Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhất Lâm ( thụ ) là con trai của một gia đình khá giả, thương thầm học trưởng của mình Chính Trân ( công ), nhưng tiếc là hắn không thương cậu.Hanahaki là một căn bệnh đơn phương,những cành hoa sẽ mọc từ chính cơ thể của người đơn phương, càng bị lạnh nhạt thì nỗi đau đó càng lấn áp cơ thể rồi đến khí quản cuối cùng là làm cho người đó cận kề sự chết."Nếu như anh không muốn em xuất hiện trước mặt anh nữa thì em sẽ không xuất hiện. Tạm biệt anh, Học trưởng!"…
Không đúng nguyên tácMy AU+OOCCó 1 số char do mình nghĩ raKhông đăng lại truyệnLấy ý tưởng=xin,rồi nhớ creKhông đạo nhái truyện,đừng ăn cắp công sức của tớKhông đục thuyềnKhông kì thị LGBT(vì đa số sẽ là Boyloves)Đôi khi sẽ có cảnh hơi nóng nên hãy đảm bảo không khó chịu với điều nàyLâu lâu writer sẽ bị điên điên đăng mấy fic về tâm lý(nghành sẽ theo đuổi),nếu có gì không hiểu cứ việc comment,nếu có gì sai sót thì các cậu hãy góp ý nha-----Hope you enjoy-----…
Không đúng nguyên tácMy AU+OOCCó 1 số char do mình nghĩ raKhông đăng lại truyệnLấy ý tưởng=xin,rồi nhớ creKhông đạo nhái truyện,đừng ăn cắp công sức của tớKhông đục thuyềnKhông kì thị LGBT(vì đa số sẽ là Boyloves)Đôi khi sẽ có cảnh hơi nóng nên hãy đảm bảo không khó chịu với điều nàyLâu lâu writer sẽ bị điên điên đăng mấy fic về tâm lý(nghành sẽ theo đuổi),nếu có gì không hiểu cứ việc comment,nếu có gì sai sót thì các cậu hãy góp ý nha-----Hope you enjoy-----…
Năm 5xx, đại lục Hữu Nguyệt xảy ra một trận chiến lớn giữa thiên đình và yêu hầu vạn năm Mộc Vũ Thanh Ngọc." Hoa Thiên Ngọc... Ngươi là đồ nghiệp chướng. Đáng ra ta nên giết ngươi từ lâu rồi." Một tiên đồng vừa đánh nhau vừa buông lời nhục mạ kẻ thù của mình."Đáng tiếc, ngươi không dám." Mộc Vũ Thanh Ngọc không chút lưu tình mà đáp trả tam sư huynh của mình.Lúc này, nhìn thế trận cuộc chiến thì thật đáng ngạc nhiên... Mộc Vũ Thanh Ngọc nàng... lấy một chọi trăm. Thiên binh thiên tướng đều bị nàng đánh gục dưới tay nàng.Cứ tưởng số phận của quân thiên đình đến đây là hết nhưng lúc này từ trên trời có một tia sáng bắn về phía nàng."Bùm"Ai ai cũng biết vị Thanh Hồng chân nhân ở Văn cơ điện có một tiểu đồ đệ thích than thở về số phận của mình. Lúc gặp người khác nàng luôn kể về việc nàng vốn dĩ là một tiểu hầu đang yên lành ở Hoa Quả sơn nhìn về hướng tây chờ thần tượng của mình là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không trở về thì bị Thanh Hồng Chân Nhân dụ dỗ đến Văn Cơ điện. Tên nàng là Hoa Thiên Ngọc.…
warning : lower case.hueka huening kai. là một học sinh bình thường như bao bạn bè cùng lứa, bị mắc phải chứng trầm cảm nặng sau vụ tai nạn của ba và mẹ, trở thành một đứa trẻ mồ côi sau một đêm đã đem lại cho hắn một cơn sốc chỉ khiến người ta muốn đâm đầu vào chỗ chết.kang taehyun.học bá của trường, giỏi thể thao, giỏi văn nghệ, năng động, hòa đồng, thần tượng trong mắt bao người từ khi còn rất nhỏ. tài năng, lạc quan và cá tính thì luôn có sẵn.một người mang con số 0 đầy tuyệt vọng cùng 1 người hoàn hảo sẵn sàng đương đầu với mọi thứ, sẽ viết nên một câu chuyện thế nào đây?0×1=LOVESONG.…
