Yêu không đơn giản
Bách hợp.Mới tập viết nên thông cảm…
Bách hợp.Mới tập viết nên thông cảm…
( truyện ngắn )một ngày tỉnh dậy, tôi nhận ra cái vách chung của hai nhà đã bị gỡ bỏ…
Tuyển tập các tập ngôn tình ngắn.…
chưa cập nhật…
việc lỡ rơi vào lưới tình của quang anh không nằm trong kế hoạch làm người nổi tiếng của đức duy…
Truyện theo thể loại tình yêu, ngôn, trường học , mong mn đọc ủng hộ mình…
" đây không phải là tôi ? đây là ai ? "…
để yêu là gì?…
Tác giả: Thần Đồng Âm NhạcThể loại: NamxNam, Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, hài hướcGiới thiệu:Ngày đầu tiên đến trường cậu bạn An Thuyết đã chọc nhầm một vị học bá lạnh lùng khiến cho vị học bá chán ghét cậu. Vì sao biết người ta ghét mình á hả? Điều này đơn giản còn hơn cãi thắng bà hàng xóm. Đó chính là không nhìn trực diện, chính là người ta nhìn mình bằng nửa con mắt đó. Hứ!Sau lần đụng độ không đáng có đó, An Thuyết dường như cảm nhận được ánh mắt rực lửa của vị học bá kim lớp trưởng của cậu. Có lần lớp An Thuyết học thể dục dưới sân, lúc được nghỉ giải lao An Thuyết đang nói chuyện với bạn thì bắt gặp cái nhìn nửa con mắt của vị lớp trưởng. "Đúng là thấy ghét quá mà" An Thuyết phẫn nộ gào thét.Nhưng lúc này ở phía bên lớp trưởng lại như thế này: "Cậu ta nhìn mình rồi" "Ấy sao lại quay đi rồi, nhìn lâu chút nữa được không" "Thật đáng iu"...Đây chính là suy nghĩ của vị học bá về người bạn An ThuyếtChính là vị học bá này quá thẹn thùng nên không dám nhìn thẳng cờ rút của mình nhưng trong mắt của người ta lại là cái nhìn liếc xéo. Vị học bá khóc trong lòng nhiều chút.//////⚠ Warning: Truyện đầu tay, có yếu tố nói tục nhẹ nhàng trong giao tiếp bạn bè nên ai khó chịu có thể lướt qua nhé. Xin đừng buông lời cay đắng mà làm nhau khó chịu. Dự định là mình sẽ ra chap hơi lâu vì bận học và ý tưởng không chạy kịp, mong mọi người thông cảm nhé.…
---Sau khi thi xong, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc, lấy cặp chuẩn bị đi về nhà. Gần ba tiếng rưỡi ngồi trong phòng thi khiến đầu óc tôi quay cuồng, người mệt rã rời. Tôi chỉ muốn bước thật nhanh ra khỏi lớp, rời xa đống đề thi đau não kia.Vừa bước ra khỏi cửa lớp, chắc chỉ vừa đi được khoảng 2cm, thì...Tôi xém nữa thì va thẳng vào người của một bạn nam nào đó vừa đi ngang qua.Tôi khựng lại, bất ngờ đến mức tim như đập mạnh một nhịp. Nhưng chưa kịp phản ứng gì, thì cậu ấy chỉ... liếc nhìn tôi một chút rồi bỏ đi, không nói gì.Tôi vội vàng bước đi thật nhanh như thể chưa có chuyện gì xảy ra, rồi rẽ sang bên lớp kế bên - nơi bạn thân của tôi vẫn đang thi. Tôi đứng đợi ở đó, định bụng sẽ cùng bạn ấy về nhà cho đỡ buồn.Nhưng trong lúc chờ đợi, khoảnh khắc vừa rồi bỗng dưng quay lại trong đầu tôi một cách rõ ràng, khiến trái tim tôi lại đập mạnh như lúc nãy.Tôi bối rối quay nhìn xung quanh - và rồi chợt thấy bạn nam lúc nãy đang đứng ở xa phía gần cuối sân trường. Dù khoảng cách khá xa, nhưng tôi nhận ra rất rõ...