Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3,382 Truyện
Couple 50 - Quách Ni ( hoàn ) ( hiện đại )

Couple 50 - Quách Ni ( hoàn ) ( hiện đại )

1,517 6 1

Một cô gái lấy niềm kiêu hãnh vừa làm mục tiêu sống và là nguồn động lực giúp cô luôn ngẩng cao đầu vì chưa thua kém bất cứ ai, đặc biệt chưa từng dưới cơ bất cứ gã con trai nào. Dường như gạt bỏ hết tất cả những mơ ước được che chở của một cô gái bình thường, cô tìm thấy niềm hạnh phúc khi gánh trên vai mình những kẻ yếu và giúp họ tìm thấy hạnh phúc của mình.Cuộc đời cô đang trên đỉnh vinh quang tươi đẹp không gì sánh nổi…Và đột nhiên một kẻ phá bĩnh xuất hiện dập tắt hết vòng hào quang bấy lâu và cướp sạch tất thảy kiêu hãnh và tự hào. Tồi tệ hơn, kẻ đủ khả năng làm tất cả những chuyện xấu xa đó lại là một gã con trai!Họ trở thành kẻ thù không đội trời chung của nhau.Và trong tư thế sẵn sàng cho mọi cuộc chiến chống lại kẻ phá hoại – sẵn sàng nhe răng đe dọa bất cứ hành động xâm phạm nào hơn, thì một lần nữa, thế giới lại bị đảo lộn.Người mà ta vẫn coi là kẻ thù, ghét cay ghét đắng cho đến tận xương tủy lại là người đầu tiên cho ta biết cảm giác được che chở. Bàn tay trước đây là thủ phạm để lại dấu tích những vết cốc đau điếng nay lại như làn nước mát làm dịu đi chính cái trán bướng bỉnh của ta. Trước đây ta chỉ thấy địa ngục ở trước mắt và muốn chết đi cho rồi mỗi khi bất hạnh bắt gặp nụ cười ấy. Còn bây giờ, ta cũng cảm thấy không sống nổi mỗi khi bất chợt nụ cười đó lướt qua trước mắt. Bởi vì nó khiến trái tim ta ngừng đập.…

EM VIẾT VỀ ANH

EM VIẾT VỀ ANH

0 0 2

Tường Vy - một y tá trẻ sống trầm lặng giữa nhịp thở gấp gáp của bệnh viện,ban ngày chữa lành vết thương người khác,ban đêm tự chữa lấy mình bằng những dòng truyện ẩn danh.Dưới bút danh An Nhiên, cô viết về một người đàn ông không tên, không mặt -chỉ có ánh mắt lạnh lùng và trái tim chưa từng rung động với ai.Nhưng mỗi chương cô đăng, luôn có một tài khoản thầm lặng để lại dấu "đã đọc".Không lời, không bình luận - chỉ luôn ở đó.Một độc giả không rời suốt ba năm.Rồi một ngày, Hoàng Minh - CEO của tập đoàn công nghệ toàn cầu, người sống trong thế giới của dữ liệu và quyết đoán -xuất hiện tại bệnh viện, nơi Vy làm việc.Cả hai đứng đối diện nhau, không biết rằng...họ đã từng gặp gỡ suốt ba năm,trong thầm lặng, qua những câu chữ mà chỉ có một người từng hiểu đến tận cùng.…

