Tản Văn: Mùa Hư Ảo
Đây không phải truyện đây là tản văn.Chỉ chia sẽ trên wattpad. Xin đừng sao chép dưới mọi hình thức.Các phần có thể xem như các mảnh của một hồi ký.…
Đây không phải truyện đây là tản văn.Chỉ chia sẽ trên wattpad. Xin đừng sao chép dưới mọi hình thức.Các phần có thể xem như các mảnh của một hồi ký.…
Truyện lấy bối cảnh hiện đại . Xoay quanh về sự hiếu thảo của cô gái Đường Trinh Trinh dành cho má mình. Đồng thời sẽ phản ánh sự thật mọi mặt về cuộc sống . Là sự kịch tính hành động hay sự đấu trí của giới thượng lưu, hay chung quy là sự dịu dàng ấm áp dành cho má mình?…
xin chào, ở nơi đây mình sưu tầm những tips ăn mặc, phối đồ, làm đẹp,...dành cho tất cả mọi người. mình hi vọng rằng tất cả chúng ta sẽ trở thành một phiên bản tốt nhất của chính bản thân mình. chúc mọi người luôn vui!!! ( •̀ ω •́ )…
Đây là những "sản phẩm" do mình design 😅 mình muốn chia sẽ với mọi người cũng như muốn lưu lại tất cả 🥰Cám ơn các bạn đã xem 😍Love all ❤️---IG: bboom_341…
Đây chỉ là những dòng tản văn bộc lộ tâm trạng, nỗi lòng, suy nghĩ và tình cảm của mình.Nếu các bạn thấy đồng cảm vs mình hay muốn giải toả tâm trạng thì cmt vô đây nha. Mình sẽ lắng nghe và cùng tâm sự. Lời cuối cùng, nếu được hãy ủng hộ và bình chọn cho mình nha. Mình xin cảm ơn các bạn.*Trạng thái: chưa hoàn tất(=> Viết vào năm 2021...)…
Cô gái của tôi, em đừng vì ai mà phản bội bản thân mình. Mặc đời nói em ích kỷ, nhưng em phải thương lấy em, rồi mới tới lượt người khác!---------------------------------Tại đây tập hợp nhưng câu chuyện ngắn - về tình yêu, cuộc sống và mọi chuyện. Bạn cũng có thể chia sẽ câu chuyện của mình, để cũng có thể trở thành, một câu chuyện dành cho người khác.…
(update dần) Chỉ đơn giản là những bài thơ những điều vu vơ vụn vặt quá lười để ghi chép lại Tôi chọn biến chúng thành thơ , để đôi khi đọc và hồi tưởng buồn lại những nỗi buồn cũ, vui lại những niềm vui cũ và không bao giờ quên mình đã từng đi qua tuổi trẻ này ra sao...…
Đây là truyện thứ 2 của tớ nhé, truyện lần này không có sự giúp đỡ của sư phụ nên chắc nó khá dỡ. Mong mọi người thông cảm nhéCái ảnh để chắc cho vui thôi chứ cũng không nói hết nội dung câu chuyện đâu nhờGiới thiệu cũng chẳng có gì thú vị, vào truyện luôn cho nóng nha :))…
"Lời em nói mãi mãi không rời..Lời em nói, ta mất nhau một đời.." - Yeonjun - " Xin lỗi vì những lời hứa..Xin lỗi chẳng yêu được nữa..." - Soobin -" Tôi học pháp y, em học cảnh sát. Ngày tôi khám nghiệm tử thi đầu tiên, lại chính là ngày tôi mất em một đời.. " - Yeonjun -" Tôi đi theo con đường cảnh sát, còn anh chọn con đường Pháp Y. Giây phút cuối cùng còn sót lại, tôi đã được gặp anh... " - Soobin -…
Các nội dung được lấy từ page Truyện Ngắn, Cuộc Sống, LGBThttps://www.facebook.com/CUOCSONGLGBT/Mọi người có thể truy cập Facebook của page để ủng hộ theo dõi và tương tác để giúp bạn ad duy trì page và phát triển hơn!!!🔥 Mình không phải tác giả của những câu chuyện cfs trên, mình cũng chỉ là người đọc muốn share nhiều hơn để mọi người cùng biết!…
Dark - cái tên nói lên sự tăm tối, cái buồn thảm. Nhưng liệu cái tên ấy sẽ đeo bám con người và vẽ nên cuộc sống của họ theo như ý nghĩa của nó hay đơn thuần chỉ là để chúng ta nhận biết và xưng hô với nhau một cách dễ dàng?…
