Ráng trưởng thành
"Cho mượn năm trăm đi. Mốt trả trăm năm."…
"Cho mượn năm trăm đi. Mốt trả trăm năm."…
Câu chuyện kể về ocd…
-Đây là lần đầu tiên mình thử sức trong lĩnh vực này, mong mọi người giúp đỡ và ủng hộ.👌🏼"Đám mây cuối" là câu chuyện mang theo những khía cạnh khác của cuộc đời, o phải chỉ toàn màu hồng mà còn là cả một cầu vồng. Hạnh phúc có, đau khổ có, hi sinh có, tất cả đều hoà trộn để tạo ra cuộc sống. Nếu bạn muốn tìm một cuốn sách mang đến một làn gió mới, hãy thử đọc truyện này xem.*) Truyện của mình chỉ đăng trên Wattpad, nếu có ai muốn lấy thì ib hoặc thoong báo vs mình một tiếng.…
☘Cuộc đời ai biết được rồi sẽ ra saoCó biết trước đượcThì có lẽ sống cũng chẳng còn thú vị 🌻Nơi những dòng thơ tôi tự viết và cả những dòng thơ tôi tìm được ❤❤Vote me 🌟"Call me thỏ"🐰🐰🐰…
Tác giả: Độc Điếu Tịch DươngChỉnh sửa: KhươngThể loại: Truyện dài, đam mỹ, Tam Quốc đồng nhân, đế vương công, thừa tướng thụ, BE/HE (tùy cảm nhận, nói chung là theo lịch sử)Nhân vật: Lưu Bị x Gia Cát LượngĐộ dài: 72 chương + 1 vĩ thanh + 1 phiên ngoạiNhân vật: Truyện này theo chính sử nên dĩ nhiên Bị đại ca sẽ cun ngầu ra dáng cường công, chứ không có ủy mị sướt mướt như Tam Quốc Diễn Nghĩa, còn Khổng Minh thì vẫn vậy. Tại trong sử hay phim thì cũng thông minh xinh đẹp rạng ngời rồi :vVăn án: Hắn, một đời sống trên lưng ngựa, đánh Nam dẹp Bắc, chinh chiến triền miên, vì phục hưng Hán thất, vì thống nhất giang sơn. Nhưng binh lực ít ỏi, vận mệnh đảo điên, thắng lợi chẳng mấy, thất bại thì nhiều.Y, nửa đời chờ hắn, nửa đời vì hắn.Từ Ngọa Long cương đến Bạch Đế thành, không rời không bỏ. Từ Bạch Đế thành đến Ngũ Trượng nguyên, nhớ mãi không quên...Nguồn: https://kkhuongtuo.wordpress.com…
Trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, tôi vẫn kịp nhìn khuôn mặt em trong tấm ảnh ở trên chiếc kệ đầu giường, nước mắt rơi xuống, miệng bất giác nở nụ cười buồn..."Bên kia em có đợi tôi không?"…
Chuyển ver Fic gốc: Nghiên Phẩm Tân MinhAu: Thời Vi Nguyệt Thượng…
Mộng nhiều năm không dứt, trở mình một khắc ngỡ xuân tiêu.Em lênh đênh giữa thế gian này rất lâu, từ lúc phục tùng vị vua vĩ đại rối đến lúc tan thành bọt biển.…
Thử đọc đi, có thể sẽ ngộ ra nhiều điều đấy.…
"Nếu một người đã yêu bạn từ rất lâu, nhưng mãi sau này bạn mới nhận ra-liệu tình yêu đó còn có thể chạm đến bạn không?"Ánh sáng từ một ngôi sao xa có thể mất hàng nghìn năm để đến được Trái Đất. Có khi ngôi sao ấy đã tắt từ lâu, nhưng ánh sáng của nó vẫn tiếp tục di chuyển-như một lời nhắn gửi từ quá khứ, một minh chứng rằng những gì ta từng bỏ lỡ vẫn chưa thực sự biến mất.Trường Sơn du hành về quá khứ, nhặt lại những mảnh ghép đã mất. Mỗi lần anh tung đồng xu, thời gian vỡ vụn, ánh sáng lóe lên trong thoáng chốc-như cách ánh sáng từ một vì sao cuối cùng cũng đến được mắt người nhìn sau bao nhiêu năm lang thang trong vũ trụ.Một câu chuyện về tình yêu không bị giới hạn bởi thời gian-nó có thể bị lãng quên, nhưng chưa bao giờ thực sự biến mất.…