[KaeLuc] Cánh chim không lối về

[KaeLuc] Cánh chim không lối về

19 2 1

Diluc dừng tay, tim anh đập loạn lên khi thấy máu đỏ thẳm chảy ra từ vết chém. Không, anh không thể làm vậy. Nhưng cậu là kẻ phản bội cơ mà, cậu xứng đáng với điều đó, đúng không? Anh có quyền làm như vậy mà đúng không? Nhưng đó không còn là vấn đề về việc anh nên làm gì với một tên gián điệp nữa, con tim anh không cho phép anh làm điều đó. Anh biết rõ, nó đang nhói lên từng đợt nhưng ngọn lửa giận dữ quá lớn, nó như muốn thiêu rụi thứ cảm xúc mong manh đó và tất cả những kỷ niệm xưa cũ, thứ mà anh vừa nhận ra rằng nó chỉ là một vở kịch dối trá.-Chết đi- Anh thì thầm rồi đưa kiếm lên cao-Anh không thể nghe tôi nói một lần à? -Cậu gào lên đầy bất lực. Những tia băng không biết từ đâu phóng ra từ tay cậu và găm vào Diluc, người lúc này đang mở to mắt vì cảnh tượng trước mặt.Thật sao? Vision? Cho một tên phản bội? Thần linh có thật sự có mắt không vậy? Tại sao chứ?Anh kêu lên một tiếng ngắn. Một vài tia băng đâm vào tay anh buộc anh phải hạ kiếm xuống. Cái lạnh buốt giá của chúng chỉ làm vết thương càng thêm đau chứ chẳng thể giảm được nhiệt của ngọn lửa của anh. Đôi mắt đỏ rực ấy đanh lại mà nhìn người kia đầy căm ghét.Kaeya lúc này vẫn còn bối rối trước thứ sức mạnh mà mình vừa có được, ánh nhìn của cậu chợt va phải đôi mắt hình viên đạn của Diluc. Cậu ghét nó, cậu không muốn anh nhìn cậu như vậy. Cậu thấy máu nhuộm đỏ cả một mảnh lớn trên tay anh mà cứng đờ người. Không, cậu không muốn như vậy, tại sao cậu lại lao vào trận đánh vô nghĩa này? Cậu không muốn tổn thương Diluc,…

Cuộc Phiêu Lưu Của Chúng Ta

Cuộc Phiêu Lưu Của Chúng Ta

44 7 2

Vào một buổi tối thanh tịnh, đêm không trăng không sao, ở một ngôi nhà có hai cô gái là Elias Henry và Elis Henry. Hai cô nàng đang ngồi nhâm nhi thức ăn có trên bàn thì bỗng nhiên trong không gian xuất hiện một lỗ hỏng, hai người chưa kịp định hình chuyện gì đang diễn ra thì đã bị nó cuốn vào. Giờ đây, không còn ai thấy hai cô gái nhà Henry đâu cả, như hai người họ đã biến mất khỏi thế giới trong thầm lặng, mọi sự hiện diện, thông tin của hai người bị mất. Sự việc đã làm cho cả thế giới chấn động sau đó không hiểu vì điều gì mà nó đã đi vào quên lãng, không ai biết, không ai nhớ gì về nó. Vậy hai người họ đã đi đâu? Vì sao mọi sự hiện diện của hai người đều biến mất không dấu vết Chuyện gì đã xảy ra? Không một ai biết cáiVà đó là nơi câu chuyện bắt đầu. Những bí ẩn không lời giải thích."Chẳng phải sẽ rất tuyệt sao khi không một ai biết gì cả, những bí ẩn sẽ mãi mãi là dấu chấm hỏi. Thật thú vị nhỉ?"…

Đóa sơn chi bên vành tóc mai.

Đóa sơn chi bên vành tóc mai.

29 2 2

Tác giả: Đại Cô Nương Sói.Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đông Phương.Văn án: Thường gia tiểu thư đứng trước cửa sổ, cười nói: "Nhị ca lại xem con gái của bảo mẫu Tô Châu, khuôn mặt như vải tươi lột vỏ, mọng nước."Một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ khắc hoa chiếu vào nửa bên mặt người đàn ông cao lớn, tranh tối tranh sáng.Phùng Chi nhón chân ngắt đóa sơn chi vừa trắng vừa đẹp, cài lên tóc mai, vô tình thoáng liếc nhìn thấy anh bên cửa sổ.Năm ấy, cô mười bảy, anh đã ba mươi...."Miệng ngọt đuôi độc, eo đầy phấn, tìm hoa vấn liễu, ăn hương ăn hoa, khối nhung nhỏ gắng vác nặng, đôi cánh mỏng manh bay theo gió, là gì?""Ong vàng?" Phùng Chi hơi thở hỗn loạn, ôm vòng eo tinh tráng của hắn.Hắn cúi đầu hôn lên vết nốt ruồi son: "Là em!"Ghi chú:Cốt truyện có thịt! Nhập hố cần cẩn thận.Mình đọc thấy hay nên đăng lên.…

