhưng đến cuối cùng vẫn chỉ là "hoa trong gương, trăng dưới nước".Mong mọi người ủng hộ :33Truyện đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì mong mọi người bỏ qua :<…
Cuối con đường sẽ gặp một người thương , Trí vẫn viết về những câu chuyện tình yêu, về những lần chia tay, về những mối tình đậm sâu nhưng bất thành. Nhưng bạn sẽ không còn thấy sự tan vỡ đến đau lòng nát dạ hay khóc cạn một dòng sông như trước đây nữa.…
Tác giả: Tướng quânĐến giờ tui mới biết tác giả đu hổm h là tác giả bộ kinh điển này muaahahahaa 🤣Mấy cô còn nhớ năm đó nhà tui có đoạn thời gian rộ lên 1 tác giả chuyên viết dân quốc hông, văn phong hay, khá là nổi trên Tiêu tương khê uyển, sau đó Tiêu tương bay màu, rất nhiều tác giả mất tích đi kèm 1 đống hàng hố sâu không đáy, và bộ này là 1 bộ năm đó hố tui tiếc lắm nè 😁Đây là 1 đại tra cha, tra cha chuẩn hàng không bao đổi trả, đến gần 50 chương vẫn tra không phản ngược, bây giờ thì hông rõ (Do bộ Lưỡng tương ly ngược vậy mà cuối cùng vẫn HE được) nhưng phong cách hồi xưa của tác giả này hầu hết các hàng dân quốc báo trước đều SE, không SE thì bye bye hông ngày gặp lại, tui thì mong bộ này đi vế 2 giùm, chứ lão này tui hông muốn tẩy trắng 🤣🤣Tóm lược truyện: Thời thế loạn lạc phân tranh, con không cha mẹ lưu lạc đầu đường, ăn nhờ ở đậu xem người sắc mặt, đến khi tương nhận vẫn là người dưng.…
Đoản văn đam mỹ tui viết hồi còn là trẩu tre…
Rating:Biết đọc là được :))…
Tên truyện: Tim đập hạnh phúcTên hán việt: Tâm khiêu hoan duTác giả: Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE, Ngọt sủng , Đoản văn , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ.Văn án:Tôi đăng chiếc túi xách được chàng trai trẻ tặng lên trên "vòng bạn bè", ngày hôm sau bạn trai cũ nhờ người đưa tới một xe túi xách hiệu channel cho tôi.Tôi thẳng thừng mà nói : "Có tiền là ghê gớm lắm sao, cậu ấy còn trẻ nên có một số việc dù cho anh có nhiều tiền hơn cũng không so được "."Phải vậy không"Anh ấy gỡ nút tay áo tháo đồng hồ ra, cúi xuống nhìn tôi: "Anh lại không nghĩ như vậy."--------------** Vì lần đầu tập tành làm edit nên không tránh khỏi sai sót mong mọi người thông cảm ạ.…
Chỉ là những điều bé xíu mà mình đã rất yêu, có lúc rất buồn vì nó. Mình viết lại để nhớ những điều vui và để không bao giờ vấp phải những nỗi buồn cũ kĩ ấy nữa.…
đoản vkook, se, h hay he tùy theo tâm trạng…
Chứa đống văn nghị luận được viết lung tung, lộn xộn của tôi.…
Thỉnh thoảng có vài giấc mơ rất kì lạ, có thể là một chút gì đó dư âm của quá khứ hoặc từ tiền kiếp hay chỉ là một mộng tưởng thường ngày?…
Có những điều không thể chọn khi sinh ra - như huyết thống. Nhưng ta luôn có thể chọn cách sống và cách thương yêu.…
Trong khoảng trời rực nắng của thanh xuân, nơi sân trường chan chứa tiếng giảng bài và tiếng lá rơi xào xạc, một câu chuyện nhẹ nhàng mà sâu lắng đã bắt đầu. Cô - nữ sinh chuyên Anh, thông minh, sắc sảo, mang trong mình sự duyên dáng như những dòng thơ lãng mạn. Cậu - chàng trai chuyên Văn, trầm lặng và sâu sắc, trái tim như thấm đẫm từng câu chữ đầy cảm xúc.Tuy cả hai đều là học sinh xuất sắc, nhưng giữa họ lại tồn tại một khoảng cách vô hình - không phải vì sự khác biệt trong môn học chuyên, mà vì chính cái tôi ngang bướng và tính cách đối lập. Cô ghét sự tĩnh lặng có phần cao ngạo của cậu, còn cậu lại chẳng mấy ưa cái vẻ bạo miệng, sắc sảo mà cô hay thể hiện.Ấy vậy mà, trong một khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ bé, như một ánh mắt vô tình chạm nhau dưới giàn hoa giấy trước lớp, hay một câu nói đùa đầy bất ngờ giữa giờ giải lao, trái tim cả hai bỗng chệch khỏi quỹ đạo quen thuộc. Từng ngày trôi qua, những cuộc tranh cãi không hồi kết lại trở thành điều cả hai âm thầm mong đợi, những lời châm chọc ngày nào hóa ra lại giấu trong đó một sự quan tâm kín đáo.Tình yêu của họ đến nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua, nhưng lại mang theo hơi ấm của những ngày tháng đẹp nhất đời người, như chính những năm tháng thanh xuân mà ai cũng từng một lần khắc sâu.…
Thể loại: Thử Miêu đồng nghiệp văn, đoản văn, ấm áp.Editor: Tử Diễm…
"....Vu Trạch nếu đổi lại em là cô ấy . Anh sẽ đến đúng chứ ? Em không trách anh , đó là số mệnh . Là số mệnh của em . Em hy vọng quá nhiều . Em hy vọng anh sẽ đến . Chỉ là lúc đến tận lúc nghe thấy tiếng còi xe cứu thương em vẫn chẳng thấy anh đâu . Cô ấy không sao ! Anh có thầm cảm ơn em không ? Vu Trạch em rất đau , thật đấy . Lần này em thực sự rất đau . Giá như ...giá như em là cô ấy ... !..."…
Ở cái khoảng chênh vênh này hầu như ai trong chúng ta cũng cảm thấy có một phần nào đó vô định, không biết mình là ai và nên làm những gì cho đúng...Đây sẽ như là những dòng tâm sự nhỏ của một cô gái đã hơn 20 tuổi rồi, có thể bạn sẽ bắt gặp được hình ảnh của mình trong bản thân cô gái ấy thì sao? ^^Những dòng sau đây mình viết mình cũng không biết nên gọi nó là thể loại gì nữa. Có thể là tản văn hay là tự truyện? :)))) Tóm lại mình chỉ muốn viết về cái gì đó cho tuổi hai mươi của mình thôi...^^ Có thể văn phong sẽ lủng củng vì đây là lần đầu tiên mình viết nên là... ai có đọc được thì thông cảm cho mình nhé..…