thế giới của tôi là cậu ta
người tôi đơn phương và cuối cùng cậu ấy cũng không hiểu được tình cảm của tôi…
người tôi đơn phương và cuối cùng cậu ấy cũng không hiểu được tình cảm của tôi…
CUỘC VUI CHỈ CẦN ANH--- Lần đầu tiên tui làm truyện có sai xót gì thì bỏ qua hộ !!!…
Một cô gái hoạt bát, vui vẻ với mọi người Nhưng ......Cô đã thay đổi sau một ngày Điều gì khiến cô không còn như trước .........#Mèo…
Có lẽ ai cũng đã từng ít nhất một lần trải qua cảm giác yêu đơn phương.Mỗi người sẽ có cách riêng để cảm nhận tình yêu ấy.Tôi cũng vậy và tôi tin chắc rằng câu chuyện của mình sẽ là nguồn cảm hứng cho tình yêu của chính các bạn.…
Duyên phận là một thứ rất thần kì, nó đem đến cho ta hạnh phúc, cũng đem đến cho ta đau khổ. Định mệnh cho ta gặp nhau nhưng duyên phận lại chẳng cho ta đến với nhau. Đôi khi thứ bạn cần không phải là một tình yêu long trời lở đất mà chỉ là một người khiến bạn khắc cốt ghi tâm. Tình yêu đôi khi rất tàn nhẫn không phải cứ yêu là sẽ được yêu lại, cũng như không phải cứ tỏ tình sẽ có kết quả. Đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc. Đúng người, sai thời điểm là thử thách. Còn sai người, sai thời điểm lại là đau khổ bất tận. Vẫn câu nói cũ, không thích đọc mời nhấn back. Đây đơn thuần chỉ là 1 vài đoạn như nhật kí mà thôi nên đọc rồi muốn phán xét gì cứ việc cmt, hứa sẽ rep ok. Ngày viết: 28/4/2019Hoàn: 28/4/2019By: Leo Haruna…
Một câu chuyện nhẹ nhàng mà S. muốn gửi đến các bạn, cho những ai đang yêu đơn phương, cho những ai đang đợi chờ một người nào đó. Dù cái kết cho câu chuyện của các bạn như thế nào cũng đừng thấy hối tiếc. Bởi vì bạn còn may mắn hơn nhiều người ngoài kia, bạn vẫn có người để thầm thương trộm nhớ, vẫn có một chành trai đặc biệt xuất hiện vào những năm tháng đẹp đẽ nhất trong thanh xuân của bạn. Vì thế hãy cứ vui, cứ đau, cứ yêu, cứ thương hết mình, bởi vì đó là thanh xuân.…
" Ngọn cỏ ven đường thôi mà, làm sao với được mây... "---Chỉ là một chút tâm sự nhạt nhẽo về cuộc đời và những cái thứ đắng mà mình đã từng trải qua đến bây giờ mà mình thật sự muốn chia sẻ cùng mọi người thôi!…
*Câu chuyện được lấy từ đời tư , góc nhìn , cảm nhận của tác giả, tên nhân vật sẻ là tên giả, đây là món quà cuối cùng tôi dành cho anh ấy *.Chuyện tình cảm nắng của Châu Ninh đối với Ngô Nhất Phong , anh ấy lớn hơn cô 5 tuổi, cũng là hàng xóm với cô , dù ở gần nhau nhưng cô và anh không biết nhau...…
"Ngày em đến, Nắng theo em len lỏi Đến khắp nơi trên thành Phố Hôm nay, Ánh nắng chẳng còn vương trên Mi mỗi khi anh thức dậy Cũng đồng nghĩa, em đã rời khỏi thế gian này. Ánh nắng của đời anh cuối cùng đã tắt...."CĐ: Âm Dương, EsportThiên Ân - Quốc HậnTama - Ngọc Quý…
Chắc hẳn đây sẽ là... một cuốn nhật ký thanh xuân của tớ. Nếu được, tớ mong các cậu sẽ đồng hành cùng tớ…
Cô yêu anh ... một "con điếm" được anh bao ăn ở lại đem lòng yêu anh , phạm vào đại kị của hợp đồng tình ái Một ngày cô lấy hết can đảm nói hết lòng mình cho anh nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh nhạt Anh quay lưng bước đi không một chút ngần ngại ... nhưng anh không biết rằng ngày anh quay đi một cánh cửa nơi cô đã đóng lại , không biết rằng anh đã đánh mất đi thứ quý giá mà cả đời này anh phải hối hận Liệu sự choàng tỉnh ấy có giúp anh nhanh chân bắt kịp cô ?…
