| Meguro Ren x Michieda Shunsuke | Tìm lại người đã đánh mất
-"Anh vẫn ở đây cùng mùa thu xuân, nhưng đã không còn em về cùng đông hạ"- _𝐦𝐢𝐞𝐮𝐥𝐲𝐜𝐚𝐧𝐡𝐡𝐚_…
-"Anh vẫn ở đây cùng mùa thu xuân, nhưng đã không còn em về cùng đông hạ"- _𝐦𝐢𝐞𝐮𝐥𝐲𝐜𝐚𝐧𝐡𝐡𝐚_…
Đã là thân xác phàm tục vốn đã có vòng sinh tử ngắn hơn người tu đạo, lại thêm thường xuyên bị vắt kiệt thì cái giới hạn kia cũng sớm bị rút ngắn. Chuyện gì cần đến sớm muộn cũng phải đến...Ngụy Vô Tiện hiểu rõ... Lam Vong Cơ lại càng hiểu rõ... chỉ là hai người bọn họ không chịu cùng nhau nói ra mà thôi.…
"Bậu thương cậu, bậu có nhớ qua Cậu thương bậu, cậu chờ bậu đa"…
-"Nếu em thắng thì anh nấu mì jjapagetti cho em nha"-"Đầu tiên, cậu phải thắng tôi đã"…
Chào các bạn! Au lại sắp trở lại với bộ truyện mới đây các bạn ủng hộ Au nhé. Cảm ơn mọi người 😘…
"Mày đã bao giờ có tình cảm với tao dù chỉ một chút chưa?""Rồi""Cre truyện: một bạn Ami bias Yoongi trên tiktok, mình lấy một chút ý tưởng của truyện gốc còn đâu là tự nghĩ ra"…
Lạnh lùng, cool ngầu (Gemini) × Đáng yêu, hoạt bát (Fourth)…
" Vào những ngày ấu thơ, tôi vẫn thường thấy cha ngồi lặng lẽ bên bệ cửa sổ, trên tay là những mẫu giấy đã ngã màu vàng úa" Author: JadeittePairing: Draco and HarryBookcover : Jadeitte-----Do not take out…
"trên đời này không có điều gì là tình cờ cả"…
"Sao em cứ không chịu công khai mối quan hệ này vậy?""Anh muốn em và anh bị sỉ nhục sao?""Tôi mặc kệ, tôi và em không làm gì sai cả sao em phải sợ?""Họ đánh em, sỉ nhục anh...em không muốn điều đó diễn ra...""Nhưng tôi không muốn chúng ta cứ lén lén lút lút như vậy""Thế thì chia tay đi...""...được..."…
câu chuyện là cuộc gặp gỡ của em và một tên "du côn" với biệt danh "anh ba gà"…
Chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện mà trong đó có những thổn thức, có những giọt nước mắt, những cảm xúc mới lạ, hay những ngày bình yên trôi qua. Ở đây cũng vậy, mười hai con người đều trải qua những thứ được gọi là thanh xuân, hay như tiêu đề - "chuyện của chúng ta"…
"yêu ơi""dạ"ooc and lowercase.…
Tác phẩm: Nữ hoàng tâm khó dòTác giả: Thụ Tính Đại PhátTổng download số: 0 phi V chương tổng điểm đánh số:347481 Tổng số bình luận:1322 Số lần bị cất chứa cho đến nay:4364 Số lần nhận dinh dưỡng dịch:876 Văn chương tích phân: 98,232,224Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - giả tưởng lịch sử - tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ thụPhong cách tác phẩm: Nhẹ nhàngHệ liệt tương ứng: 2019 nămTiến độ truyện: Đã hoàn thànhSố lượng từ toàn truyện: 454868 tựĐã xuất bản chưa: Chưa xuất bản (Liên hệ xuất bản)Trạng thái hợp đồng: Đã ký hợp đồngNhận xét tác phẩm: vip cường đẩy huy hiệuTag: Hoan hỉ oan gia Xuyên qua thời không Ngọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trương Tiểu Hoa, Đoan Mộc Vũ ┃ vai phụ: "Gả" cấp đối thủ một mất một còn ┃ cái khác: Cầu làm thu cùng dự bán lạp…
