Một không Hai.
Xin chào các bạn.Cảm ơn các bạn đã ấn đọc tác phẩm của mình.Hy vọng bạn sẽ có những phút giây thư giãn bên những câu chuyện dở khóc dở cười của Lang và Diệu.…
Xin chào các bạn.Cảm ơn các bạn đã ấn đọc tác phẩm của mình.Hy vọng bạn sẽ có những phút giây thư giãn bên những câu chuyện dở khóc dở cười của Lang và Diệu.…
Bài văn đạt điểm tuyệt đối 150/150 trong kì thi đại học Trung Quốc 2019Theo : Zhihu - Lostbird. vnBài đăng chưa có sự cho phép của tác giả cũng như người dịch , mục đích đăng là vì muốn đọc offline và chia sẻ với mọi người một bài văn hay ❤️Điểm tuyệt đối không thể xứng đáng hơn! Tư duy logic, chặt chẽ, hành văn tuyệt vời, quá sâu sắc! Người dịch cũng tuyệt vời chẳng kém, văn chương, đủ đầy nhưng không lan man, sến súa!NOT RE-UP PLEASE…
Truyện kể về một cô gái đang bước vào môi trường đại học gặp gỡ nhiều người khác nhau.Xuân Hương gặp được một bạch nguyệt quang của đời mình nhưng cô chỉ có thể đứng nhìn từ xa .Vì cô là một cô gái hết sức bình thường còn cậu ấy ( Trọng) chính là một người vừa giàu vừa học giỏi lại được các cô gái theo giỏi.Nhưng để xem học có thành đôi k thì mọi ngươi nhớ ủng hộ mình nha.…
Mai Hoàng Phát - Nhà Sản Xuất Màn Màn Số 1 Tại TPHCM chuyên cung cấp tất cả các loại Màn cửa cao cấp, drap trải giường, đệm lót cho văn phòng, trường học, khách sạn, bệnh viện, nhà hàng, khách sạn,. ..…
Mặc dù nó nhảm nhí nhưng mình mong nó sẽ có ích, kiểu mình vừa viết ra được những gì mình nghĩ, vừa là mục tiêu, vừa tạo thêm động lực để phấn đấu 5 năm thôi, cố lên…
Vương huệ đời trước, giống như trong thơ tiền nhân đã viết:Hành hành trùng hành hànhDữ quân sinh biệt ly.Tương khứ vạn dư lýCác tại thiên tất nhai.(Chàng cứ đi, đi mãiThiếp với chàng chia lyXã nhau hơn muốn dặmMỗi người một phương trời)Mà đời này, nàng toàn tâm toàn ý giữ chặt người đó bên người, chỉ sợ năm tháng ngắn ngủi, không sợ không thể một đời một kiếpTag: Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Cổ điển danh tác…
Đứa con đầu tiên xin đừng mang đi đâu khi chưa cho phép ❤Ý tưởng dựa trên một câu truyện trên trang mạng xã hội khác (: Không thích xin back nhẹ =) không tiếp anti với mọi hình thức =) truyện nhầm đọc cho vui chỉ tưởng tượng không kích thích các thanh niên nghiêm túc ?…
Giống như một cuốn tự truyện. Gần như là một cuốn nhật ký. Nhưng cũng có thể là không phải.…
Yêu đương vốn là cái duyên cái nghiệp kiếp trước. Thế nhưng định kiến về xã hội rằng bê đê là trái với đạo đức, tự nhiên vẫn còn đó, nên nếu bạn thích trai thẳng hãy từ bỏ. Liệu rằng điều đó có đúng, hãy thử đọc xem nhé! (dựa trên 1 câu chuyện có thật nhưng cũng không thật lắm)…
Nhật kí…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
Một câu chuyện buồn mà tôi tự viết Nhân vật xưng tên tôi tên là Kiana nha…
Năm nhất đại học, thông qua 1 bài đăng trên mạng xã hội, mình đã tìm được 1 người bạn ở cùng vô cùng ưng ý - cùng tuổi, cùng giới tính, cùng trường, cùng sở thích.Chúng mình ở cùng nhau trong 1 căn nhà có nhiều phòng cho thuê, đa số đều là sinh viên, dân văn phòng, rất đàng hoàng và lịch sự.Phòng của chúng mình là 101, cạnh bên là phòng 102, chúng mình thường hay trêu là người ở phòng ấy hẳn là 1 người đặc biệt, có 1 không 2. Tuy nhiên, chúng mình cũng chưa bao giờ gặp chủ nhân phòng bên cả, do bạn ấy thường đi học/ đi làm về rất muộn.Cho đến 1 ngày nọ, lần đầu tiên mình gặp bạn nam phòng bên, dù chỉ là lướt qua nhau ở hành lang, cũng đã làm mình nhận ra: à, mình crush bạn ấy mất rồi.Bạn ấy là 1 bạn nam hơn mình 4 tuổi, bạn đã đi làm, bạn có dáng người cao và gầy, mặc sơ mi trắng rất đẹp, bạn đeo kính trông rất hiền, nụ cười thân thiện và nhẹ nhàng. Như 1 làn gió xuân thổi qua, hương thơm vương vấn để lại, khiến mình ấn tượng mãi không quên.Với sự quân sư của cô bạn cùng phòng, mình đã viết 1 lá thư - gọi là thư nhưng thật ra chỉ là 1 tấm giấy nhỏ gấp đôi, bên trong là chữ "101 chào 102" (là số phòng của chúng mình), rồi nhét vào khe cửa của bạn ấy, sau đó hồi hộp chờ đợi.1 ngày, 2 ngày, rồi 3 ngày trôi quaBạn ấy không phản hồi4 ngày, 5 ngày, rồi 1 tuầnMình thất vọng và dần từ bỏNửa tháng sau đó, khe cửa của mình xuất hiện 1 lá thư...…
Thời thanh xuân ai cũng có một câu chuyện riêng... chuyện ngắn được sáng tâc theo ngẫu hứng…
"Những tháng ngày năm đóTa có chốn để vềCó bóng người lấp lóChuyện lãng mạn vụng về.Những tháng ngày năm đóTa đã cười thật tươiBất chấp mọi gian khóTa vẫn nắm tay người."…
cuộc sống đời thường của Yoshie…
đi du học khó thế nào em cũng tính hết rồi,nhưng mà,em dốt toán.…
Lưu bút…