Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
-Gặp được cậu là mai mắn của tớ, chúng ta không hẵng là bất hạnh chỉ là gặp nhau quá sớm và cũng chỉ là tớ kém mai mắn một chút , và cũng chỉ là không gặp cậu đúng lúc mà thôi-Nguyễn Hoàng Minh Phát, tớ nhớ cậu rồi, tớ muốn về nhà Tác giả: Cây Bạc Hà…
Đoản văn/ Mẫu chuyện ngắn. Thật ra vì tác giả có một lượng ý tưởng kha khá, nhưng không đủ sức viết duy trì thành một bộ truyện hoàn chỉnh, đành thử sức với thể loại những mẫu chuyện ngắn. #dinie #tieuthuyettinhcam #He #Se #BeNGHIÊM CẤM SAO CHÉP, ĐĂNG LẠI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. #hayhanhxucovanhoa #ngungvohoc…
Hố này khai cùng ngày với Xin đừng trèo cao, khi nào edit thì chỉ có trời mới biết 🙂 Nhưng do Xin đừng trèo cao bị trùng nên mình lấp luôn hố ấy không đào nữa ~👨🎓 Ngày khai hố - Lấp hố : 11/10/2020 - ??/??/????👨🎓 Tên gốc : 徐太太在读研究生👨🎓 Tên hán việt : Từ thái thái tại độc nghiên cứu sinh👨🎓 Tên convert : Từ thái thái ở đọc nghiên cứu sinh 👨🎓 Tác giả: Đồ Dạng Tiên Sâm👨🎓 Converter: Wikidich x Tâm Tít Tắp👨🎓 Editor: Ivy đáng yêu nhưng bị lười =))👨🎓 Beta : chưa có ai nhận👨🎓 Tình trạng bản gốc: Hoàn thành ( 97 chương : 85 chương + 12 PN )👨🎓 Tình trạng bản edit: đang bò từ từ =)))👨🎓 Set pass : có và sẽ được set theo tùy tâm trạng của mình, PN set pass là chắc chắn.👨🎓 Văn án : cập nhật riêng trong danh sách chương👨🎓 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Thanh Xuân Vườn trường👨🎓 Lịch đăng : chưa rõ / tuần ( được tách ra đăng 2 lần do đó là 1 chương dài )👨🎓 Editor đã edit name, Bà Từ ở đây là vợ nam chính. -----------------------Truyện chỉ được edit và cập nhật ở wattpat @fuogendddd và wordpress "Sweet house of Chiz". Mọi chỗ khác đều là RE - UP. Mình sẽ không cho phép RE - UP hay CHUYỂN VER gì hết, không cần ib.…
Đám mây đã quen với tự do, cứ thế bay lượn trên bầu trời.Bầu trời đã quen nhìn thấy mây, âm thầm bảo vệ đến cuối đời.Thiên do ám ảnh quá khứ nên rất sợ phải tiếp xúc với nữ giới, điều đó dẫn đến việc cậu ta tránh tiếp xúc nơi đông người và có vấn đề về tâm lý. Tuy vậy cậu lại là một mỹ thiếu niên giàu có thiên tài.Vân, một cô gái xinh đẹp tài năng, thu nhập gia đình chỉ vừa đủ xài nên cô lúc nào cũng cố gắng không trở thành gánh nặng cho gia đình. Tính cách cực kỳ "ngang ngược", không bao giờ để mình bị thiệt thòi.Câu chuyện tình đầy drama lên sàn! Hãy tận hưởng tốt nhất có thể. Tôi sẽ cố gắng viết thật tốt để không phụ lòng mọi người. Đây là một câu chuyện dài, có nhiều mối tình khác nhau xoay quanh mối tình của nam nữ chính. Mong mọi người ủng hộ.…
Thể loại : học đường , tình cảm , thanh xuân . KO2YLKim Bo-raOk Chan-miYang Hyun-wooLee Chung-hee Yoo Ye-junHành trình theo đuổi ước mơ và tìm lại bản thân của KO2YL . Song cuộc hành trình có vẻ vất vả , họ trải qua những hỷ nộ ái ố , tuổi trẻ mà , họ cùng nắm tay nhau viết tiếp cuộc đời mình , cho những người ngoài kia thấy sự nổ lực của mình . Dưới gốc cây hoa Anh Đào , chứa đựng cả tuổi xuân của họ . Những lần giận hờn nhau , chuyện vui chuyện buồn , gốc cây Anh Đào đã chứng kiến hết tuổi trẻ của họ , dù có đi đâu về đâu thì họ vẫn tìm thấy nhau . P/s : Tình tiết truyện tương đối nhanh , trong đó cùng một câu chuyện nhưng tôi sẽ xoay quanh góc nhìn của tất cả nhân vật , để mọi người sẽ hiểu thêm về nhân vật ấy , đôi lúc tôi sẽ thêm góc nhìn của ngôi thứ ba để cảm nhận khái quát hơn . Mong được mọi người ủng hộ .…
