REFLECTION
Lạc vào một nơi kỳ quái, tôi dần dần khám phá ra bản thân mình là ai sau khi chạm trán với đứa bé. Bởi vậy mới nói, đừng bao giờ coi thường trẻ con, phải không?…
Lạc vào một nơi kỳ quái, tôi dần dần khám phá ra bản thân mình là ai sau khi chạm trán với đứa bé. Bởi vậy mới nói, đừng bao giờ coi thường trẻ con, phải không?…
- Đoán được rồi phải không ? Bây giờ vật gì đang kề trên cổ em nào ? - Tào Nghị ! xin anh đừng làm vậy. Vì sao anh lại làm vậy với em ? Em đâu có phạm lỗi gì? - Em đoán xem đây là vật gì ? -Là.... là dao.…
Tất cả đều là khởi đầu của tội ác, 3 kiếp luân hồi tìm mãi một đáp án của người nhưng kết cục lại vẫn như trước.. vẫn là một lần nữa đến chậm một bước. Đây có thể là một câu truyện về cuộc hành trình tìm về cái kết của chính bản thân nhân vật. Có thể nam có thể nữ, cuộc tình kéo dài luân hồi 3 kiếp của 2 nhân vật chính, mình không chắc có phải ngôn không nữa vì có kiếp họ lại là nam x nam có kiếp là nữ x nữ cơ. Nhưng chung quy đây là hành trình vén màn bí mật đằng sau nhân vật chính và cách cả hai tìm sự giải thoát cho nhau khỏi vòng quay của số phận... Dài rồi nhỉ mn hãy đọc vè cho mình biết cảm nhận nhé…
Xin chào, đây là Secret Team - phòng tư vấn tâm lý trên Wattpad! Chúng tớ tự hào vì đây là Psychological Room đặc biệt trên mảnh đất màu da cam này. Nơi đây các cậu có thể bày tỏ những câu chuyện thầm kín, riêng tư về nhiều mặt khác như đời sống, tình cảm, gia đình, xã hội,... dưới dạng cfs! Xin đừng lo lắng vì chúng tớ sẽ không tiết lộ danh tính của các cậu:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLScASj6vPv0Na_IqpTowh03EtJ6Y5Ev2VgkHSEhEeD48k42NwQ/viewform?usp=pp_urlChúc các cậu có những thời gian vui vẻ!…
Truyện: Xin đừng biến mất giữa cơn mưa. Thể loại: Truyện ngắn, tâm lý, học đường, tình cảm. Tác giả: Sinh Vật Ái CựcTôi liên tục với tay giữa khoảng không như muốn nắm lấy gì đó. Trời bất chợt đổ mưa ầm ầm. Từng hạt mưa rơi xuống lòng bàn tay tôi, lặng ngắt. Tôi biết mình chẳng có cách nào giữ anh lại. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc này là nhìn anh mỗi lúc một xa mình, là chấp nhận anh bước ra khỏi thế giới của mình, tan biến trong dòng mưa mù mịt kia. Từ nay về sau, cho dù tôi có điên cuồng tìm kiếm anh, thứ duy nhất mà tôi nhận lại chỉ có mảnh tình sâu nặng tự mình bồi đắp tự mình cảm động.Tuổi trẻ được mấy lúc, sao cứ yêu mãi một người.Cuộc đời được mấy người, yêu chân thành đậm sâu.…
Ai bảo rằng tình đơn phương là hạnh phúc vì từ đầu đến cuối mình yêu, mình tự bỏ?Ai bảo tình đơn phương là khổ đau khi biết người đó không thích mình?Ai bảo rằng tình đơn phương vốn không đẹp vì chỉ từ một phía?Và bạn tôi ơi, bạn đừng quên rằng chỉ cần trong tim chúng ta có một bóng hình, có những tâm tư giấu kín, có những ánh mắt lặng lẽ trao cho ai đó, có những lá thư chưa kịp đưa tay người...Tất cả những thứ đó, là kí ức đẹp nhất, là kỉ niệm và là thanh xuân! ***Truyện Ngắn: Thương nhớ một thờiTác giả: Woony[ĐĂNG ĐỘC QUYỀN TẠI WATTPAD VIỆT NAM]…