 Chuyện Tình Hoa Tổng Và Cậu Thư Kí Đáng Yêu

Chuyện Tình Hoa Tổng Và Cậu Thư Kí Đáng Yêu

0 0 1

Truyện kể về Hoa tổng-Hoa Cảnh Thiên một tổng tài lạnh lùng,đẹp trai vạn người mê và là chủ của một công ty lớn nhất thế giới với quy mô toàn cầu.câu-Bạch Chính Cơ là thư kí của anh,tài giỏi,xinh đẹp với làn da trắng, khuôn mặt không tì vết cậu yêu anh nhưng không dám nói,chỉ yêu trong âm thầm.chuyện tình này sẽ ra sao xin mời các bn đọc truyện!…

Nước mắt Sài Gòn, Máu Từ Washington

Nước mắt Sài Gòn, Máu Từ Washington

598 82 1

Chiến tranh Việt Nam, một đề tài chẳng mấy làm xa lạ.Khi máy chém nhỏ những giọt nước mắt dài, vết sẹo khó lành hằn sâu từ những trận bom tàn phá.Cơn ác mộng tưởng như không hồi kết trong đêm đen tăm tối, với những tiếng thét đau đớn, xác người la liệt.Những giọt nước mắt, những cánh tay chới với bám víu lấy sự sống.Và màu đỏ tàn nhẫn, màu đỏ chết chóc bao trùm như không còn hy vọng.Như thường lệ, đó là điều mà chúng ta thấy ở chiến tranh, ở những thước phim đen trắng.Nhưng câu chuyện chúng tôi sắp kể, sẽ tái hiện một khung cảnh hoàn toàn khác.Vẫn là sự tàn nhẫn chết chóc đó, vẫn là chiến tranh trên những thước phim đen trắng đó, chỉ là thêm chút thi vị của tình yêu - thứ mà tưởng chừng đã bị lãng quên trong dòng chảy của lịch sử. Đây, chỉ là câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng giữa thời bom đạn...…

Thề Không Làm Thiếp

Thề Không Làm Thiếp

104 2 2

Hắn chính là nỗi đau của nàng, là người mà nàng đến chết cũng không thể quên, càng là vết nhơ trong quá khứ của nàng...Nàng từng gả cho người làm thiếp, không ngờ phu quân coi nàng như một quân cờ lợi dụng nàng đầu độc đại bá (anh trai chồng) rồi vứt bỏ.Đời này sống lại nàng nhất định không gả cho người làm thiếp mà sẽ gả cho người đại bá mù năm đó.Nàng mong rằng với những gì mình đã biết ở kiếp trước sẽ bảo vệ được cả hai người.Không ngờ, người đó vì đã mất đi lòng tin với tình người nên đối xử với nàng thật lạnh lùng, đường vào tim hắn thật xa vời.Thậm chí vì vận mệnh thay đổi mà dẫn đến kết quả còn khó hơn trước.Đã từng, hắn hận đời, không chết dưới đao kiếm của kẻ địch, nhưng lại bị người nhà độc chết.Trùng sinh, hắn thề phải trả thù, cưới nữ nhân rắn rết kia để ngụy trang, âm thâm liên lạc với triều đình củng cố thế lực.Hắn lợi dụng nữ nhân kia làm quân cờ, đến thời cơ thích hợp sẽ phản kích lại bọn họ.Lại ngoài ý muốn yêu người vì trị mắt cho hắn mà đã phải bán đồ cưới lấy tiền mặt, cô nương ngốc luôn nhẫn nhịn ở bên cạnh hắn.Nhưng mà, kế hoạch của hắn như tên đã lên dây không bắn không được, không cách nào nói ra bản thân quý trọng nàng biết bao nhiêu.Thậm chí, vẫn trơ mắt nhìn nàng đi về phía trượng phu kiếp trước, kẻ thù hại chết hắn...…