Là câu chuyện nhẹ nhàng tình cảm của 2 nhân vật chính xuất phát từ việc trở thành bạn cùng nhà của nhau!"Chết thật, chẳng lẽ mình lại bị bẻ cong...Không không, mình vẫn còn thẳng!"-Liệu cô nàng đội lốt anh chàng này có gì lại khiến anh nam chính lọt hố ngay từ những ngày đầu trở thành bạn cùng phòng, mọi người hãy cùng đón xem nhé!- Nếu có những góp ý chân thực nào về bộ truyện, mình xin chân thành cảm ơn và sẽ tích cực tiếp thu ạ. Thân!…
Không ai thương tiếc cho cuộc đời anh . Tại sao đến em họ cũng cướp đi mất , số phận đã thương lòng đưa em tới bên anh . Có chết ! Anh cũng giành lại ... - Trần Đăng Khoa mày điên rồi , vì con nhỏ đó mày hoá điên rồi . - Đúng ! Tôi điên thì đã sao , mấy người cướp đi cuộc đời của tôi còn chưa đủ sao . Lý do duy nhất để tôi tồn tại cũng cướp đi ! . Thử hỏi với mấy loài súc sinh có khác là bao . Hai người bị sỉ nhục giận tím mặt , không gian trở lên vô cùng hỗn độn . - Nuôi mày khôn lớn , đủ lông đủ cánh để về mày đáp lễ bố mẹ mày như thế à . Cậu ngước mặt lên trời cố gắng kìm nén , bàn tay bấu chặt vào da . Cuối cùng không kìm được , khoé mi lăn dài một giọt nước mắt . - Thử hỏi mười bảy năm qua đã bao lần ông bà nuôi tôi một ngày. Bà sinh tôi ra vứt đứa con còn đỏ hỏn ở ngoài bụi cỏ . May mắn tôi được người ta nhặt về cứu lấy một mạng . Sau khi về bà bỏ mặc tôi nhịn đói nhịn khát , sống với bà tôi không bằng một con chó . Bà lên nhớ tôi không hề muốn được sinh ra . Cũng chưa một ngày nào muốn sống . Bà sinh tôi ra phải có trách nhiệm và nghĩa vụ . Thử hỏi có một người làm cha mẹ nào tàn nhẫn như ông bà không ...!!!.- Hạ Linh em đang ở đâu , em đừng bỏ tôi một mình . Tôi đau đớn lắm , xin em ! Tôi cầu xin em đừng bỏ rơi tôi một mình !!!. Không có em tôi không sống nổi , em là giới hạn chịu đựng cuối cùng của tôi ....…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
Ngày 14/6Trúc Anh cầm theo 2 bó hoa đến cổng trường THPT V.Quỳnh Chi chạy ra từ trong lớp 12A11, kéo Trúc Anh vào trường."Tao đợi mày mãi. Vào đây chụp với tao."Cô đưa cho Quỳnh Chi bó hoa hướng dương, tay giữ lại bó hoa hồng."Này tặng mày, tốt nghiệp vui vẻ nhé!""Ừm, tao cảm ơn. Ơ mà còn 1 bó hoa hồng mày cho ai đấy?" Nó ngơ ngác hỏi lại.Trúc Anh chỉ cười không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại từ trong túi xách. Nhắn tin cho tài khoản 'becauseethwho'[Anhz] : Có thể ra đây được chứ? Tôi đến chụp ảnh kỉ yếu cùng Chi. Tôi cũng muốn chúc Hải tốt nghiệp vui vẻ.Tin nhắn hiển thị đã xem, nhưng không được trả lời lại.Cô đứng nghĩ nghĩ một lúc, vỗ vai Chi."Ê tao đi ra đây tí, mày cứ chụp ảnh lẻ trước được không?"Nó gật gật đầu, bảo cô đi nhanh chút.Trúc Anh ôm bó hoa đi ra gần cửa lớp 12A11 thì dừng lại, nhìn thấy người mình muốn gặp. Đứng sau cửa sổ vẫy vẫy tay. Người đó đi ra, đứng trước mặt Trúc Anh."Cảm ơn Trúc Anh nhé."Cô cười cười chạy ra chỗ Quỳnh Chi để chụp ảnh."Từ từ, quay ra đây tao dặm lại phấn đã." Quỳnh Chi kéo người cô lại. Mặt cô nhìn thấy góc sau của trường, cũng vừa hay thấy luôn cảnh Việt Hải vứt bó hoa hồng cô tặng vào thùng rác gần đó...…
Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…
Tên truyện: Vấp ngã vào tim anh.Tác giả: Bemn06.Thể loại: Học đường, tình cảm, hài hước, truyện teen, ngọt, ngược,...Văn án: "Mắt em để trên trời sao? Vì sao đi đường mà không cẩn thận?" "...Do đá nó chặn đường đi của em mà, hơn nữa tại nó quá lùn, em căn bản là không thấy nó nên mới vấp ngã!" "Vẽ chuyện!" "Thật mà..." Nói đến đây, Hạ Đình Đình chu môi, trêu đùa nói: "Nhưng...hôm nay em ngã đến tận hai lần cơ!" An Hạ Phong nhíu mày, cậu ngẩng đầu lên nhìn cô, định mắng một trận thì cô chen ngang:"Một là vấp ngã vào đá, hai là vấp ngã vào tim anh!"Cậu phì cười. Quả đúng là...cô đã ngã vào tim anh thật!Bìa: Cover by Gác nhỏ của Dạ Tước…
Một cô gái không dám tiến tới, một chàng trai chưa thể mở lời.Những rung động của tuổi trẻ và dáng vẻ khó quên của một người.Cảm giác tự nhiên nếu được chơi chung cùng nhóm bạn toàn trai xinh gái đẹp là như thế nào nhỉ? Một chút hãnh diện có, tự hào có và tự ti cũng có luôn. Thùy An chính là như vậy đấy. Cô không thuộc dạng đẹp mĩ miều cũng không phải kiểu ngọt ngào, ngây thơ. Nhìn thoạt qua có lẽ ít ai sẽ để ý tới. Nhưng đây lại là điều An mong muốn vì cô đôi chút mặc cảm về gương mặt với những dấu vết từ tuổi dậy thì...…
►Tên truyện: Bé Chanh►Tác giả: Mộ Từ►Biên tập: Vì mỗi ngày có drama để hít (fb.com/honghitdrama)►Bìa: Nguyên Tịch (Cảm ơn bạn nhiều <3333)►Văn án:Lúc Tô Hoài 6 tuổi, toàn bộ các bạn nhỏ trong nhà trẻ đều biết có một cô bé đi theo cậu mỗi ngày.Thậm chí còn có một cậu bé thưa với cô giáo: "Cô ơi, Ninh Manh lại chạy theo sau mông của Tô Hoài kìa!"Lúc Tô Hoài 14 tuổi, toàn bộ học sinh ở trường cấp II đều biết cậu và một bạn nữ 'Như hình với bóng'.Thậm chí còn có người mách lẻo với giáo viên: "Thưa thầy, Tô Hoài và Ninh Manh yêu sớm đấy ạ!"Lúc Tô Hoài 17 tuổi, toàn bộ học sinh ở Nhất Trung đều biết có một bạn nữ tử triền lạn đả với cậu.Thậm chí còn có bạn nữ thích cậu đi nói với giáo viên: "Thưa thầy, bạn Ninh Manh quấy rối bạn Tô Hoài học hành."Mãi cho đến một ngày, Ninh Manh bị một bạn nam gọi ra tỏ tình.Bạn nam đỏ mặt: "Ninh Manh, tớ thích cậu."Ninh Manh lễ phép đáp lễ: "Cảm ơn, nhưng tớ thích Tô Hoài."Bạn nam không cam lòng: "Tớ nghe nói, cậu ta không có thích cậu đâu!"Nhưng chưa nghe được câu nói tiếp theo của Ninh Manh, thì cô bé đã bị một bạn nam đột nhiên xuất hiện lôi đi.Trước mắt bao người, Tô Hoài chỉ nói một câu: "Đừng nghe tin vỉa hè."Đó là lần đầu tiên, biểu tình của mọi người vô cùng nhất trí, cùng trợn mắt há mồm...Thì ra, tin đồn thất thiệt.[Nguyện mỗi viễn cảnh giữa năm tháng thanh xuân của cậu, đều có mặt tớ.]Thuộc tính: - Tô Hoài: kiêu ngạo √ muộn tao √ bá đạo √ bình dấm chua √ tham muốn giữ lấy √ - Ninh Manh: thiên nhiên √ đáng yêu √ đơn thuần …
Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi bước vào trường Đại học, lòng tràn đầy tự tin, hướng về tương lai phía trước.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi được ở chung kí túc xá với những cô bạn dễ mến như Dư Thi Thi, Lục Sơ Hạ, Giang Chi.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi lần đầu tiên gặp Lâm Thiên Nhất - vị học trưởng tài giỏi của Đại học Chiết Giang.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi vì một tai nạn nhỏ khiến cho cô và Lâm Thiên Nhất trở thành bạn.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi phát hiện bản thân có tình cảm với Lâm Thiên Nhất nhưng không nói ra.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi trong một lần uống say đã bày tỏ tình cảm với Lâm Thiên Nhất.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi nghe tin Lâm Thiên Nhất phải đi trao đổi ở nước ngoài, không khỏi buồn rầu.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi hứa với Lâm Thiên Nhất sẽ không quên nhau khi ở sân bay.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi chờ đợi Lâm Thiên Nhất trở về trong vô vọng.Ngày cuối ở trường Đại học, cũng là một ngày hè tràn ngập ánh nắng, Phương Cửu Sênh đứng dưới gốc cây phượng vĩ, thầm chờ đợi điều gì đó sẽ xảy đến. "Này, em vẫn luôn chờ anh sao?"…
"Em không tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng em vẫn có thể thắp sáng và sưởi ấm trái tim cằn cỗi của tôi bằng sự dịu dàng của em. "...."Dù rằng trên sân trường nhung nhúc người, tôi vẫn dễ dàng tìm được cậu ấy, bởi lẽ hình bóng của cậu đã in sâu trong trái tim của tôi"........................................................................🚩Lưu ý: Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattap, vui lòng KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
"Này, đố cậu biết, khoảng cách xa nhất là từ đâu đến đâu?" Trần Hiểu Tinh cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời con đường trước mặt, đôi môi khẽ hé nụ cười."...Cậu nói xem." Thần Phi quay qua nhìn Hiểu Tinh, bối rối."Khoảng cách xa nhất chính là, từ đôi mắt đến con tim. Nếu cậu yêu một người không yêu cậu, dù cậu có làm cách nào để họ thấy tình cảm của mình, người ta cũng sẽ không mảy may rung động. Cuối cùng chỉ có thể tự mình đa tình." Miệng Hiểu Tinh vẫn là nụ cười đó, nhưng đôi mắt buồn của cô thì chẳng hề biết nói dối."Nói như vậy, chẳng phải đó cũng chính là khoảng cách gần nhất sao? Khi cậu yêu một người và người đó cũng yêu lại cậu. Chỉ cần một ánh mắt đã đủ để rung động rồi." Thần Phi trìu mến cười thật tươi, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hiểu Tinh.Hai người vừa chậm rãi bước về phía trước, vừa khẽ run lên vì lạnh, lại tự hỏi vì sao mùa đông năm nay ấm áp đến lạ kì._________________________________________________________Toàn bộ câu chuyện là trí tưởng tượng của tác giả. Truyện chỉ được tác giả update trên tài khoản WordPress (https://dannloey.wordpress.com/) và tài khoản Wattpad (https://www.wattpad.com/user/DannLoey)Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức nếu không có sự đồng ý của tác giả!