Đoá Hoa Của Tử Thần. [Fairy Tail]
Đừng quá si tình để rồi đánh mất lí trí. Đừng quá tin tưởng để sau này phải hối hận. Đơn giản chỉ vì cuộc sống không như ta mong muốn. Đơn giản chỉ vì cuộc sống... vốn dĩ không công bằng! =Juvia Lockser=…
Đừng quá si tình để rồi đánh mất lí trí. Đừng quá tin tưởng để sau này phải hối hận. Đơn giản chỉ vì cuộc sống không như ta mong muốn. Đơn giản chỉ vì cuộc sống... vốn dĩ không công bằng! =Juvia Lockser=…
những câu chuyện vô nghĩa nhưng chắc không đến mức không đầu không đuôi. và chắc chắn sẽ không edit lại.…
pairing: park jong gun/kim joon gooidea: tam đề cho câu chuyện của bạn - random topic #570warning: lowercase, cực ooc, khác nguyên tác.tóm tắt:kjg đã chết, pjg uống rượu ở nhà một mình.…
Và tôi muốn viết lại đoạn văn của tác giả Thanh Tịnh thành: "Hằng năm cứ vào mùa thu, lá ngoài đường có khi còn chưa rụng, trên không bầu trời xanh và trong vắt, lòng tôi lại nôn nao những kỷ niệm hoang mang không rõ hình hài.Buổi sáng mùa thu nào đó, một buổi sáng đầy gió lạnh. Ai đó âu yếm ở bên tôi, nắm tay tôi và cùng tôi đi trên con đường dài và hẹp. Con đường tôi không nhận ra nhưng tự nhiên lại thấy quen thuộc"…
"Tôi là ai, khi cả thế giới không còn ai để gọi tên tôi?.""tất cả đã trở thành ký ức mục rữa như thịt người."Warning:cảnh báo truyện có chứa yếu tố bạo lực,máu me,xác sống,tận thế xã hội,sự sụp đổ của loài người,tinh thần tuyệt vọng.…
Tanjỉo năm nay đã 18 nồi bánh chưngVà được vào trường Kimetsu, trong đó có rất nhiều người muốn bắt cậu về nuôi:)ÉC TÔI VÀO TRUYỆN LUÔN(っ˘̩╭╮˘̩)っMà hai cái truyện trước kia bị thằng em họ xoá rồi, các bác thông cảm...Couple yuriAllnezukoÀ vâng tôi cứ thích couple nhân vật nữ trong Kimetsu và nezuko ấyNếu các bác không thích thì không cần phải đọc:_|…
Brought to you by : [email protected] : Sonebadao.blogspot.com…
Cuộc đời Ai chả có tâm sự riêng, nỗi niềm riêng.Chỉ mong muốn được nói ra.Chỉ để tỏa được nỗi niềm ấy mà thôi.…
Cuộc sống của Saniwa cùng những đao kiếm của mình.…
Truyện tự nghĩ không đụng chạm tới tác giả nào…
Nghe tên fic có thấy rùng mình không?Thật ra cũng chẳng có gì đáng sợ đâu!Vương Tuấn Khải là 1 nhà báo năng nổ, trong 1 lần đi săn tin đã gặp xác sống Dịch Dương Thiên Tỉ.Thiên Duyên Tiền Định!Cậu Khải quả cảm rước cái xác nhỏ về ở chung nhà, rồi....Muốn biết tiếp thì đợi chap 1 nha!Tóm tắt thế thôi!~ Vũ Vũ ~…
- Một vài chiếc fic tự làm về cp Tuyên Chiếu x Vân Trung quận chúa (main nữ, trong các fic mình sẽ mặc định lấy tên Hoa Vân Trung)- Fic nhà làm nên không thể tránh khỏi OOC, nếu cp hay fic không hợp gu thì xin hãy bấm nút quay về chứ mình không có nhu cầu xây nhà 🐒🐒🐒…
• GeminiFourth Ver• lowercase • Sử dụng tên Việt Nam: Trương Ngọc Song Tử × Trịnh Nhật Tư • bối cảnh tại Việt Nam.• mọi tiết tình huống truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không có thật trong lịch sử.• có sử dụng ca dao-tục ngữ đối đáp giao duyên và một số lời bài hát của Việt Nam.⋆⋆⋆⋆ Song Tử yêu Nhật Tư, nhưng chẳng dám ngỏ lời.Nhật Tư yêu Song Tử,cũng chỉ dám giấu riêng mình em biết. "anh đi đường ấy xa xa... để em ôm bóng trăng tà năm canh" - Trịnh Nhật Tư "anh đi chinh chiến nơi phương bắc...đợi giải phóng rồi sẽ về nói tiếng yêu em..." - Trương Ngọc Song Tử "Đợi anh nói tiếng thương em... đêm đêm thao thức, còn ngày chờ tin anh..." - Trịnh Nhật Tư -----------➣ Đây là truyện chuyển ver, truyện gốc thuộc về quyền sở hữu của Tác giả: choo_choori➢ Chuyển ver đã xin phép và có sự đồng ý của tác giảhttps://www.wattpad.com/story/276390090-c%E1%BA%ADu-hanh-%C6%A1i-qu%E1%BB%91c-th%C6%B0%C6%A1ng-c%E1%BA%ADu…
Ừ thì yêu nhau, từ năm cấp 3. Nhớ bé lắmmmmm ý…
Sự lụi tàn của tình yêu.…
truyện viết rất dở hihi, mà tại vì thích tráng thụ nên tui viết thui. Mọi người đọc hoan hỉ nhé. Truyện kể về cuộc sống hàng ngày của bé tráng thụ và người chồng ghiền núm dú của bé.Lưu ý truyện này là: SONG TÍNH, SONG TÍNH, SONG TÍNH!!!!!!…
có giới thiệu - intro sẽ có trong truyện về các otp…
Và kết thúc là được về nhà.…
Người viết : Hye " Tôi để lại mùa Hạ " - Kể về mùa Hạ của ai đó bất kể nắng trưa ...…
Chúng ta sợ hãi những con cầm thú trong rừng sâu, những con thủy quái dưới đại dương vô tận. Nhưng lại không nhận ra rằng, thứ chúng ta đối mặt hằng ngày lại kinh khủng hơn tất cả những thứ kia cộng lại. Chẳng phải nếu con người đơn giản hơn những sinh vật đơn bào kia, thế giới này đã tồn tại thứ gọi là hòa bình vĩnh viễn.…