[ZeeNunew] Vệt Sáng

[ZeeNunew] Vệt Sáng

123 23 1

Tên truyện: Vệt SángTác giả: Nhã Sam TràCP: Zee Pruk x Nunew ChawarinTình trạng: on-goingBắt đầu: 15/4/2024Kết thúc:Thiết lập: Tiền bối trước ca nhạc sĩ thành viên nhóm nhạc nam sau làm nhà sản xuất x Hậu bối tân nhân em út kiêm main vocal nhóm nhạc namGiới thiệu:Zee rất thích ngắm sao. Đừng hiểu lầm, anh không phải kiểu người mê thiên văn hay chiêm tinh gì đâu. Zee chỉ đơn thuần thích cảm giác được ngước lên bầu trời cao thăm thẳm và dõi mắt tìm kiếm những vệt sáng xuyên qua màn đêm thôi. Những vệt sáng ấy gợi cho anh nhớ về tháng ngày rực rỡ nhất đời mình. Tháng ngày mà dù cho có mong mỏi thế nào đi nữa, anh cũng chẳng thể sống lại.Zee luôn nghĩ, tựa như tháng ngày đã qua, muốn với đến vệt sáng ấy là điều bất khả.Mãi đến sau này, Zee mới vỡ lẽ, hóa ra bên anh vẫn luôn có một vệt sáng đang chờ đợi anh với lấy.Đó là vệt sáng trong mắt người anh yêu.Lưu ý: Tác phẩm đều là hư cấu dựa trên trí tưởng tượng của mình, vui lòng không áp đặt lên người thật.…

QUÂN HÔN CHỚP NHOÁNG

QUÂN HÔN CHỚP NHOÁNG

10 3 3

Kiểu Tâm Duy dùng dao rọc giấy cắt miệng túi được bọc dày dặn, cô từ tốn rút tài liệu bên trong ra, không phải, đúng hơn là một tấm thiệp mời, hơn nữa còn là một tấm thiệp mời màu đỏ chót được in chữ song hỷ. Cố nín thở, dường như quên luôn cả nhịp tim đang đập trong lồng ngực mình. Cô run run mở thiệp mời ra, hai dòng chữ đập vào mắt: Chú rể Kỷ Tiểu Hải và cô dâu Tôn Dung Tuyên.Chú rể Kỷ Tiểu Hải và cô dâu Tôn Dung Tuyên, ha ha, một người là bạn trai bảy năm, một người từng là bạn thân nhất của cô. Vân Thanh cũng nhìn thấy tấm thiệp đỏ chói mắt ấy. Trong căn phòng lặng tăm, chất giọng to lớn của Vân Thanh trở nên ồn ã hơn gấp nhiều lần, thậm chí còn làm các đồng nghiệp đang ngủ trưa bừng tỉnh giấc.Vết thương chưa kịp lành trong lòng Kiểu Tâm Duy bị tình huống đột ngột này khoét thành một lỗ sâu hoắm, cơn đau kìm nén lâu nay chợt tuồn ra như lũ quét, ngay khi cô chưa kịp thu dọn sự tàn tạ còn chưa kịp cũ, bọn họ lại gửi thiệp mời đến đây. Trong một tuần, cô còn chẳng đủ cả thời gian để làm dịu đi vết thương lòng. Tốc độ này thật nhanh không kể xiết. Cô và Kỷ Tiểu Hải đã ở bên nhau từ thời Phổ thông cho đến Đại học, sau đó thậm chí còn làm việc ở cùng một công ty. Cô cho rằng mình sẽ không bao giờ rời xa người đàn ông đó.…

Biệt

Biệt

6 0 1

TĐ nói đến đây thì im lặng. Sau đó quét mắt nhìn gương mặt trắng bệch của K, TĐ nén một hơi thở hụt nói tiếp- Còn nữa, mệnh cũng trả rồi, kiếp này coi như không ân không oán, từ nay về sau ta ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt.TĐ nói rồi xoay lưng bước đi. Không hề quay nhìn lại. K chôn chân tại chỗ nhìn theo bóng lưng TĐ rời đi. Trong ngọn lửa thiêu kiếp bùng lên nuốt lấy thân thể, vết thương loang lổ máu sau vai TĐ như dấu một đôi cánh bị người ta chặt đứt.…

