Chỉ sống thôi là đã quá đủ tuyệt vời
"Khi những điều không may liên tiếp xảy đến, thay vì cố phản kháng, ta nên tự điều chỉ lại tâm thế của mình."Tác giả: Itsuki Hiroyuki…
"Khi những điều không may liên tiếp xảy đến, thay vì cố phản kháng, ta nên tự điều chỉ lại tâm thế của mình."Tác giả: Itsuki Hiroyuki…
" nhiều khi, em có cảm giác mình sống quá nhanh, cho đến khi cô gái ấy đến bên đời em, giữa thủ đô Seoul chật hẹp, lạnh lẽo...."Tự viết một chút. Phỏng từ câu chuyện có thực một chút. Và cả chuyển ver: đa phần từ tác giả Lê Minh Khuê. Rất chân thành cảm ơn tác giả vì một tác phẩm tuyệt vời.…
Y Nhiên vì bắt gặp bạn thân cùng chồng vụng trộm mà thay đổi, từng bước trở lại hào quang mà cô từng có. Chồng cô và bạn thân lập kế hoạch trả thù ư? Không sao tôi sẽ chơi cùng các người. Anh muốn theo đuổi tôi ư? Không có hứng thú. Trở lại giới giải trí? Không Muốn. Các fan nhớ tôi à? Vậy để suy nghĩ đã. Thay đổi bản thân trở về với dung mạo thực, dù có khó khăn vẫn sẽ cố gắng Liệu cô sẽ thay đổi ra sao, có mở lòng cho một hạnh phúc mới khi đã hết hy vọng vào tình yêu và cuộc sống hôn nhân ?…
Chào các Joli!Tớ là Little của PetiteVie team đây!Fic này tớ viết về sự 2 mặt trong cuộc sống, ý nghĩa của nó và các ví dụ trong chính cuộc sống của tớ nhé.Các Joli nhớ follow team và vote all fic nha.Đừng xem chùa nha, ai làm truyện cũng hiểu mà, tốn công mà chẳng được gì thì....Tớ cảm ơn.Little.…
Là những câu chuyện xảy ra xung quanh tớ, là cảm nhận của tớ về câu chuyện đó...Cám ơn các bạn đã đọc blog này của tớLove you <3---IG: bboom341…
Tác giả: Nguyễn Ngọc SơnNickname: Sơn ParisNgày sinh: 01-11-1993Cung: Thần NôngMàu sắc yêu thích: Đen, trắngCon vật yêu thích: Sợ tất cảFacebook: son.paris.5"Tôi viết để những ngày dài trôi qua không hoang phí, bạn hãy đọc để không hoang phí những ngày dài trôi qua."…
Cái đồng hồ cát cứ chậm chậm làm công việc của nó ...mọi người cũng vậy!! Họ cứ nhìn ra phía trước cho bản thân họ ...có bao giờ họ quan tâm tới mọi người xung quanh mình thế nào ,ra làm sao...?Cứ thế học cứ sống trong một môi trường được gọi là địa ngục của sự vô cảm vô thức,họ cứ như bị lạc trôi trên dòng sông của sự ích kỉ vô tâm............Nhưng sẽ có người có một trái tim đầy nắng…
Khi Quang tuyên bố mình sẽ đi theo nghiệp văn chương, tất cả mọi người trong gia đình đều cười nhạo anh. Hàng xóm trong khu biết chuyện cũng coi anh như một gã dở hơi. Khi gặp Quang, bọn thanh niên trong khu thường hỏi đểu:- Thế nào, nghe nói mày sắp thành nhà văn nổi tiếng hả? Chúng cười cợt sau lưng anh và lấy anh làm đề tài ưa thích để tán dóc. Dường như đối với những người xung quanh anh lũ trộm cắp đĩ điếm còn danh giá hơn là nhà văn.…
Một người trăm năm không đổi, một người chẳng mãi ở bên. Nàng nói xem, một người chẳng còn gì như ta lấy gì để bảo vệ nàng? Ta muốn nhốt nàng mãi mãi ở bên cạnh nhưng cũng không muốn nàng ở cạnh ta, đến cuối cùng cái kết cho ta và nàng như thế nào mới là đúng?------------------------Cái kết của Bạch Cốc Dật, tui có chút không vừa ý, thôi thì thay tác giả, viết tiếp về cái kết cho y?…
Nội Dung: Câu truyện học đường xen lẫn tình yêu của...hí hí Tóm tắt:"Này con nhỏ ngốc kia cách xa tôi một chút." Hắn với khuôn mặt ghét bỏ nhìn Nó "Tôi mới không thèm đến gần anh." Nó nhìn hắn rồi quay mặt đi nơi khác cách xa tầm mắt của hắn "Cô ngốc thật đấy bị nói thành như vậy cũng không thèm nói lại?" Hắn dùng tay quay người nó lại "Bỏ tay anh ra ngay anh làm đau tôi rồi đấy, tôi như thế nào có liên quan đến anh à?" Nó nhìn hắn với khuôn mặt lạnh lùng"Ê nhỏ ngốc tôi hình như thích em rồi!" Hắn vừa nhìn nó mặt đã đỏ hết cả rồi "Anh bị khùng à?" Nó nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh…