…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Trích một đoạn: Cô cố gượng đôi mắt đã sụp mí và già nua. Hoàng hôn mang đến một tia sáng. Cô dường như đã nhìn thấy anh, sau mười năm nhung nhớ. Anh đến để đón cô đi.Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, cô cười thật tươi khi trông thấy anh đang vẫy gọi, cô mãn nguyện lên tiếng, "Em chẳng cần chúa trời nào thương xót cho mình cả. Vì một đời này em đã có anh...""Anh đã dùng sinh mạng của mình để đổi lấy nhân tính cho em. Anh giúp em tái sinh từ một cõi u ám tưởng chừng như đã chết. Em đã trả đủ mọi tội lỗi của bản thân mình. Sống trong cô đơn và chứng kiến cuộc đời chậm xoay, trôi nổi. Giờ thì em sẵn sàng rồi, sẵn sàng đến bên anh trong một ngày hoàng hôn êm ả nhất.""Khác biệt chết chóc" xoay quanh hai nhân vật chính: Nhãn - một con cáo đỏ không biết săn mồi và Ô - một con cừu đen bị đồng loại kỳ thị. Nhãn là con trai trưởng đứng đầu bộ tộc Chớp Đỏ - một dòng tộc danh giá nhất trong xứ sở muôn loài. Để đập tan tin đồn không biết săn mồi bởi một cơn bệnh lạ và khẳng định lại vị thế của tộc Chớp Đỏ, Nhãn phải tham dự vào lễ cống nạp hằng năm được diễn ra tại xứ sở muôn loài. Ô bị đồng loài ghét bỏ vì bộ lông màu đen. Loài cừu cho rằng: "Những con cừu đen là giống loài bất trị, sẽ mang lại xui xẻo cho dòng tộc." Thế nên, dòng họ Cừu đã dâng Ô làm vật cống nạp. Trong lễ cống nạp hằng năm, Ô đã thành công thuyết phục Nhãn thực hiện ba điều ước nguyện của cô trước khi cam tâm chịu chết. "Khác biệt chết chóc" đã tái hiện cuộc phiêu lưu giữa hai nhân vật chính. Qua đó, bạn đọc có thể tiế…
Hạ Chí Chưa Đến (夏至未至)Tác giả: Quách Kính Minh (郭敬明)Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Thanh Xuân...Câu chuyện bắt đầu ở thành phố hư cấu Thiển Xuyên, một thành phố nằm ở phía Bắc trồng đầy những cây long não to lớn. Vài bạn trẻ bắt đầu cuộc sống cấp 3 của mình, mọi thứ dường như bình lặng và chậm chạp khác thường, đem theo đặc điểm khiến người ta lờ mờ buồn ngủ của mùa hè, giống như ánh nắng buổi chiều hè rực rỡ tựa nét mực thư pháp. Câu chuyện chính là bắt đầu trong một hoàn cảnh như thế.Sau đó những bạn trẻ từng kề vai sát cánh vì tốt nghiệp mà chia xa. Từ đó số phận của mỗi người có vô vàn khác biệt, cánh cửa của thế giới người lớn mở ra, thế giới bên trong từng chút từng chút một hiện ra trước mặt họ. Ở các ngóc ngách của thế giới, những bạn trẻ có ước mơ này đều đang tự mình nỗ lực phấn đấu. Thế nhưng, họ vì huyên nhiễm thế tục mà trôi dạt vô định, họ huỷ hoại chính mình trong tình bạn tốt đẹp, họ vì tình bạn sâu đậm mà quên mất lời hứa tuyệt đẹp nhất khi đó... Vào lúc mà mỗi một người đều bị cái thế giới cấp tốc chạy đến đụng phải, đến nổi không còn thấy rõ tương lai, họ không biết rằng sau đó nghịch cảnh lớn hơn sắp rơi xuống, cũng chính vì những chuyện tiếp theo đó, nghịch chuyển và huỷ hoại hầu hết cuộc đời của mỗi người. Ở nơi cách xa mùa hè nhất, thời gian 10 năm khiến người ta phát hiện ra rằng, ngoại trừ kí ức, không gì có thể vĩnh cửu, nhưng họ đều đã học được yêu thương và trưởng thành.Trans by: lttrinh…