Cuộc sống tôi vô cùng tâm tối kể từ khi tôi sinh ra. Nhưng tôi đã thay đổi ý nghĩ ấy khi có anh ấy bên cạnh. Chuyện tình của tôi không đủ đẹp, không hạnh phúc như bao người khác. Một cái nắm tay hay việc gặp nhau, nói những lời thương yêu thật chẳng ra gì đối với tôi và anh ấy. Chúng tôi quan tâm nhau qua hành động, cảm xúc. Thật tốt vì đã có anh bên tôi và cũng thật tốt nếu tôi không gặp anh ấy vào cái ngày đen tối đó....…
"Vắn Từng Mẫu" chứa đựng vô vàn các câu truyện cực ngắn về tình yêu và cuộc sống. Con người thích những mẩu màu hồng và đỏ, nhưng những mẩu màu đen, trắng và xám lại luôn làm lu mờ chúng... Có thể bạn sẽ bị lôi cuốn vào trong vòng xoáy của mẩu, có thể bạn sẽ bất ngờ về nó, hay chăng bạn lại thấy bản thân mình ở đâu đó trong hình bóng của nhân vật - người cho các bạn thấy màu sắc của từng mẩu truyện ...…
cuộc đời đầy sóng gió, đưa đẩy 2 đứa con của số phận gặp nhau trong hoàn cảnh không ai ngờ.... Một câu chuyện mang đậm chất " phim ảnh" mặc dù tính bi kịch được nâng cao rõ rệt.. Nhân vật nữ là một cô gái cực kỳ khó hiểu, cực kỳ tâm lý luôn; còn nhân vật nam thì cũng không khác là bao, được mỗi cái vui vẻ hơn nữ chính " một chút " ....Hứa hẹn là rối như tơ tằm, hãy chắc là bạn có đủ kiên nhẫn để thử sức...vâng, giờ thì bắt đầu.…
Làm học sinh ghét nhất là gì? Nhất là đối với học sinh lười. Đương nhiên là... quá đơn giản, chính là học. Sao phải học nhiều như vậy khi có phải ai cũng cần những kiến thức này đâu? Thật nhàm chán! Mọi thứ xung quanh cũng chán nản, tất cả cũng chỉ là lặp đi lặp lại. Nhưng nếu bạn chịu để ý kĩ hơn một chút, bạn sẽ thấy đôi khi mọi thứ cũng không nhạt nhẽo như thế.…
Là những câu chuyện xảy ra xung quanh tớ, là cảm nhận của tớ về câu chuyện đó...Cám ơn các bạn đã đọc blog này của tớLove you <3---IG: bboom341…
Một người trăm năm không đổi, một người chẳng mãi ở bên. Nàng nói xem, một người chẳng còn gì như ta lấy gì để bảo vệ nàng? Ta muốn nhốt nàng mãi mãi ở bên cạnh nhưng cũng không muốn nàng ở cạnh ta, đến cuối cùng cái kết cho ta và nàng như thế nào mới là đúng?------------------------Cái kết của Bạch Cốc Dật, tui có chút không vừa ý, thôi thì thay tác giả, viết tiếp về cái kết cho y?…
Tác giả: Nguyễn Ngọc SơnNickname: Sơn ParisNgày sinh: 01-11-1993Cung: Thần NôngMàu sắc yêu thích: Đen, trắngCon vật yêu thích: Sợ tất cảFacebook: son.paris.5"Tôi viết để những ngày dài trôi qua không hoang phí, bạn hãy đọc để không hoang phí những ngày dài trôi qua."…
Cái đồng hồ cát cứ chậm chậm làm công việc của nó ...mọi người cũng vậy!! Họ cứ nhìn ra phía trước cho bản thân họ ...có bao giờ họ quan tâm tới mọi người xung quanh mình thế nào ,ra làm sao...?Cứ thế học cứ sống trong một môi trường được gọi là địa ngục của sự vô cảm vô thức,họ cứ như bị lạc trôi trên dòng sông của sự ích kỉ vô tâm............Nhưng sẽ có người có một trái tim đầy nắng…
Khi Quang tuyên bố mình sẽ đi theo nghiệp văn chương, tất cả mọi người trong gia đình đều cười nhạo anh. Hàng xóm trong khu biết chuyện cũng coi anh như một gã dở hơi. Khi gặp Quang, bọn thanh niên trong khu thường hỏi đểu:- Thế nào, nghe nói mày sắp thành nhà văn nổi tiếng hả? Chúng cười cợt sau lưng anh và lấy anh làm đề tài ưa thích để tán dóc. Dường như đối với những người xung quanh anh lũ trộm cắp đĩ điếm còn danh giá hơn là nhà văn.…