ta vốn là:người đi trong sương mơ,bên kia thềm nghiêng nắngcó gì đó mà chờ?…
Tôi rất thích nụ cười của mẹ tôi, vì nó tỏa nắng như ánh bình minh sau đêm đen tối. Nó sưởi ấm cho tôi... Và tôi yêu đôi tay chai sạn, đầy rẫy sẹo đo công việc vườn tược... Tôi rất thích áp tay mẹ vào má... ấm lắm...Không sao chép khi chưa có sự đồng ý của Nơ! Nơ Children…
Tôi là một học sinh cấp ba bình thường như bao người khác, cũng cười nói, cũng vui đùa, cũng trò chuyện về người con gái mình thích, về tương lai phía xa. Nhưng có gì đó trong tôi, nó đã đủ lớn để đâm chồi, làm tôi đầy lo âu và mệt mỏi. Liệu cái chết có phải là giải pháp dành cho tôi?…
Ngày nay bạn có nghe mọi người nói về bệnh đa nhân cách? Đi đâu cũng đa nhân cách? Mà không rõ nó là gì, chỉ đơn giản là bệnh tâm lý? Vào đây tôi sẽ cho bạn biết thế nào là đa nhân cách thật sự...Nguồn : Abnormal Psychology by Thomas F. Oltmanns, 7th editionDịch và Viết: Hải Đường Tĩnh Nguyệt…
1 chút về tâm lý học, nếu không muốn bị phân tâm thư tôi khuyên nên học ở trường…
Bách hợp ( nữ x nữ ) truyện về tình cảm có chút drama…
Tôi cực kỳ khó lòng diễn tả cái cảm xúc nâng nâng giữ bão tuyết này, giống như lòng tôi thoang thoảng ánh nắng bay bổng trên ngọn gió, vô vàn ấm áp và vui sướng tột cùng. Nhìn em xem, em chối bỏ tôi, chối bỏ tình cảm em dành cho tôi. Vẫn là cái ô tuyết phủ kín mặt, tôi vội vã kéo em vào lòng, bắt nạt thứ dối trá mà không con hồ ly nào không có. Có chết cũng không thể tin được giờ đầu tôi đang kinh tởm những hình ảnh khoái thú ủ ê, thật đau đớn khi tôi không thể làm những trò cặn bã với một bạch hồ tốt bụng như em. Tay tôi tiết thứ mồ hôi kìm chế nhiều đến nỗi tôi chỉ dám dùng mu bàn tay cọ lên má em. Chết điếng, trái tim tôi loạn nhịp như kẻ hứng chó sau khi chích heroin. Thứ tội cho một con quỷ, mà quỷ có bao tội cũng còn đâu phải quan tâm, tôi thèm thuồng cái ánh nhìn của em như tha thiết về với mình tôi. Còn không phải ở ngoài đường, tôi đảm bảo mình sẽ lén lút đưa tay vào trong áo em, em sẽ giật nảy mình và nhảy chồm lên như một con cún cưng thực thụ vì độ lạnh từ bàn tay tôi, tôi sẽ chộp lấy thời cơ và ngấu nghiến sự dâm dãng mà mỗi khi em mở mồm là khiêu khích tôi.Khốn nạn, hình như tôi hiểu lòng tôi rồi.…
Sakura - người con gái mang cái tên của 1 loài hoa tuyệt đẹp, tính cách của cô cũng như cái tên Sakura: hồn nhiên, trong sáng, hiền lành, tốt bụng. Cho đến 1 hôm biến cố gia đình xảy ra cướp đi sự trong sáng, hồn nhiên của cô biến trái tim nồng ấm tràn đầy yêu thương thành trái tim chứa đựng sự thù hận. Cô may mắn trốn thoát khỏi những kẻ sát hại gia đình mình, Sakura lại gặp phải 1 người phụ nữ vô cùng căm ghét cô đánh đập hành hạ dã man vứt cô dưới gốc cây của ba mình. Ông trời có mắt cho tổng giám đốc Li Syaoran trên đường đi công tác về bắt gặp Sakura và mang cô về nhà, giúp cô lên kế hoạch trả thù những kẻ sát hại gia đình cô. Syaoran là đại thiếu gia lạnh lùng của nhà họ Li, cũng là bang chủ khát máu của bang Hắc Long - 1 tổ chức xã hội đen có thế lực nhất thế giới ngầm. 1 câu chuyện tình yêu đầy sóng gió bắt đầu từ đó....…
