Có lẽ...chỉ mình mới hiểu
"Có những ngày mình buồn mà chẳng cần lý do,có những lúc lòng nhẹ tênh chỉ vì một ánh nắng,và có những dòng viết ra không mong ai trả lời - chỉ là để nhớ rằng mình đã sống thật.Đây là những lát cắt nhỏ của mình:những điều từng giữ kín, những niềm vui rất bé, những nỗi buồn không tên,và cả những ước mơ chỉ dám viết ra, chứ chưa từng nói thành lời.Nếu bạn cũng từng thấy lòng mình chật hẹp,hy vọng nơi này có một khoảng nhỏ cho bạn nghỉ lại một chút. These words don't need an answer. Just a little space to breathe." - Nóevia…