Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
766 Truyện
(ĐN Fairy Tail) Thần Minh Đại Nhân

(ĐN Fairy Tail) Thần Minh Đại Nhân

512 81 3

Xuyên suốt hơn bốn trăm năm lịch sử, Acnologia hung bạo trở thành một huyền thoại truyền miệng của con người. Nhưng có lẽ sau tất thảy, dường như sự hủy diệt chưa phải là thứ mà gã long vương ấy hướng đến. Gã nghĩ vậy, rằng gã muốn một cái gì đó khác...Một cái gì đó..."Đi cùng ta đi, Acnologia."Gã nhìn thiếu nữ trước mặt rồi lại nắm lấy bàn tay trắng nõn dính đầy máu tanh kia. Em chẳng phải thứ ánh sáng rực rỡ nào cả, cũng chỉ là một kẻ nhuốm tanh mùi máu như chính gã thôi. "Ừ, Kaylas."Em cứu rỗi gã.Và gã dung túng tất thảy cho em.Couple: Long Vương x Tín đồ trung thành của thầnCredit: IbisPaint XAuthor: Di - Aurora#ChócủaVolkBorisovichJurgen…

Giấc Mộng 𝙰𝚞𝚛𝚘𝚛𝚊 ‹𝟷𝟸𝙲𝚂 Fanfiction›

Giấc Mộng 𝙰𝚞𝚛𝚘𝚛𝚊 ‹𝟷𝟸𝙲𝚂 Fanfiction›

220 19 2

Khi giở trang đầu của cuốn truyện cổ tích ra, dòng chữ xuất hiện đầu tiên luôn là "Ngày xửa ngày xưa,...". Theo sau đó là giới thiệu về hoàn cảnh, con người và câu chuyện của từng nhân vật cổ tích. Họ đều có số phận đau khổ, bi ai; nhưng rồi cũng đều được giải thoát, ở nhiều hình thức khác nhau.Mỗi lần có ai đó lật cuốn sách ra, cuộc sống của họ lại bắt đầu, như một con rối của số phận đã được sắp đặt. Thứ chờ đợi họ luôn là kết cục đã được viết sẵn, là kết cục đã được thêu dệt nên bởi bàn tay của con người.Điều họ mong muốn lúc này là được giải thoát khỏi câu chuyện, khỏi số phận, và hơn hết, khỏi chính cơ thể đang trói buộc tâm trí họ.Một ngày nọ, dưới trận mưa sao băng, lời nguyện cầu của họ đã được đáp ứng, đi kèm với đó là một điều kiện.Đến đây rồi, bạn có còn muốn đọc tiếp chứ? Bởi nhân vật cổ tích mà bạn biết, đã chẳng còn tồn tại nữa đâu.Khi lời nguyện cầu được đáp ứng, mọi thứ đã không thể trở về như cũ nữa rồi...…

Sương trong gió

Sương trong gió

43 1 3

Đến thế giới này chỉ là điều vô tình.... cho những cuộc gặp gỡ định mệnhCó những thứ ko phải là của mình....càng cố níu kéo càng nhận ra một điều....bản thân thật ngu ngốc nhường nào và đáng khinh bao nhiêuÔng trời cho ta gặp hàng vạn trong hàng tỷ nngoài kia....có những ng chỉ thoáng qua trong cuộc đời ta...có những ng sẽ dừng chân trong đoạn đường đó ...nhưng chưa chắc ngta đã mừng chung đường cùng bạn...đừng ngộ nhận để khiến bản thân thành con ngôk,hay khiến ngta chán ghet....Nếu có thể làm lại...e sẽ ko yêu anh hèn mọn và đáng khinh như trc nữa....nhưng quên anh là điều e ko thể Làm sao có thể quên một ng đã khắc sâu vào trong linh hồn chứLàm sao có thể quên một ng dù chết vẫn muốn bên cạnh ng đóLàm sao có thể nói dối con tim khi vẫn con yêu sâu đậm như vậyLàm sao đây khi trái tim e lun ko nghe lý tríNhưng sai lầm ko thể hai lần....lần này e sẽ chỉ đứng nhìn anh từ xaGiống như sương mai...gần ngay trc mắt ...nhưng ko thể lắm ở trong tay....gió thổi đến ...sương cũng tan r…

Hôm nay em ghét anh,còn ngày mai...ai biết được!

Hôm nay em ghét anh,còn ngày mai...ai biết được!