Đinh Nguyệt là 1 cô gái đáng thương khi mồ côi cha mẹ sống cùng họ hàng nhưng họ luôn ghét cô và muốn đuổi cô đi. Nên sau khi vừa tròn 18 tuổi cô đã lê thành phố để làm việc. Từ bỏ học đại học để đi làm 1 nhân viên parttime trong cửa hàng tiện lợi.1ngày đi làm bình thường khi đang sửa bóng điện thif đột nhiên mọi thứ tối lại và khi mở mắt thì cô đã xuyên đến 1 nơi mà cô không hề biết là ở đâu.…
Ảnh mà mình vẽ lúc chán phần 2~Và mấy thứ nhảm :>…
Ngày X, tháng Y, năm 3077. Con người đã chính thức ổn định cuộc sống sau thảm hoạ Immortui xảy ra cách đây hơn 1000 năm. Đó là một căn bệnh kỳ lạ, xuất hiện không lâu sau lần thử nghiệm vũ khí sinh học mới của Mỹ vào năm 2077. Căn bệnh này khiến người nào mắc phải sẽ không thể làm chủ được bản thân, hành động như những con thú đói và sẽ tìm cách tấn công nhằm ăn thịt và lây bệnh cho những sinh vật sống khác. Tốc độ lây nhiễm diễn ra khá nhanh và mau chóng vượt ra khỏi tầm kiểm soát của các nước trên thế giới. Mỹ là nước đầu tiên tuyên bố giải tán chính phủ một cách không chính thức. Không lâu sau đó, lần lượt các cường quốc trên thế giới cũng bị sụp đổ, nền văn minh nhân loại đứng trên bờ vực của sự diệt vong. Tuy nhiên, loài người với ý chí và nghị lực phi phàm đã bằng cách nào đó có thể sống sót, và cùng nhau lập lên một thành trì với tên gọi là The Wall.…
Câu truyện kễ về Có một loài hoa luôn nở về đêm cũng như có một ngừơi luôn sống một cuộc đời lạnh lẽo, e ấp mỗi khi tiếp xúc với người khác nỗi buồn luôn ngự trị trong lòng...từ cái nhìn đầu tiên khi cô thấy được anh là lúc cuộc đời cô trở nên tươi sáng hơn. Nhưng trong tình yêu mà đâu có gì gọi là mãi mãi. Liệu trải qua bao sống gió họ có quay về bên nhau được không? Mời các bạn đón xem câu chuyện nhé!…
- "Sun à, tên của em có nghĩa là mặt trời phải không? Vậy em có sẵn sàng sưởi ấm cho một mặt trăng cô đơn không." Đây là truyện đầu tay của em nên sẽ có rất nhiều sơ xót, mong các tiền bối góp ý để em rút kinh nghiệm ạ. Cảm ơn mọi người.…
Lưu Hạ An là một cô gái xinh đẹp, đam mê âm nhạc , cô sở hữu một giọng ca ngọt ngào , trong sáng nhưng cô có một nỗi ám ảnh từ nhỏ nên cô ko thể đứng trên sân khấu dc như bao người khác nên tài năng của cô không được công nhận . Vào một ngày nọ , cô vô tình gặp lại dc một anh chàng lạnh lùng , vô tình tên là Hoàng Mạnh Dũng . Hai người họ bắt đầu hẹn hò , anh luôn đối xử với những người phụ nữ khác lạnh lùng . Còn với cô thì ngược lại . Họ sẽ mãi hạnh phúc cho đến một ngày .... Câu truyện tình yêu vừa trắc trở , ngọt ngào của họ sẽ đi đến đâu . Hãy đón đọc nhé !!!…
Bạn cùng bàn chính là kỉ niệm tuyệt vời nhất trong quãng thời gian làm học sinh. Sau này mỗi khi nhớ lại quãng thời gian còn ngồi trên nghế nhà trường người bạn nhớ đến nhiều nhất không phải là mối tình đầu, mà là người bạn không thể nói rõ quan hệ mang tên "Bạn cùng bàn". Bất kể người từng hay đang ngồi cùng bạn bây giờ là nam hay nữ thì người ấy cũng chính là một mẩu trong kí ức thanh xuân này.Này "Bạn cùng bàn" cậu có còn nhớ tới tớ không?…
Chuyện hằng ngày của một cô bé tên Tiểu Mật với căn nhà bé nhỏ trong hẻm, với một người ba ngốc, với những mơ ước về một tương lai được sống ở một ngôi nhà mới ngoài mặt phố rực rỡ ánh đèn. Liệu qua những cám dỗ của cuộc đời, cô bé ấy có còn giữ được trái tim thiện lương như thuở ban đầu?Lời tác giả: Thứ tôi muốn gửi gắm qua tác phẩm là một chút ánh sáng ấm áp đến cho mọi người.…
Một Tô Hoa Thiên ngốc nghếch, lại là fan đam mỹ, yaoi.Một Kỳ Đàm Thụ học giỏi ,điển trai, tốt bụng nhưng hơi lạnh lùng.Bầu trời sao sáng lấp lánh chiếu rọi từng chút tình cảm len lỏi trong tim mỗi người....…
Truyện kể về tình yêu của chính mình mà thôi.Truyện sẽ gắn tag hoàn thành khi tôi có ngừi iu nhaa…