Tác giả: YunsulThể loại: Ngôn tình, Hư cấu, Xuyên không, Lãng mạn, Manhwa, NovelGiới thiệu: "I adopted a villainous dad" là một trong những bộ tiểu thuyết nổi tiếng của Hàn. Đây là bộ truyện hư cấu lấy bối cảnh thời trung cổ, đan xét với những tình tiết cảm động và hài hước kể về thánh nữ nhỏ tuổi chỉ muốn được sống một cuộc sống yên bình bên cạch cha của cô ấy. Nhưng điều đáng nói ở đây là gì? Cha cô ấy lại là nhân vật phản diện của bộ truyện. Nhận một nhân vật phản diện làm cha quả thật chẳng dễ dàng. Amelia được chuyển sinh vào cuốn tiểu thuyết yêu thích của cô ấy với vai trò là nữ chính. Đáng nói ở đây, nhân vật thánh nữ đã được sắp đặt sẵn là sẽ phải gặp nhiều chông gai, nhưng đến lúc nghi thức truyền thống ở đền thờ đang diễn ra, cô ấy đã quyết định thay đổi mọi thứ: Miltiades sẽ trở thành cha của cô ấy. Mặc dù cha cô ấy là nhân vật phản diện, tuy nhiên nó cũng không có nghĩa người ấy là người cha tồi. Thế nhưng ngay lúc cô ấy đang chìm đắm trong suy nghĩ bản thân sẽ sớm có một cuộc sống hạnh phúc với người cha trong thế giới này, thì một chướng ngại vật to đùng chặn đứng suy nghĩ ấy: đó là nhân vật anh hùng đã được sắp đặt sẽ phải tiêu diệt kẻ phản diện. Vậy giờ đây, Amelia phải giải quyết như nào để có thể biến suy nghĩ của mình thành hiện thực? Chúng ta cùng đón xem nhé.Tình trạng: Đang tiến hànhEdit: Nguyệt Dạ, NiBeta: Kai, KyoMong mọi người sẽ ủng hộ ❤️#manhwa#Yunsul#ngôntình#xuyênkhông#trend#xu_hướng#đu_manhwa#lãng_mạn…
Đây là một tác phẩm xuyên không ạ. Rất mong được ủng hộ!_______________________Ánh sáng và bóng tối luôn song hành, tạo nên luật âm dương, tạo nên sự tương phản.Vận vật trên thế gian, phải chăng đều tuân theo luật lệ đầy bi thương ấy?Ví như niềm vui và nỗi buồn,như nước và lửa,như nắng và mưa,như trời và đất,như hai mảng màu đen và trắng.Như cô và anh!... Mím chặt môi, cô kiềm lại những tiếng nấc nghẹn ngào. Đôi vai mảnh khảnh kia vẫn không ngừng run rẩy, chẳng biết là do đau buồn hay do cái lạnh giữa thu gây nên."Mình phải kiên cường sống tiếp. Chuyện này có là gì so với nỗi đau mất người thân kia đâu chứ. Biết làm sao được..."Nhưng khi ý nghĩ đó vừa léo lên trong tâm trí cô, cuộc đời này, số mệnh này đã chỉ cho cô thấy, tất cả đã quá muộn rồi.... Liệu cô có thể, một lần nữa cất bước hòa mình vào vũ điệu đam mê ngày ấy chứ? Liệu cô còn có thể...?...Sinh ly tử biệt. Mơ giấc mộng nào thì cũng sẽ tỉnh lại. Nhưng giấc mộng nào nào có giống những giấc mộng bình thường kia. Tỉnh dậy rồi!Đó cũng là một kiểu biệt ly.…
*Hai người, hai thế giới, đến bao giờ anh và em mới có thể gặp nhau? ( tranh bạn vẽ_ đẹp thì cho một vote ha)♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡ Cô yêu anh, yêu anh say đắm, yêu kể từ lúc quen anh. 13 năm yêu anh, cho đi thời thanh xuân và mối tình đơn phương đẹp nhất của một người con gái. Thế nhưng, đối với anh cô là gì? Cô tin vào định mệnh đã cho mình gặp anh nhưng với anh phải chăng cô chỉ là người lạ?Chuyện tình giữa cô- Tả