KẾT THÚC KHÔNG CÓ HẬU!?
Đây là câu chuyện xoay quanh giữa tôi và 1 cô bạn cũ của tôi, tôi viết với tư cách như là đang tâm sự bày tỏ trên đây vì tôi thấy nó an toàn..…
Đây là câu chuyện xoay quanh giữa tôi và 1 cô bạn cũ của tôi, tôi viết với tư cách như là đang tâm sự bày tỏ trên đây vì tôi thấy nó an toàn..…
tớ viết để trao dồi kĩ năng viết văn Câu chuyện về tình yêu tuổi học trò, chỉ nhẹ nhàng thôi. Một số chi tiết có thể hơi vô lí, có thể vẫn sai chính tảthời gian: những năm lớp 9, 10,..…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì các bạn bỏ qua cho mình nha. Thể loại truyện : đam mỹHai nam chính yêu nhau và đến với nhau có thể nói là rất định mệnh và hãy đọc truyện để xem thử là định mệnh đến cỡ nào nha.…
Nhận design ảnh cho các tác giả trên Wattpad.BTEX_Team…
Náo loạn ở trường đã quá vui rồi! Vậy mà ông trời tốt bụng lại cho cô xuyên vào một bộ Teenfic hãm lờ để cô quậy phá thỏa thích, thật vui quá đi!P/s: Bản quyền Oc thuộc về tôi!P/s: Cấm đạo nhái dưới mọi hình thức. Nếu ai đó hoặc trang truyện củ lờ nào đó mang vác truyện của tôi đi thì tôi sẽ spam nát tường nhà thím ấy!…
Cuộc sống của toi…
Trần Nhật Phong là cái tên ông Minh và bà Nga đặt tên cho đứa con đầu lòng với hàm ý con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, bản lĩnh và quật cường vượt qua mọi chông gai thử thách của cuộc đời. Nhưng từ Phong còn có thể xuất hiện ở trong"Phong ba bão táp" có thể như vậy nên cuộc đời Phong gặp nhiều bất trắc, hiểm nguy? Liệu Phong có thể trải qua được những khó khăn mà cuộc đời đem lại?? Và liều thuốc chữa vết thương lòng và sưởi ấm con tim chàng thanh niên tên Phong có xuất hiện?? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để biết thêm nhé.Câu chuyện có những yếu tố hư cấu, không có thật. Hy vọng các bạn độc giả sẽ có trải nghiệm hài lòng với các tình tiết trong truyện.Cảm ơn các bạn.…
Câu chuyện nhẹ nhàng giữa một người muốn đem thế giới rộng lớn đến cho một người, lại vô tình tìm được thế giới nhỏ bé của riêng mình. Như thường lệ, vẫn là vibe chữa lành, nói không với drama. Nếu có thể, hãy tìm kiếm ý nghĩa của loài hoa dạ yên thảo để có thể hiểu rõ tinh thần mà tác giả muốn gửi đến mọi người.…
Tên truyện: Đi Đâu Cho Thiếp Đi CùngTác giả: Tây Qua Hảo Điềm (AnNhi848)Thể loại: bê đê, nữ x nữ, truy phu, chủ thụ, 1 x 1, niên thượng, ngược, kiếp trước kiếp này, HE, nữ giả nam.Đánh giá độ tuổi: TTình trạng sáng tác: đang sáng tácCảnh báo: - Đây là truyện tự sáng tác, không phải truyện edit.- Mọi tình tiết trong truyện đều được xảy ra ở một thế giới khác không phải Trái Đất. Nếu có sự xuất hiện của các yếu tố trên Trái Đất, thì chỉ là trùng hợp.- Có tình cảm nam x nữ và nam x nam ở tuyến nhân vật phụ. - Mình vẫn sẽ thường xuyên sửa lỗi nếu có thời gian rảnh, hoan nghênh mọi góp ý của mọi người vì mình biết truyện vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng mình xin phép không nhận các lời công kích.- Xin đừng reup, repost, chuyển ver khi không có sự cho phép của mình. Tác phẩm chỉ đăng duy nhất ở wattpad AnNhi848. Những web khác đều là ăn cắp.Độ dài: đang cập nhậtLịch đăng: eheGiới thiệu sơ lược:Kiếp trước, vì một thoáng lầm lỡ, nàng gả sai người, y chọn sai bước đi, kết quả hai người chết không nhắm mắt.Sống lại một đời, nàng quyết tâm sẽ ở bên y, cùng y vượt qua mọi khó khăn, đáp lại tấm chân tình kiếp trước y dành cho nàng.Nhưng vận mệnh xoay vần, điều nàng không bao giờ ngờ được, đó chính là, người đó, y... cũng sống lại rồi.…
