[JD Fanfic Contest] MS11 - Chạy qua nỗi đau
Vận động viên điền kinh nhưng không thể chạy trên đường chạy, và cũng chẳng thể chạy thoát khỏi những nỗi đau đang giày vò tâm can.…
Vận động viên điền kinh nhưng không thể chạy trên đường chạy, và cũng chẳng thể chạy thoát khỏi những nỗi đau đang giày vò tâm can.…
Chỉ có kẻ ngốc mới yêu một kẻ không yêu mình .…
Archen luôn sống với quá khứ vốn dĩ đã dần phai mòn thành kỷ niệm, cậu là kẻ thua cuộc.…
Hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, nhưng có mấy khi mặt trời cũng muốn dõi theo hướng dương?…
cậu chàng nhỏ bé lạc vào khu rừng sâu, nơi mà chàng trai kì lạ đó sinh sống. Sẽ lại là một chuỗi ngày nối ngày cùng cậu và hắn trải qua…
Có lẽ trong cuộc đời này, ai cũng đã từng thích một người nào đó một cách mãnh liệt hoặc thầm lặng, nhỉ? Và Archen cũng không phải ngoại lệ. Cậu thích thầm đàn anh của mình từ lâu, nhưng chưa dám thổ lộ ra vì cậu sợ, sợ rằng anh ấy sẽ kì thị cậu, thậm chí có khi còn kinh tởm và tránh mặt cậu nữa.…
Thời gian vốn đã chôn vùi hàng trăm cuộc tình đẹp trên đời, nên không riêng gì lần yêu mà Natachai cho là định mệnh. Có muốn hay không thì vẫn sẽ mất, cho dù tình yêu có luôn kì diệu đến mấy đi chăng nữa. Natachai đã yêu rất nhiều, nhưng vẫn chưa bao giờ là đủ. Sau này tình yêu có lỡ phai đi mất, khi nhìn lại thì cũng không thể hài lòng được. Bởi vì đó là Archen, yêu thế nào cũng không đủ. Cũng có lẽ, Archen quan trọng với cuộc đời và chính bản thân Natachai quá, nên mất đi Archen cũng như mất đi cuộc đời.…
Bên cánh cửa lớp, hằng ngày vẫn có một người dùng đôi mắt dịu dàng nhìn về phía một người duy nhất. Bên trong lớp, có một người luôn cảm nhận được ánh mắt đặc biệt của người kia. • • • Dunk Natachai hằng ngày vẫn ở lại lớp một mình lặng lẽ với sách vở, em chăm chú làm bài nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của người nào đó dành cho mình. Joong Archen mỗi ngày đứng đợi bên cửa lớp để có thể nhìn thấy em ở khoảng cách gần hơn, kiên nhẫn đi theo em đến tận khi em vào nhà rồi mới yên tâm âm thầm tạm biệt. Một người thích nhưng không dám nói, một người mỗi ngày vẫn cố tạo điều kiện để cho ai kia có thể tiếp cận. Cuối cùng quyết định của họ vẫn là thuộc về nhau.…
giữa những đêm tối yên lặng, trong không gian chỉ còn lại tiếng thở dài và những ánh mắt vô tình chạm nhau, họ dần nhận ra sự im lặng không phải là khoảng cách, mà là tình cảm đang nhen nhóm. những hành động đơn giản, chẳng cần lời nói, dần trở thành điều họ không thể thiếu. và trong sự tĩnh lặng ấy, tình yêu bắt đầu trỗi dậy."tình yêu cũng giống như biển cả, mênh mông và sâu thẳm, chứa đựng những bí mật không lời mà chỉ trái tim mới hiểu được."…
"em đổ lệ thay vì đổ anh.."- au by: narie ( trà đào boncha )…
Sản phẩm hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả!Truyện kể về cuộc sống xung quanh những đứa bé và hội phụ huynh của mình 🥰Ai không thích vui lòng clickback!…
hmm mơ mộng một chút, nhẹ nhàng đáng iuumình để y/n top đảnggggthích có thể hong thì thôi nhéeeecảm ơn các tinhiuuuucòn giờ thì tưởng tượng điitruyện này chỉ có ngọt thôi tại mình hong nỡ ngược huhuuu…
1 chút hỗn loạn của nhà trẻwarning: có bad wordscp: mashihoon, jaesahi, damdo, sukyoshi, harukyu, woohwannếu có notp của b thì vui lòng qay xe nha~…
Author: YulhaoQTrans: Vu_Tri_Ba_AnEdit: PAi bảo em ấy là bé cưng của chúng tôi đây? --------Bản edit chỉ đúng khoảng 60-70%. Lần đầu mình edit truyện nên không khỏi tránh khỏi sai sót, mong mọi người bỏ qua ạ. Bản edit này chưa có sự đồng ý của tác giả, xin đừng bê đi lung tung.…
Hậu trường đáng yêu của ZeeNuNew~ Phối hợp diễn MaxNat, TutorYim, NetJame 🤭🤭…
"Đáng yêu ghê"_Yohan"Đáng yêu quá"_Yohan"Aww, đáng yêu"_Yohan"em chỉ ngồi và thở thôi mà.."_Eunsang…
-"P'Auau"-"Không thấy em nên buồn hả?"......-"Không hẳn đâu"-"Sao giờ mới đến hả"…
"Chị sẽ không để em phải thiệt thòi đâu"…
Mặc dù vậy, em vẫn muốn nghe câu trả lời từ anh. Rằng liệu anh vẫn ổn chứ?…
author : jokingacademy_translated by : WWCT Team khi yoongi lúc nào cũng trông thật chán đời còn taehyung thì cảm thấy điều đó thật buồn cười và đáng yêu BẢN TRANS THUỘC VỀ WWCT TEAM, KHÔNG MANG ĐI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.…