Hi với anh- Ngạn Hữu liệu có gặp được nhau hay chỉ là việc chưa hề bắt đầu.Mời các bạn đón đọc trong truyện mới của mình.Chỉ là sở thích cá nhân không cầu vote nhưng cũng không ngại các bạn yêu thích cho mình.Truyện cá nhân, không tùy tiện mang đi khi chưa xin phép. Đọc vui vẻ 😗😗😗Thêm nữa mình người Việt nhưng thích giọng văn Trung hơn nên sẽ viết thiên thiên kiểu Trung, các địa chỉ, lời nói nhân vật sẽ giống Trung Quốc nên bạn nào không thích có thể out nha. Nhưng mà Việt ngữ nha dễ hiểu phù hợp mọi loại hình lứa tuổi. Thanks.…
Hán Việt: Trở chỉ thế thân thượng vị đích nhất bách chủng phương phápTác giả: Tài ẢnhTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: lết lết ~~Số chương: 148 ( 143 chương chính chuyện + 5 phiên ngoại)Thể loại: Khoái xuyên, Đam Mỹ, Cổ đại, Hiện đại, HE, Báo thù, Chủ thụ, sảng văn, ngược tra, vả mặt, 1x1.Nguồn: wikidth[ Mau xuyên chủ thụ ][ Sảng văn tô văn ] [ 1x1 công là một người ]Văn án: Giang Du là một ảnh đế, cậu vẫn luôn cho rằng mình là người sinh ra để chiến thắng cuộc sống, nhưng mãi đến khi bản thân bị thế thân thành công chiếm chỗ, Giang Du liền giác ngộ, có vẻ như cậu đã sống một cuộc sống giả vậy. Vào lúc vì cứu người khác mà bản thân bỏ mạng, rơi xuống nước mà chết, lập tức xuất hiện một cái hệ thống tự xưng biết quỹ đạo nhân sinh nguyên bản của Giang Du. Sau khi trói buộc với hệ thống, Giang Du bắt đầu xuyên qua các thế giới, tại đó phát hiện lịch sử luôn luôn tương tự, đáng lẽ cậu là người giành được vai chính, lại bị chính thế thân của mình chiếm chỗ thành công, một mớ hỗn loạn đến thảm không nỡ nhìn. Đứa con của trời rốt cuộc bị làm sao vậy ? Chỉ xứng đáng bị thế thân nghịch tập chiếm chỗ sao, không thể được.Hành văn của tác giả trôi chảy, não bộ hoạt động không được bình thường, cho người đọc lần lượt nhìn thấy các thế giới mau xuyên đầy xuất sắc, khốc sảng, cực kỳ đáng đọc.==========bản edit có độ chính xác không cao do đây là lần đầu thử sức, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng và thiện chí nha.…
Nhà mình sắp đóng cửa cửa hàng, luôn mơ ước nhà nàng tài sản đại bá một nhà, trọng nam khinh nữ ngày gà bay chó sủa tam thúc một nhà, còn có một vị không có người yếu gái lỡ thì bác. Khúc Âm Âm cảm giác này xuyên qua sau cuộc sống khẳng định hội không bình tĩnh.Lê Hoa trấn người trên nhóm mấy ngày nay đều ở nghị luận một loại tên là "Đường đỏ băng phấn" cái ăn, nghe nói ở mùa hè nếu có thể ăn thượng một chén kia cảm giác khoái hoạt giống như thần tiên a!Caramel sữa pudding, thư phù lôi tiểu bánh ngọt, đường đỏ gạo nếp từ... . . Khúc gia điểm tâm phô lại hỏa lên, còn hấp dẫn một vị đam mê mỹ thực lão thao.Đột nhiên có một ngày, Khúc Âm Âm phát hiện này lịch sử trung cũng không tồn tại nam triều , xuyên qua nhân sĩ thế nhưng không chỉ nàng một người!Tô Cửu mang theo tiểu thư đồng xa thượng phụng châu đến tìm nơi nương tựa thân thích, không nghĩ tới lại bị suốt đêm chạy đi ra ngoài. Chỉ có thể chung quanh hỏi thăm trụ đến một chỗ cũ nát phòng ốc , chủ tớ hai người sống nương tựa lẫn nhau, tiết kiệm độ nhật.Ban đêm khêu đèn đêm đọc thời điểm tổng có thể ngửi được cách vách bay tới mê người mùi.Rốt cục có một ngày, hắn ôm bụng đói kêu vang bụng xao mở kia phiến môn.…
