Mùa Đông Còn Vương Nắng
Năm 8 tuổi có một cậu bé bất chấp hy sinh mất đi hai bên mắt để bảo vệ một cô bé cậu coi như là một người bạn tri kỷMãi đến sau này , cậu cũng hy sinh cả một cuộc đời để dừng lại ở tuổi hai mươi chỉ vì bảo vệ người con gái đấy một lần nữa "Nhi nhi , đừng khóc nữa. Anh...xót..."Cô ngồi thụp xuống đất, ôm người con trai đang hấp hối, nghẹn lòng : " Anh đúng là đồ ngốc. Là đồ ngốc nhất mà em từng thấy đấy Đình Diệm "Đình Diệm cũng nén xúc động không muốn cô thấy anh khóc . Trước khi anh biết mình không thể nói với cô được nữa Anh đã đưa cho cô một chiếc kẹp tóc hình bông hoa tulip hồng nhạt "Sinh nhật vui vẻ nhé Nhi Nhi , tuổi hai mươi tươi đẹp nhé" .....Ba mươi năm sau Một đứa trẻ cầm một tấm ảnh đến cạnh bà nó "Bà ơi , đây là ông ngoại hồi xưa phải không bà "Bàn tay bà nhăn nheo già nua nhìn bức ảnh trong lòng xúc động "Không đâu , đây là mối tình đầu của bà.... một mối tình chưa thể hồi đáp..."…