CRUSH ON YOU
You and Me.…
You and Me.…
Cô Thẩm Nhược Giai là một cô gái mồ côi bố mẹ từ nhỏ, sống trong cô nhi việnAnh Vu Tử Ân chủ tịch công ty Vu Thị, anh là một người lạnh lùng và kiêu ngạo không ai dám đụng vào anhCô từ nhỏ đã yêu anh, yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, yêu anh suốt 12 năm nhưng anh không hề hay biết. Anh vô tâm, tàn nhẫn làm tổn thương cô nhưng cô vẫn một mực yêu anh. Anh tàn nhẫn đánh đập cô rất dã mang rồi đến một ngày anh đem một cô gái về nhà, anh nói là kể từ ngày hôm nay cô ấy sẽ là Vũ phu nhân trong ngôi nhà này. Cô đau lắm anh biết không ? Cô ta hành hạ cô đủ thứ nhưng anh đâu có biết. Cô ấy nói cô làm cho cô ấy sảy thai, anh liền phá đứa bé trong bụng cô. Cô quyết định ra đi, trước khi ra đi cô hỏi anh có bao giờ yêu cô chưa nhưng anh lạnh lùng phun ra hai chữ " chưa từng ". Cô chỉ biết cười đắng và để lại tờ giấy li hôn trên bàn- Vũ Tử Ân, đến một ngày anh sẽ nhận ra em bỏ mặc cả thế giới chỉ để yêu anh...Trạng thái: Đang viếtSố chương: Chưa biếtThể loại: Ngược trước sủng sauTác giả: MyyThời gian ra chương: 3 5 7Kết HE…
Nhật kí tôi và cậu…
Truyện moe quá chời nha >_
Đơn giản đó là một chuyện tình đơn phương…
Tất cả đều là do mik sưu tầm nhoa. Mong mọi người ủng hộ ạ :'))…
♡ Tôi đã từng yêu anh, dài hơn những năm tháng nhạt màu phía trước.♥ Dù thế nào đi nữa anh vẫn là người dưng tôi yêu nhất cuộc đời này.Đọc và cảm nhận.…
" Cậu là tia nắng len lỏi lòng mình bão tố, là cơn mưa làm dịu tâm hồn mình rực lửa"Nguyễn Huy Tấn Khiêm - là tâm can, là dũng khí, là tất cả của mình.Nguyễn Huy Tấn Khiêm đã đem đến cho Đinh Ngọc Khánh An tất cả ánh nắng mùa hạ, tất thảy khí lạnh trời đông.Cậu là người cứu rỗi, mình là người được cứu rỗi.Mình đã từng nghĩ bản thân chỉ là người bình thường, người vô vị. Và chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ là người kể chuyện thay vì lắng nghe.Chưa từng nghĩ mình là người mít ướt.Chưa từng nghĩ mình lại vì một người mà dốc hết tâm can.Mình đã gặp được cậu và bản thân mình-người mình chưa bao giờ gặp, chưa bao giờ nhận ra.Tất cả là vì ngày đông hôm ấy. Ngày có nắng, có mưa và có cậu.*T.D : mình là tác giả, mình chỉ là người bình thường. hi vọng tất cả các bé con nhà mình đều được yêu thương…
Hãy đọc và nhận thấy bản thân mình trong đó nếu bạn là kẻ đơn phương. -Hồ Minh Nguyệt-…
khi mà con người ta càng lớn lên, có lẽ cái giá của sự trưởng thành là sự cô đơn?…
Nguồn:NgonPhong ComicsTác giả:Duy GiaiTình trạng:Đang tiến hànhThể loại:Comedy;Manhua;Romance;shoujo;ngôn tình;truyện màuMô tả:Khi tiểu hồ ly gặp nam nhân sớm nắng chiều mưa,kết cục sẽ thế nào?Cuộc chiến đỉnh điểm giữa sự thông minh lanh lợi và sự ngốc ngếch đáng yêu đang bắt đầu,"Mộ Triều ca ,ngươi nên gọi ta là bà nội"Tiểu hồ ly cũng ảo tưởng quá.Nhưng mà Mộ Triều ca sẽ chơi lại nó không...chắc chắn sẽ....…
trong một lần nói chuyện,tớ đã lỡ thích cậu .... Tác giả : S-hinnn…
Tớ là Song Ngư. Tớ từng crush rất nhiều người. Và tớ sẽ kể cho các cậu.…
Cũng chỉ là những mô típ cũ nhưng đây là những rắc rối ai cũng từng trải qua nên mọi người đọc tham khảo nha.…
Có lẽ để khôn lớn và rèn luyện nghị lực mạnh mẽ cho bản thân của mỗi người đều được trải nghiệm qua một khóa đau xé tâm can mà người ta vẫn thường gọi là Đơn Phương .Yêu người yêu người ta.Chắc sẽ có vài chap làm bạn sẽ có tâm trạng " chơi vơi " trong lòng. Tự viết hoặc trích dẫn câu hay. Một chap sẽ là một câu nói khác nhau không dài đâu nhưng đúng tâm trạng của bạn.…
Tên truyện: Nắng sắp tắt khi hoàng hôn buông xuống. Tác giả: MyS Gen. Thể loại: tạp văn. Giới thiệu Khi tìm tên cho một tập truyện ngắn không theo một chủ đề nào cả, mình đã muốn đặt một cái tên gì đó thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, và cả yên bình nữa. Xem nào, nhẹ nhàng và yên bình, chắc phải liên quan tới thiên nhiên nhỉ?! Nắng, gió chẳng hạn. Hay là bình minh nhỉ? Khởi đầu cho một ngày mới, khởi đầu cho niềm hy vọng. Hay là hoàng hôn đi! Cũng đẹp mà! Với lại người ta đặt tên lấy từ bình minh hoài, chán ngắt. Được, vậy thì hoàng hôn đi. Hoàng hôn thì sẽ có nắng vàng nhỉ? Nắng.... nắng.... nắng... hay là "sau cơn mưa trời lại sáng" nhỉ? Niềm tin tràn trề luôn. Cơ mà... không có từ nắng. Nắng, hoàng hôn.... Nắng trải dài, hoàng hôn buông xuống.... A! Nắng sắp tắt khi hoàng hôn buông xuống! Nhưng mà sao giống như dập tắt đi hy vọng ấy nhỉ? Thôi kệ nó đi! Về sau, tôi cuối cùng cũng tìm được ý nghĩa trong cái tên đó. Tôi mong mọi người khi đọc những mẫu truyện ngắn của tôi sẽ buông bỏ lòng mình, trở nên thật... à... thật... thật... thôi bỏ đi! Tóm lại là đọc và cảm nhận được. Đây là tập hợp những mẫu truyện ngắn không theo một thể loại nhất định nào cả, nhiều màu sắc, nhiều hoàn cảnh, nhiều câu chuyện, có ngắn, có dài.... _MyS Gen_…
Nó cứ nghĩ, chỉ cần đem hết lòng mình đi yêu một người, nhất định người đó sẽ cảm động đến trái tim họ. Mãi sau này nó mới biết. Thực ra chỉ từ đầu đến cuối nó vẫn vẫn ngốc nghếch, tự làm cảm động trước bản thân nó. Có vài chỗ hơi nhạy cảm. Nếu có bạn nào không thích đọc thì click backP/s lần đầu viết truyện. Mong mọi người sẽ thích…