Tên: Sóng gióTác giả: Haruno HappyThể loại: Đam mỹ, ABO, ngược, ngọtĐộ dài: long ficRating: 15+Design cover: Rose TeamWarning:Đây là thể loại nam x nam nếu dị ứng xin click backBình luận có văn hóaKhông gây warHình ảnh trong fic không phải của tôi Bài viết này chỉ được đăng trên Wattpad và namelessstar wordpressNội dung:Trước đại chiến họ là kẻ thùSau đại chiến họ về với nhau chung một nhàMenmaKết tinh từ tình yêu của họTên tội đồ phản bội làngVì ai mà Sasuke phải đau khổ như thếChẳng thể nào biết được cậu đang nghĩ gìNaruto có vì gia đình mà quay lưng với ngôi làngTrách nhiệm ở đâu nặng hơn trong khi cán cân là anh đang rất mệt mỏi........"Menma!!!!!" "Cha đấy à"" Quay về đi, Sasuke đang mang thai ta không thể để cậu ấy biết được chuyện con rời làng. Nó sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ""Đứa nhỏ sao?! Ông nghĩ tôi quan tâm ư""..."......."Naruto, tôi quyết định rồi. Tôi sẽ rời làng để tìm Menma""Sasuke, để tôi đi với cậu""Cậu là HOKAGE đấy, Naruto""...""Trách nhiệm của cậu là lãnh đạo ngôi làng"…
Dũng- cao ráo, đẹp trai, gương mặt góc cạnh như người mẫu, điềm đạm, đặc biệt chỉ thích mình Lương.Lương- cá tính, thông minh, sắc sảo, có chút ngông cuồng, thích trai Tây, chơi như tụi Mỹ.Kỳ Anh- cao kều, thư sinh, học giỏi, red flag ngầm, hơi dị(ngầm).------------Chợt nhìn thấy bức thư bị nhàu nát rơi từ cặp Lương, Dũng tò mò lại gần, con tim anh như bị thắt lại:"Kỳ Anh à, giáng sinh này..."Từng con chữ quen thuộc ấy dần dần hiện ra:"...hãy bên cạnh nhau nhé, đừng né tránh cảm xúc nữ..."Người anh sững lại, đôi mắt tự dưng đỏ hoe lên, anh không thể kìm chế nổi những cảm xúc tận đáy lòng mình. Dẫu anh biết từ lâu rằng Lương chỉ coi anh như một homie và cô sẽ chẳng bao giờ có tình cảm với anh, nhưng anh luôn giữ tia hy vọng nhỏ nhoi rằng một ngày nào đó cô sẽ động lòng với anh... Nhưng hôm nay, cái hôm Noel này đã trực tiếp xé tan mộng tưởng đó. Người con gái anh đem lòng yêu thầm suốt thời gian qua lại thích một anh chàng khác. Trong lòng anh trào dâng một cảm giác tự ti, xấu hổ, tự trách thời gian qua mình đã ngu ngốc mà ảo tưởng một ngày nào đó cô sẽ đáp lại tấm chân tình này...…
Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Dư Tuệ có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Lý Mạc Lâm ẩn sâu nụ cười vô tư, hài hướt là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niu. Thanh xuân của Giai Kỳ là bất cần, là ngang bướng, là thờ ơ, thật ra cũng chỉ là một cậu bé 17t cần sự chở che và chỗ dựa. Thanh xuân của Nhã Tịnh... ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân...Thanh xuân của Thư Di là những lúc vấp ngã, những lúc yếu đuối,...nhưng đều mong bản thân có thể trưởng thành hơn. Thanh xuân của Vũ Gia là sự ngốc nghếch, ngây thơ, đôi lúc hồ đồ, che giấu đi trái tim ấm áp và nhiều thương tổn. .... Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại...Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, như vậy là đủ.Có những thứ một khi đã qua sẽ là mất đi mãi mãi. Thanh xuân cũng thế, tình yêu non nớt ấy, tuổi trẻ bồng bột nhưng luôn căng tràn dũng khí ấy... vĩnh viễn chỉ có thể đến một lần.Thanh xuân ấy mà... Bỏ lỡ một lần chính là nuối tiếc một đời.…