LỜI NÓI ĐẦU CỦA TÁC GIẢ NHÁ: Chào các bạn .. tôi lần đầu viết nên chưa đc hay nên các bạn góp ý nhé... à quên tôi tên Thảo ạ.. facebook là Thảoo Chêm nhé(tên hơi bựa)..... thôi bây giờ triển luôn nha.Tình yêu là một thứ xa xỉ đối với nhiều người. Nó mang lại cho ta những niềm vui, hạnh phúc . Và cũng không quên dành cho ta những đau thương, mất mát.…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…
Tôi thấy chị Điều dưỡng cầm từng ống máu xét nghiệm mà uống cạn.…
Năm ấy mọi người bảo rằng Lãnh Dương thích Hạ An. Năm ấy mọi người bảo Hạ An là kẻ độc ác. Năm ấy hai người họ đã từng là bạn bè thân thiết. Cả hai đã từng nói với nhau rất nhiều rồi bỗng nhưng mỗi ngày càng thưa dần và dừng hẳn. Nhưng tất cả đều là năm ấy. Lãnh Dương chưa một lần tỏ tình, chưa một lần nào nói rằng thích Hạ An..Người đã từng làm rất nhiều việc vì Hạ An, sẵn sàng đạp xe mấy cây số chỉ vì muốn mua loại bánh ngọt mà Hạ An thích. Đã từng cùng trốn học vì hôm ấy Hạ An bị mẹ mắng vì làm bài kiểm tra không tốt. Người sẵn sàng chịu thiệt, luôn quan tâm chăm sóc cho cô bạn cùng bàn của mình. Suýt chút nữa, cả hai đã có một kết thúc đẹp. Ấy vậy mà biến cố năm lớp 12 đã chia lìa tất cả. Không biết Lãnh Dương có còn nhớ lời hứa dưới gốc hoa đào vào một buổi mùa đông năm ấy hay không? Không biết Hạ An còn nhớ chàng trai đã liều mạng cứu mình để rồi bị chấn thương ở cổ tay suýt chút nữa không thể thi đấu bóng rổ cho thành phố nữa hay không?Và liệu cả hai có còn nhớ bầu trời mùa hạ, nơi lưu giữ tất cả kĩ niệm đẹp của họ không?…
Thuộc loại: Tổng giám đốc hào mônTác giả: Đông Mộc HòaTiến độ: Đã hoàn tấtCập Nhật mọi thời gianVăn án:Yến Mộ Tịch, đường đường là đại thiếu Yến gia, lúc sinh ra đã khiến cho người ta ghen ghét đố kị, khí chất bất phàm, nghiền ép trí thông minh của chúng sinh, người đời chỉ có thể ngưỡng mộ, ai có thể nghĩ tới, một ngày nào đó, hắn sẽ quỳ dưới chân một đầu bếp nhỏ, cam nguyện cúi đầu xưng thần."Chúng sinh đều cay đắng, em lại thật ngọt ngào."Đây là lời Yến đại thiếu thường ngày thổ lộ, hào hoa mà si tình, cảm động khiến vô số người rơi lệ, nhưng người được thổ lộ lại trương lên vẻ mặt bất đắc dĩ, "Nói tiếng người đi, anh lại muốn ăn cái gì?"Yến đại thiếu lập tức chỉ chỉ ngón tay "Tôi hôm nay muốn ăn cháo bát bảo vịt, thịt kho tàu hải sâm, thịt bò hầm rượu vang..""Tại sao tất cả đều là đồ ăn mặn? Chay mặn phối hợp mới khỏe mạnh."..Sủng văn không ngược, ngọt đến nổ mũi, tổng tài hào môn ngạo mạn, ác miệng không coi ai ra gì thế mà lại bị một đầu bếp nhỏ tinh quái dạy dỗ thành một chú chó con ngoan ngoãn phục tùng chủ.…
Hey. Hôm nay mình sẽ đến thượng hải nghe nói nơi đó dễ có việc làm lắm, mình thì ở bắc kinh nếu qua đó thì phải đi tàu với lại mình chưa có tiền nên mình phải phục việc ở Trung Giang 1 năm mới đủ tiền lên thượng hải. Tò mò sao mình muốn lên đó đúng hk ? Phải lý do mình muốn lên vì nó có thể cho mình tương lai... hơn nữa 1 phần nữa nói đúng hơn là mình phải đổi đời thôi. Ngay từ lúc nhỏ mẹ và cha đã qua đời vì tai nạn xe rồi chỉ còn bà ngoại là người nuôi mình từ lúc mình chỉ 2t tới bây giờ mình đã tròn 23t rồi... chuyện về mình khó thể nói hết được. Bây giờ đều quan trọng là học vấn ở bắc kinh quá đắc mình không đủ kinh phí nên nghĩ học từ lúv cấp 3 rồi. Giờ thì mình chĩ biết làm thêm Trung Giang để kiếm chút chi tiêu khi lên thượng hải thôi...Triệu Lan Nhi cố lên ^^ nhất định phải tới được thượng hải…
Đại gia cần biết Tịch Khanh viết văn kết cục làm người giận sôi "kế mẫu" danh hiệu nhưng quả bạo tận trời. Nam thần bác sĩ: " Tác gia ngài quên uống thuốc"…
ngược nam9 vs nữ9…