Cuốn sách Nghệ thuật quyến rũ giúp chúng ta nắm bắt các tính cách và phẩm chất của 10 mẫu người điển hình có sức lôi cuốn người khác ( trong đó có mẫu mỹ nhân, mẫu người tình lý tưởng, mẫu người công tử, mẫu hồn nhiên,...) đồng thời liệt kê 24 chước mà ai cũng có thể sử dụng để bẻ gãy sự kháng cự của nạn nhân trước hình thức nghệ thuật đầy ấn tượng và không bị ảnh hưởng bởi thời gian này. Khái niệm về quyến rũ dựa trên hai yếu tố căn bản bạn phải hiểu: thứ nhất là chính bạn và bạn có gì quyến rũ; thứ hai là con mồi và những hành động có thể đập tan phòng vệ của họ khiến họ phải đầu hàng.…
Tác giả: Đinh Lỗ LaGiới thiệu:Năm 21 tuổi, Tần qua đời vì tai nạn giao thông. Tưởng rằng cuối cùng cũng được yên nghỉ, ai mà ngờ khi tỉnh dậy lần nữa cậu phát hiện mình đã quay lại năm 16 tuổi."Đùa nhau à?""Sống một cuộc đời chưa đủ mệt mỏi sao?"Nhưng khi thực sự được sống lại, cậu nhận ra bản thân đã từng bỏ lỡ rất nhiều thứ xinh đẹp.Tần thăm quan ngôi trường cấp 3 vừa quen thuộc lại xa lạ. Trèo lên cái cây to sau khu vườn tận hưởng sự bình yên.Cậu nghĩ thông rồi, lần này nhất định phải học thật tốt, cậu muốn trải qua 3 năm học cuối cùng này thật ý nghĩa.Nhưng ngay từ bước đi đầu tiên, Tần nhảy từ trên cao xuống lại ngã trúng vào Vũ Thiên Triết - một học sinh xuất sắc đứng đầu khối. Không chỉ vậy áo còn bị kéo rách, hết sức mất mặt!Thiên Triết lạnh lùng nhìn chằm chằm thủ phạm vừa đánh úp hắn, sau đó đẩy kính quay mặt đi, tránh nhìn những thứ không nên nhìn.Lòng hắn thầm đánh giá: "Chẳng ra làm sao!"Thể loại: Sống lại, học đường, hiện đại, xã hội, hài hước, tội phạm, tâm lý.Học sinh giỏi, lạnh lùng, tự vả, suy nghĩ nhiều (Vũ Thiên Triết) x (Đỗ Văn Tần) Học sinh cá biệt, nóng nảy, tự ti, hoàn lương, mắc bệnh tâm lý..CẢNH BÁO: Truyện xoáy sâu vào quá khứ (tương lai) của Tần gây sang chấn tinh thần, bối cảnh đen tối, vấn nạn xã hội ngoài học đường.Truyện sử dụng những từ ngữ không phù hợp với thuần phong mỹ tục.Không chấp nhận được xin hãy bỏ qua.…
Tôi là hi vọng em là một cơn mưa rào bên ráng chiều lấp lánh, nhưng tiếc em lại chỉ là cơn mưa bóng mây.…
Thời gian đã làm cho ta thay đổi quá nhiều... Không phải vậy! Cậu lớn lên trở nên tốt hơn hay tệ hơn vẫn chỉ là bề nổi mà cậu thể hiện ra cho mọi người. Nhưng khi ở bên cạnh người mà cậu tin tưởng nhất. Cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ như ngày nào, vẫn như vậy, chưa từng thay đổi, chưa từng lớn lên. Tớ chưa từng thay đổi theo thời gian. Chỉ là tớ chạm khắc mảng nổi của tảng băng đó để ứng phó với thời tiết bên ngoài thôi. Chứ ở dưới làn nước đó tớ vẫn luôn như vậy. Chỉ tội cậu có sẵn sàng đắm mình trong làn nước lạnh lẽo đó để hiểu rõ tớ không thôi.* Lưu ý: Những địa điểm, sự kiện và các nhân vật trong bộ truyện đều là hư cấu.…
Cơn mưa làm mọi thứ trở nên nhạt nhoà, nỗi buồn của em thì cứ thế mà lan rộng ra! (Lụm:>)…