Author: MissRamiunTranslator: MinahPairing: WonkyunSummary:Changkyun chưa từng chứng kiến cách âm nhạc hoà cùng cơ thể anh ấy tự nhiên và nhịp nhàng đến thế, như thể vũ điệu vừa rồi được quay chậm trước mắt cậu vậy. Anh ấy di chuyển không hề nao núng, từng bước một, thậm chí còn cắn môi dưới để giấu đi nụ cười. Changkyun cảm thấy rằng cậu không nên thấy cảnh tượng vừa rồi một chút nào cả, giống như cậu lỡ nhìn thấy một điều cấm kỵ. Nhưng rồi cậu chẳng thể nào ngăn nổi bản thân thầm ước rằng đôi bàn tay uyển chuyển thao túng nhịp điệu ấy sẽ chạm vào cậu...và giúp cậu sống thêm một lần nữa.La música fluía por su cuerpo de una manera que Changkyun no había visto nunca. No era forzado, aquel chico bailaba desenfadadamente delante de sus ojos, dando pequeños pasos y mordiéndose el labio para esconder su sonrisa. Sintió que no debía estar presenciando aquellos movimientos, como si estuviese viendo algo prohibido; pero no pudo evitar desear que aquellas manos que se movían con gracia al ritmo de la melodía le tocasen a él... y le hiciesen sentir de nuevo.Full credits go to MissRamiun @ Wattpad Original link: https://www.wattpad.com/story/114037798-i-feel-it-coming-wonkyun…
"Ta có thể thấy rằng em đang cần một sự giúp đỡ, chó sói." Giọng nói trầm ấm và mượt mà như dòng chảy của caramel, dường như có một ma lực hấp dẫn thu hút Charlie khiến cậu cảm thấy tê rần. Cậu ngẩng đầu lên, và trước mặt cậu, là một chàng trai với mái tóc màu đồng óng ả, chiếc mặt nạ hình sư tử che một nửa dung mạo của anh. Đôi môi hồng nhếch lên một nụ cười cuốn hút, và anh một lần nữa dùng giọng nói quyến rũ đó."Ta chân thành xin lỗi vì cách hành xử không đứng đắn của ta, chó sói. Thật không ra dáng một quý ông, nhưng ta mong em hiểu. Gã hầu tước nhà Hope đó, ta thật lòng cảm thấy thật đáng tiếc khi một người như em lại phải lòng một gã trai thô lỗ như vậy."Charlie rời khỏi vòng tay của chàng trai, cậu cúi đầu, ẩn ý nói."Cảm ơn ngài đã giúp em, thưa quý ngài sư tử. Có điều, dường như ngài chưa đủ tinh ý để nhận ra được những gì em thật sự cảm nhận về ngài Hope.""Ồ, ta lại nghĩ khác đấy.""Dù sao đi nữa, em cũng không thể tiết lộ cho ngài biết được. Không có gì đảm bảo rằng ngài không phải bạn của ngài Hope. Hoặc thậm chí, ngài chính là gián điệp được ngài Hope cử.""..." Chàng trai với chiếc mặt nạ sư tử ngẩn người, ngắm nhìn cậu bé đầy thông thái trước mặt mình. "Em vẫn không thay đổi gì cả, chó sói của ta. Ta thậm chí còn chưa biết mặt em. Phải chi ta có thể tháo chiếc mặt nạ đó ra, và được chiêm ngưỡng viên ngọc quý dưới lớp hoá trang đó."Tuy nhiên, có một thứ cho dù Charlie có đeo mặt nạ hay không, anh vẫn có thể nhận ra được cậu.Đôi mắt màu thanh thiên sáng lấp lánh đ…