[RhyCap] Gã Săn Cá

[RhyCap] Gã Săn Cá

28 4 2

Trong một ngôi làng nhỏ ven biển, nơi sương mù phủ trắng mỗi sáng và sóng gầm như tiếng người than khóc, người ta vẫn truyền tai nhau về một gã săn cá trẻ tuổi, đẹp đến kỳ dị sống một mình giữa căn nhà hoang chênh vênh bên ghềnh đá.Hắn không ai thân thích, không ai biết tên thật... Người ta gọi hắn là Quang Anh - gã săn cá.Đôi mắt hắn sâu hút như đáy biển đêm, bàn tay lúc nào cũng vương mùi tanh nồng, còn khóe môi... Luôn giữ một nụ cười nửa miệng như thể đã biết trước cái chết của người đối diện.Một ngày, Duy - một chàng trai trẻ từ thành thị, trở về ngôi làng nơi mẹ cậu từng sinh ra để tìm lại một phần quá khứ đã bị chôn vùi, và trốn chạy khỏi mối tình cũ đầy phản bội.Nhưng Duy không hề biết, trong hơi muối mặn và màn sương bạc đầu ấy, cậu sẽ sa vào một tình yêu nguyền rủa... Với chính gã săn cá mang ánh mắt của oan hồn.Gã nói:- "Đừng yêu anh. Vì anh đã chết từ lâu rồi.Chỉ còn lại một lời nguyền trôi lềnh bềnh trên mặt biển."Duy bật cười, nhưng trong ánh mắt cậu có gì đó vừa cam chịu, vừa quyết tuyệt:- "Vậy thì em sẽ là đại dương, chôn vùi nỗi chết của anh."Nhưng tình yêu ấy không phải chuyện cổ tích.Đằng sau ánh mắt dịu dàng của Quang Anh là những oan hồn trôi dạt, là tiếng gào rú của những người yêu hắn rồi chết trong đêm trăng đỏ.Sau mỗi kỳ trăng, lại có một "người tình" biến mất, để lại vệt máu loang từ cửa biển lên tận bờ cát trắng.Duy bắt đầu nghi ngờ. Và rồi một đêm mưa, cậu phát hiện ra một bức tranh cũ giấu trong căn nhà hoang, phủ đầy bụi và mạng nh…

Nắng Ấm Sau Màn Đêm

Nắng Ấm Sau Màn Đêm

1 0 1

Nhân vật chính:Nam chính: Hàn Phong, một doanh nhân trẻ thành đạt, lạnh lùng và kiêu ngạo. Do tai nạn bất ngờ, anh mất đi ánh sáng từ đôi mắt, trở nên cô độc và khép kín.Nữ chính: Tử Du, một cô gái bình dị, ấm áp và mạnh mẽ, làm công việc y tá. Cô tình cờ gặp Hàn Phong trong một hoàn cảnh bất ngờ và trở thành người chăm sóc đặc biệt của anh.---Tóm tắt nội dungHàn Phong từng là người đứng đầu một tập đoàn lớn, luôn sống trong thế giới quyền lực và giàu có. Một vụ tai nạn ô tô đã thay đổi cuộc đời anh khi khiến anh bị mù tạm thời. Cảm giác tuyệt vọng, mất mát và trống trải khiến anh trở nên khép kín và khó gần. Gia đình thuê Tử Du làm y tá riêng để chăm sóc anh trong thời gian hồi phục.Khi bắt đầu công việc, Tử Du đối mặt với một Hàn Phong đầy lạnh lùng, từ chối mọi sự giúp đỡ. Dù vậy, cô không bỏ cuộc. Tử Du bằng sự kiên nhẫn và trái tim nhân hậu của mình đã từng bước xoa dịu sự đau khổ trong lòng Hàn Phong. Anh dần dần mở lòng, để Tử Du giúp anh cảm nhận lại cuộc sống thông qua những giác quan khác.Suốt quá trình chăm sóc, cả hai nảy sinh tình cảm sâu đậm, mặc dù không ai dám thừa nhận. Hàn Phong bắt đầu nhận ra tình cảm của mình khi Tử Du ở bên, và ánh sáng của cô đã làm ấm trái tim anh trong những ngày tối tăm nhất.Cuối cùng, nhờ phẫu thuật, Hàn Phong lấy lại được thị lực. Anh hạnh phúc muốn nắm lấy tương lai cùng Tử Du. Nhưng khi đôi mắt anh mở ra, Tử Du lại âm thầm rời xa, để lại một lá thư ngắn nói rằng nhiệm vụ của cô đã hoàn thành. Cô rời đi mà không để lại dấu vết.Hà…