ĐẠI LÝ CHUYÊN PHÂN PHỐI SƠN PHẢN QUANG NIPPON MÀU TRẮNG GIÁ TỐTCần tìm nhà phân phối sơn phản quang Nippon Reflective màu trắng chính hãng, giá tốtNhà cung cấp sơn phản quang Nippon Reflective màu trắng giá tốtĐịa chỉ đại lý chuyên cung cấp sơn phản quang Nippon Reflective màu trắngLiên hệ tư vấn: 0918.681.629 Ms.ThiNGUYỄN ÁI THINhân viên kinh doanh…
Liệu tình cảm thầm lặng của cô dành cho anh trong suốt những năm tháng qua có nhận được cái ngoảnh đầu của anh hay không?Nếu như có kiếp sau, cô hy vọng mình sẽ trở thành chiếc điện thoại di động của anh, như thế, mỗi ngày cô đều được nằm trong vòng tay anh, nếu như có một ngày nào đó, anh để quên cô ở đâu đó, thì anh sẽ gấp gáp mà đi tìm cô khắp mọi nơi, cô cũng sẽ không cần phải bám lấy anh, mà chính anh không cách nào rời xa cô được.…
Thanh xuân của tôi thật đẹp khi có cậu, cậu giống như cơn gió của mùa hạ vậy, đến và đi rất nhanh nhưng đê rlaij trong tôi rất nhiều cảm xúc. Cậu đi và cũng thể như tình bạn của chúng ta sẽ...chấm dứt!Tác giả: Phương Phương Lần đầu viết truyện có gì sai sót nong các bậc tiền bối trỉ bảo!…
Chào mọi người! Các bạn có thể gọi mình là Lâm Lâm. Do thấy chuyện tình của bạn mình dễ thương quá nên mình bổng có hứng thú muốn viết truyện. Đây là truyện được viết dựa trên một câu chuyện thật của nhỏ bạn thân mình và đã được sự đồng ý của nó. Truyện dựa vào những tình tiết hoàn toàn có thật được kể lại từ nhân vât chính. Bởi vì bạn mình không muốn công khai tên nên các nhân vật trong truyện đã được mình đổi tên lại.Lần đầu tiên mình viết truyện nên nếu có sơ sót gì mong mọi người bỏ qua và có thể góp ý cho mình rút kinh nghiệm ạ. Mong được mọi người ủng hộ!…
Đọc sẽ biết ^^Mong mọi người ủng hộ…
Tôi từng vì tình mà đánh mất cả lương tâm.Tôi từng vì tình mà bán rẻ cả tình đồng đội.Tôi từng vì tình mà gây nên hoạ diệt quốc.Tôi chỉ vì một chữ "tình" mà tạo ra biết bao nhiêu sóng gió. Để rồi chính chữ "tình" ấy ném về cho tôi trái đắng, quả ngọt thì lại chẳng thấy đâu."Biết bao nhiêu người xâu xé nhau để giành lấy tình cảm của tôi, nó là thứ vô giá chẳng thể mua được bởi tiền tài hay danh vọng! Vậy tại sao, khi vào tay anh rồi... thứ tình cảm ấy của tôi lại trở nên rẻ mạt đến thế?"…
"...Tôi cứ thích gọi chị là chị, dù rõ ràng đó là giáo viên dạy văn của tôi. Cách nhau 5 tuổi và sinh ra ở hai thế kỉ, dù vẻ ngoài ngô nghê kia có cố đánh lừa tôi tới đâu thì rõ ràng chúng tôi vẫn ở hai thế giới tách biệt. Thế giới của tôi chị đã trải qua rồi, thế giới của chị tôi không hiểu được. Tôi của năm tháng ấy cứ đinh ninh chờ đợi một khoảnh khắc mờ hồ, chờ đợi lúc bản thân đủ trưởng thành để nói ra hết. Và tôi đã ngây thơ tin rằng thời điểm hoàn hảo đó thật sự sẽ đến, chỉ cần chờ thêm một chút, một chút nữa thôi..."…
'Cậu là người đưa tớ món quà vào giờ ra chơi sáng nay đúng chứ?'Chiếc điện thoại được đặt tùy tiện nơi góc bàn bỗng phát lên tiếng 'ting' chói tai. Tôi buông bút dừng bài toán đang dang dở, khẽ đưa mắt quét sơ những dòng tin nhắn đang hiển thị ngay ngắn trên màn hình."V-vãi! Nhắn thật à?"…
Gió lướt qua cuộc đời bạn, xoa dịu lòng bạn. Nhưng gió là của trời. Không bất kì thứ gì có thể níu gió ở lại. Cô cũng không ngoại lệ, nhưng cô vẫn cố chấp muốn vươn tay đón gió để rồi tự mình gặm nhấm nỗi đau.P/s: Một chút ngẫu hứng, nghe bạn ấy rap mà không hiểu sao nước mắt cứ tuôn…