Vô Tình Gặp Gỡ
" Gió nhẹ sang tôi ngỡ trời xuân Nắng hừng lên tôi ngỡ đông tànAi có ngờ đâu đông vẫn còn đâyXuân chưa về ..." - Lê Ánh Tuyết Tác giả: MaiPunny…
" Gió nhẹ sang tôi ngỡ trời xuân Nắng hừng lên tôi ngỡ đông tànAi có ngờ đâu đông vẫn còn đâyXuân chưa về ..." - Lê Ánh Tuyết Tác giả: MaiPunny…
Đơn giản chỉ là viết linh tinh về những điều nhỏ nhỏ to to mà tôi cảm thấy thích…
Truyện cách đây cũng được khoảng 1 năm, về cái ngày mà đứa em họ tôi từng thân, đã mất, một đứa bé mới chập chờn vào lớp 3 chưa rõ về sống chết. Cái tuổi của con bé còn quá nhỏ.. để nó phải chịu đựng những khổ đau này, khi nó phải rời xa trần thế vĩnh viễn, trong cái tuổi vô lo vô nghĩ, còn chưa hiểu về chữ đời.. cầu cho đứa em tôi từng thương.. bay mãi lên trời xanh...đi về một nơi tươi đẹp và hạnh phúc.. " Em không cần hướng đôi mắt nhỏ ấy về chị và gia đình đâu em hỡi, em chỉ cần nhắm mắt xuôi tay, nghĩ về những điều tốt đẹp, và thiện lành thôi em nhé. Nơi trần gian này, gia đình chị và chú thím vẫn sống tốt lắm em à.. cầu cho em một kiếp sau hạnh phúc và yên lành.." Văn án lừa tình, thỉnh đừng tin.…
Có cậu ở bên tôi , mội chuyện điều dễ dàng ❤…
Một vài câu chuyện nhỏ để gửi tặng các bạn.…
Kể về cuộc sống bình thường giống như các b cũng nói lên đc tuổi trẻ đã trải qua…
Kem & Sữa là 1 cặp sóc đất, duyên số đã đưa đẩy 2 đứa được gặp và quấn quýt bên nhau không rời. Trong khi Kem là một chú sóc nghịch ngợm và tinh ranh thì Sữa là một cô sóc khá nhút nhát và nội tâm. Hãy cùng đón xem câu chuyện về 2 cô cậu sóc đáng yêu nào!…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
⚠OO.C, shipgay Bối cách: Thế giới song song nơi không có phép thuật Theo chân những kẻ từng là đầu gấu giải quyết các vấn đề học đường Lý do drop: hết ý tưởng…
Đây là mẫu truyện về cuộc đời tôi, có thể là cảm xúc của tôi, chuyến phiêu lưu hay chuyện vặt trong cuộc sống, bạn có thể đọc hoặc lướt qua vì tôi không phải là một tác giả viết truyện, tôi chỉ muốn lưu lại kỉ niệm về những việc đã xảy ra trong cuộc đời của mình. Cảm ơn mọi người vì đã dành thời gian trải lòng cùng tôi.…
Tác giả : Con vợ izanaThể loại: tình trai, ngọt ngào vui vẻ, teenfic.Truyện lấy bối cảnh ở Việt Nam, tuy nhiên quê của nhân vật chính thì mình sẽ không viết địa danh. Anh Minh là người thành phố, hè năm nay cậu cùng chú của mình về quê chơi, ở đó cậu gặp được Minh Quang, cậu ta rất ít nói, tính tình hiền lành. Từ đã câu chuyện bắt đầu. Cùng các bạn nhỏ của chúng ta phiêu lưu thôi.Lý do mình không viết cụ thể quê bạn nhỏ là do mình muốn đem lại một nơi giản dị, giống như cái lúc mà wifi, điện thoại là thứ xa lạ ấy. Mà Việt Nam chúng ta thì ở đâu cũng đã hiện đại rồi.Mình là một tay mơ nên viết truyện khá non nớt, mọi người đọc cho vui và đừng ném gạch đá nhé.…
Không hẳn là truyện ,đây chỉ là những lời ,câu nói hay tự nghĩ ra và cho các bạn cảm thấy áp lực ,mệt mỏi cuộc sống đọc ,dùng làm văn cũng ổn. Cảm ơn nhé !!…
Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những món mình yêu và làm những việc mà mình muốn. Thanh xuân chỉ có một, thanh xuân của mỗi người là thời khắc không ngừng sai lầm rồi sửa đổi. Có hạnh phúc, có khổ đau. Đây chính là những mảnh vụn cho tuổi thanh xuân bốc đồng của mình...và thời gian trôi nhanh đến mức chúng ta dường như không còn là chính mình nữa. Sống mà, phải vui lên.…
Tôi đã sống được chính xác là mười hai năm, hai tháng và tám ngày (tính đến cái lúc tôi chuẩn bị viết cái thứ bạn chuẩn bị đọc đây). Đôi lúc tôi vẫn tự hỏi rằng tôi sống để làm gì cơ chứ? Đơn giản là chỉ để trải nghiệm mọi "cung bậc" và "mùi vị" của cuộc sống, xong rồi chết. Nhưng mà thôi, sao phải quan tâm tới những thứ xa vời mà người đời vẫn đang thắc mắc! Mệt não. Trời đã ban cho chúng ta cơ hội để sống, để cảm nhận thì sao ta không thử? Cơ mà sao mình viết cái này để làm gì nhỉ? Thôi lỡ gõ từng này chữ rồi thì cứ sáng tác vậy! Cố lên!…
Kể về mấy thứ không hay ho về cuộc đời của ai đó…
Câu chuyện nhỏ của một cô bạn tên Vũ, vâng là con gái. Câu chuyện xé nát tâm can hay câu chuyện chữa lành? Đọc sẽ biết...…