Phụ Dữ Tử - Call Me Thụ

Phụ Dữ Tử - Call Me Thụ

729 8 1

Tác phẩm: Phụ dữ tửTác giả: Callme ThụThể loại: Hiện đại, phụ tử niên hạ, cường cường, chủ công, hào môn thế gia.Tình trạng: hoàn thànhVăn ánLăng Tiếu mở mắt, đối mặt với thấp bé bẩn thỉu trần nhà sửng sốt một chút, mới phản ứng được chính mình thân ở phương nào, chậm quá từ trên giường đứng lên, quay đầu lại nhìn một chút chính mình vừa nằm trôi qua sàng đan đệm chăn, vậy là cả phòng trung duy nhất được cho tiên lệ mắt sáng địa phương. Lăng Tiếu trầm mặc một hồi, tạo nên tuxedo sam chủ khóa kéo, đẩy cửa ra đi ra ngoài, nhìn chật hẹp chật chội hành lang lối đi nhỏ, hơi nhíu mày một cái. Giá hạ tiện nghi mướn chung trong phòng, túm đem bếp nấu đều chồng chất ở lối đi nhỏ trong, chiếm trước vốn là vì số không nhiều không gian, trên mặt tường hun ra tảng lớn tro hoàng thổ màu đen vết tích, trong không khí tràn ngập cho người buồn nôn khói dầu vị. Tâm tình của hắn chuyện đương nhiên không tính là tốt, ai cũng không vui bản thân mẫu thân ở tại nơi này dạng một địa phương quỷ quái, Lăng Tiếu còn đang lấy xoi mói vạn phần ánh mắt từ trên xuống dưới đánh…

XIN LỖI! NHƯNG EM KHÔNG CHỜ ANH ĐƯỢC NỮA RỒI

XIN LỖI! NHƯNG EM KHÔNG CHỜ ANH ĐƯỢC NỮA RỒI

3 0 5

Xin Lỗi, Nhưng Em Không Chờ Anh Được NữaMột trái tim chờ đợi cũng sẽ có ngày mỏi mòn...Em đã từng nghĩ chỉ cần yêu anh là đủ - yêu trong âm thầm, trong hi vọng mong manh rằng một ngày nào đó anh sẽ quay đầu lại, nhìn thấy em, và chọn em. Em đã chờ, từ những năm tháng học trò vô lo cho đến khi trưởng thành giữa những chênh vênh cuộc sống. Mỗi tin nhắn không hồi đáp, mỗi lần thấy anh cười bên người khác... em vẫn nuốt vào lòng, giả vờ mạnh mẽ, giả vờ không sao.Nhưng tình yêu đơn phương giống như uống nước mặn - càng yêu càng khát, càng khát lại càng đau.Cho đến một ngày, em hiểu ra: chờ đợi một người không bao giờ quay lại... là tự giết chết trái tim mình."Xin lỗi... nhưng em không chờ anh được nữa."Lời cuối cùng em để lại, không phải vì hết yêu... mà là vì em cần học cách yêu bản thân mình, trước khi đánh mất tất cả.…

Tôi Về Rồi. Nhớ Tôi Không??

Tôi Về Rồi. Nhớ Tôi Không??

13 0 4

Dạ Nguyệt là cô chị gái mà bị người đời khinh ghét. Chỉ là một ánh mắt sắc lạnh của cô đối diện với thân thể nhỏ bé run rẩy của người em mà cả thế giới đều cho rằng cô chính là người độc ác nhất. Cô trong một đêm đã mất đi người mẹ luôn yêu thương và chăm sóc cô từng li từng tí. Cô muốn gì cũng có thể đáp ứng cho cô. Vì thế cô rất yêu mẹ. Ngày cô không còn mẹ trên đời. Cha lại dẫn một người phụ nữ khác và bảo sẽ là mẹ của cô Ngọc Phương. Chỉ vào một người nữa bảo đó là em của cô Dạ Hoa. Cô như bị cha tát một cái thật mạnh. Cô mất mẹ từ lúc 10 tuổi. Cả thế giới sụp đỗ khi cô bị cha đem qua bên Anh sống. Ngày cô đi cô cũng chỉ mới có 15 tuổi hơn người em gái 2 tuổi. 10 năm sau cô trở về. Tất cả mọi thứ dần như đã thay đổi. Ngôi nhà đã không còn vết tích gì của mẹ cô. Cô cười. Biết thế nào cũng sẽ như vậy. "Tôi về rồi. Các người vui đủ chưa??"…