Trần Tư Giai nâng cằm Túc Kỳ lên hỏi: "Diệp Tử Nam là đầu gỗ, Thẩm Ngôn Lỗi là tảng đá, vậy cậu thích đầu gỗ hay tảng đá".Đây là một câu chuyện xưa, nữ nhìn thì dịu dàng thông minh nhưng kỳ thực suy nghĩ còn trẻ con, mơ hồ lắm, là nữ đà điểu thực sự. Còn nam chính nhìn thì ôn nhu nho nhã kỳ thực rất phúc hắc, tìm mọi cách ôm cô về làm ấm giường.…
--- "Anh ơi, anh biết màu xanh lá trộn với đỏ ra màu gì không?"Cậu cười, đôi mắt lấp lánh như đang giấu một bí mật nho nhỏ. Anh khựng lại một chút, rồi nhướn mày hỏi: "Màu gì?""Là nâu đỏ đó, anh không biết hả?" - Cậu nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt. Anh thoáng ngơ ngác rồi bật cười: "Không, chi vậy?""Em hỏi thôi, hì hì!"Cậu bật cười, nụ cười nhỏ mà sáng như một mảnh trời chiều. Nhìn cậu như vậy, anh cũng không nhịn được mà cười theo, bàn tay vô thức khẽ gõ lên trán cậu một cái nhẹ. Không phải anh không biết, mà là thích nhìn cậu vui. Và cậu-cái cách cậu cười, cái cách cậu nghiêng đầu, cả những câu hỏi vu vơ như thế này-từ lúc nào anh lại ghi nhớ từng chi tiết như thế? Từng lời nói, từng cử chỉ của cậu cứ lặng lẽ ở lại trong anh, như một mảng màu âm thầm vẽ lên một điều gì đó chưa rõ ràng. Là tình bạn đang trưởng thành? Hay là một thứ gì đó vượt qua cả những giới hạn mà họ vẫn quen nghĩ? ---…
oneshot ngẫu hứng:)) có s🐸 tàn bạo…
"Tôi là mợ cả, còn cô - chỉ đi vào bằng cửa sau."Ngày đó, cậu cả Huỳnh Sơn cưới Anh Khoa về làm mợ cả không phải vì cha mẹ sắp đặt, mà vì yêu.Mợ cả đẹp như tranh, dịu dàng như gió xuân, từng là niềm kiêu hãnh của cả phủ họ Nguyễn. Nhưng tình yêu nếu không giữ, thì hoa cũng phai, gấm cũng tàn.Một lần bị phản bội, Khoa chọn rút lui, không ồn ào - mà để lại lời cảnh cáo khiến cả nhà phủ không ai dám ngẩng mặt.Đến khi cậu cả nhận ra... thì người đã không còn là "mợ cả" nữa. Chỉ còn là Khoa - người cậu phải học cách yêu lại, bằng tất cả sự nhẫn nại và chân thành.…
Thanh mai (quả mơ ) là loại quả xanh, chua nhẹ, thường tượng trưng cho tuổi thơ hoặc tình bạn/ tình yêu trong sáng. Trong văn hóa, cụm từ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马) biểu thị mối quan hệ thời thơ ấu, trong sáng và thân thiết.Trong câu thành ngữ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马), thanh mai tượng trưng cho một mối quan hệ trong sáng, thuần khiết từ thời thơ ấu.Thành ngữ này thường được dùng để chỉ hai người bạn lớn lên cùng nhau, có mối quan hệ thân thiết, đôi khi ám chỉ mối tình đầu nhẹ nhàng, mộc mạc.…
"Cậu ơi, cậu có thương em hong""Cậu thương em mà"___________"Đêm nay em cho cậu""Em chắc chưa""Dạ chắc"___________"Em nỡ phụ tình tui sao em""Em xin lỗi...Tình mình tới đây thôi cậu nghiệt duyên thì nên dứt sớm..."___________"Em có sẵn sàng đi cùng anh hết cái hành trình này không""E-em có"…