1 0 1

Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…

Khăn choàng cổ

Khăn choàng cổ

12 2 1

Tôi tên là MarryNăm nay tôi học lớp 3 tuổi còn trẻ tôi đã phải đi bán cùng mẹ.Ba tôi lấy mẹ tôi được 1năm đến khi tôi học được lớp 2 thì ba tôi đã mất vì bị ung thư phổi.Đến khi tôi học được lớp 3 thì mẹ tôi mới kể cho tôi nghe khi nghe tôi rất xúc động tuôn trào 2 hàng mi lăn dài trên má.Má tôi năm nay đã 38 nhưng có rất nhiều bệnh trong người.Mẹ tôi đã đưa tôi vào trường lớn nhất thành phố vì việc học tập cho tiện lợi.Gần cuối năm học rồi tôi rất mừng vì được nghỉ cả 2 tháng hè để phụ mẹ.Cả hè tôi ko được đi chơi ở đâu nhưng niềm vui lớn nhất của tôi là phụ mẹ.Ngày 1/5 là ngày Sinh Nhật của má tôi tôi ko biết mình sẽ tặng gì cho má tiền tiêu vặt của tôi thì đã nhét heo ko biết là bao nhiêu.Ngày nọ mẹ bảo tôi đi mua dưa hấu để đơm bàn thờ khi đi trên phố tôi thấy có một cửa hàng chuyên bán đồ len.Tôi nghỉ mẹ tôi rất thích đồ len nên tôi vào shop hỏi chiếc khăn choàng cổ giá bao nhiêu rồi ra về chiếc áo len ấy có giá là 300 nghìn nhưng tôi nghỉ là ko đủ vì nó quá mắc sovới tiền để dành của tôi.Tôi đành lạnh lẽ ra về trong đời tôi chưa từng tặng mẹ một món quà nào cả tôi bít mẹ sẽ thất vọng về tôi lắm.Tôi nhớ ba đã tặng cho mẹ tôi một cuộn len đầy màu sắc để mây cho tôi một chiếc áo len thật ấm áp trong mùa đông.Nên tôi đã quyết định lấy nó để may một chiếc khăn len cho mẹ còn số tiền để dành tôi sẽ mua bánh kem cho mẹ và mua thức ăn.Ngày sinh nhật mẹ tôi cũng đã đến tôi đã tổ chức sinh nhật cho mẹ và tặng món quà ý nghĩa mà tôi đã tự tay làm tối đấy mẹ ôm tôi vào lòng …

TRỌNG SINH PHÚC HẮC NỮ CHỦ - THÁI TỬ GẢ CHO TA ĐI!

TRỌNG SINH PHÚC HẮC NỮ CHỦ - THÁI TỬ GẢ CHO TA ĐI!

288 34 19

Tác giả: Huyết NgọcLink : http://santruyen.com/trong-sinh-phuc-hac-nu-chu-thai-tu-ga-cho-ta-di.htmlNội dung :Câu chuyện kể về Bạch Khả Y nàng, khi còn sống một mực yêu hắn, vì hắn mà không tiếc bất cứ giá nào, dùng thân phận quận chúa cao quý của Đại Sở tạo dựng thế lực cho hắn, thay hắn bao che việc xấu, giúp hắn ám hại trung thần, tàn sát huynh đệ, đưa hắn từ một hoàng tử thất sủng ti tiện lên ngôi cửu ngũ chí tôn. Thậm chí nàng còn dùng máu thay hắn dẫn độc, thân thể suy yếu nên sảy mất đứa bé chưa kịp có hình hài, từ nay về sau không còn khả năng làm mẹ nữa. Vậy mà, lúc hắn ổn định thế lực việc đầu tiên hắn làm là phế nàng, lập đường muội nàng làm hậu. Dùng chính lý do nực cười kia để phế: Bạch hoàng hậu không tài không đức, không thể hoài thai, phạm phải thất điều, phế đi hậu vị biếm vào lãnh cung.Nhớ lại cái cảm giác bi thống khi ở lãnh cung, Bạch Khả Y trong mắt toàn là hàn khí. Hắn thế nhưng ban cho nàng một ly rượu độc? Nực cười, mạng của nàng nàng tự mình định đoạt. Một ngọn lửa tự mình tạo dựng, một ngọn lửa thiêu cháy lãnh cung, một ngọn lửa từng chút một nóng rực phả vào da thịt nàng, từ từ thiêu nàng thành tro bụi.... Ông trời vẫn còn thương xót cho số phận nàng, quyết định cho nàng sống lại một cuộc đời mới. Kiếp này họa hay phúc là tự chính nàng định sẵn!…