Trang Giấy Trắng Có Vết Mực Đen

Trang Giấy Trắng Có Vết Mực Đen

18 2 1

Cậu nhớ không? Hôm ấy cậu rời đi đã khiến tớ rất khổ sở. Tớ đã cho rằng, cả đời này sẽ không còn thấy cậu nữa. Nhưng rồi tớ hiểu rằng, khổ sở thì cậu vẫn không ở nơi thành thị nhộn nhịp này.Từ giờ trở đi, cậu là mặt trời rạng rỡ, tớ là mặt trăng u tối, mọi người thân của tớ đều là mây. Ban ngày họ sẽ làm nền cho ánh nắng, tối đến liền che khuất đi ánh trăng. Mà cậu biết đâu, tớ thật mong cậu ở đây, dịu dàng với tớ, không phải vờ như mạnh mẽ vô tư mà khóc trong lòng cậu như lúc đó. Tớ muốn mơ thật đẹp, để lại cho năm tháng một bức thư, một câu chuyện của đôi ta...Đây là trang nhật kí cuối cùng...Những dòng nhật kí chứa ngày tháng lớp 11 thơ mộng của Phạm Thư Trúc là điều cô dành tặng cho độc giả (tôi khôm phải nhỏ Trúc:)). Kể về câu chuyện tình yêu của Trúc và crush Tuấn Minh- Phá phách như giàu có, khó gần với cô, dịu dàng với tất cả... Sau những lần trăn trở, cô đã vỡ mộng và từ bây giờ sẽ là câu chuyện ngược lại!…

Câu chuyện đầu tiên không phải là

Câu chuyện đầu tiên không phải là " First story "

2 0 1

Nó không phải là nhật kí nhưng nó giống như một cuốn nhật kí...Nó chẳng bí ẩn hay khó hiểu gì cả, đơn giản là cách mà tôi viết về cuộc sống của mình thôi. Không quá chi tiết, không hề mơ mộng, không đẹp như là cổ tích, cuộc sống của một cô gái 16 tuổi còn gì đáng mong đợi hơn chứ ?. Thế nhưng, cuộc sống này luôn tràn đầy cảm xúc... Tôi không mong mình sẽ là người chữa lành tâm hồn cho các bạn, tôi chỉ muốn được chia sẻ, được viết, được tìm lại niềm vui vốn đã mất bấy lâu, cuối cùng là ghi lại một dấu ấn gì đó đến mọi người. " Hóa ra hạnh phúc vẫn ở đó, là tự mình tạo ra chứ không ai khác... "Lạy các cậu đừng re-up của tôi, dẫu bé nó dở vãi nồi ra =.=…

Đoạn cuối của Hạnh phúc

Đoạn cuối của Hạnh phúc

183 25 11

Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …

[Oneshot / Huanxiong × Tuzi] Không Là Của Nhau

[Oneshot / Huanxiong × Tuzi] Không Là Của Nhau

5 1 1

Ánh sáng của buổi sáng nhẹ nhàng xuyên qua khung cửa sổ, như một lời nhắc nhở về một ngày mới bắt đầu. Mọi thứ dường như trở lại với nhịp sống quen thuộc, nhưng trong không khí tĩnh lặng, có thứ gì đó lạ lùng vẫn không ngừng lay động.Huanxiong đứng một mình giữa căn phòng ẩm thấp, đôi tay lướt qua từng chiếc lọ thuốc đã cũ kỹ, cảm giác như mọi thứ đều thuộc về quá khứ. Mặc dù đã tìm kiếm nhiều năm qua, một nỗi lo âu vẫn bao trùm lấy tâm trí cô, và hôm nay, khi cuộc đời lại vẽ ra một dấu vết mới, cô biết rằng con đường trước mắt sẽ không còn như xưa.Tiếng gió thu thổi qua khung cửa sổ, mang theo hơi lạnh của mùa thay lá. Và rồi, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía xa. Cái bóng cao lớn, trong bộ áo choàng đen, dần dần hiện ra từ rừng cây, mang theo một sự bí ẩn mà ngay cả Huanxiong cũng không thể đoán trước."Ngươi tìm một phù thủy, nhưng không biết cái giá phải trả sẽ như thế nào," Huanxiong thì thầm, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào vị lữ khách mà mình chưa từng gặp. Một trận gió lạnh lướt qua, như một dấu hiệu báo trước rằng mọi thứ sẽ thay đổi.…