> Cậu ấy cũng đang nhìn tôi.Chỉ trong vài giây, ánh mắt cậu ấy dời đi. Cậu quay lưng, bước đi, để lại trong tôi một cảm giác lạ lùng - như thể một điều gì đó vừa bắt đầu, dù chưa ai kịp nói với ai một lời nào.Lúc về, trong đầu tôi cứ mãi lặp đi lặp lại khoảnh khắc ấy. Một chút va chạm. Một ánh nhìn. Một thoáng ngập ngừng. Tôi cứ băn khoăn mãi: "Cậu ấy là ai nhỉ? Học lớp nào?"Tôi đem chuyện kể lại với vài đứa bạn. Sau một hồi tra hỏi và đoán già đoán non, cu…
-Câu chuyện bao gồm ba chương này lẽ ra đã được đăng vào sinh nhật của Uchiha Sasuke (2017) . Nhưng vì một số lí do nên tác phẩm bị trễ nãi . Một lần nữa chân thành xin lỗi ( Uchiha Sasuke ) . Sasuke gặp lại Sakura trên đường về thăm trường cấp ba cũ hậu du học . Cậu trò chuyện và giúp đỡ Sakura , bên cạnh cô lúc cô cần nhất , tạo động lực sống cho Sakura . Giúp cô thoát khỏi cái bóng của gia đình , những cuộc hôn nhân chính trị được đặt sẵn và căn bệnh trầm cảm luôn ẩn trong mình không ai biết . Nhưng một lần nữa , vì lý do gấp rút nào đó , Sasuke lại biến mất không dấu vết như xưa . Khiến cho Sakura nhớ về nỗi đau khi xưa do cậu dựng . Trông lúc đau buồn , căn bệnh trầm cảm lại phác tác . Nỗi cô đơn và bệnh tâm lý đã chiếm lấy Sakura ... Đánh vào Sasuke một đòn trí mạng . Nỗi ân hận dằn vặt cậu suốt đêm , ẩn hiện trong mọi giấc ngủ . Mọi cảm xúc buồn vui tủi , nỗi đau , sự cô đơn , áp lực và tính cách của nhân vật đều được thể hiện đầy đủ nhất trong " Động lực sống của Sakura ".Tác giả : Huyền Thể loại : Tình cảm , Fanfiction Naruto: Sasusaku .Đây là tập truyện ngắn gồm ba chương về Haruno Sakura qua lời dẫn của Uchiha Sasuke ....Cảm ơn bạn @DolarW đã des cho mình một cái bìa rất xinh nhé !!...Làm ơn đừng mang câu chuyện đi đâu khi chưa có sự ho phép của tác giả nhé .( được đăng duy nhất tại wattpad.com )…
Dựa trên một câu chuyện có thật , từ những câu chuyện cổ tích thường dùng để răn đe các con trời bé nhỏ , luôn mang trong mình một suy nghĩ , người lớn đã giấu mình những chuyện gì đó kì dị , đôi khi tò mò , đôi khi lạnh buốt và những ký ức cứ vụt đến vô hình trong màng não , dù hồi ức có xấu hay đẹp đi nữa thì nó vẫn là những kỷ niệm không nên quên làm gì , nó luôn luôn , luôn luôn mang một nỗi buồn tẻ nhạt thường là vào buổi chiều , và nghĩ đến lúc mình lớn lên mọi thứ sẽ ra sao , lúc nhỏ mình đã làm gì , ngốc quá , không được , tại sao lúc nhỏ mình lại ngốc đến thế , lớn một chút thì mình còn phải bảo vệ gia đình trước những chuyện khó chịu của hàng xóm, đôi khi dựa vào một người đàn ông trong nhà , đôi khi là chính mình , dẹp bỏ mọi suy nghĩ và mình phải thật mạnh mẽ , sẽ không có một người đàn ông vô lý nào có thể xâm hại mình được , vì mình cũng sẽ như họ thôi , ký ức vụt tan , thực hư vô ảo , cảnh vật đi sâu vào lòng người , hiện thực trở lại , nỗi mất mát chút tý xoá nhoà làm lòng đau nhẹ một cái thật khó chịu. Đọc đến đây rồi ta vào chuyện nhé , [Mình là Y - 18 tuổi, young đực] mình sẽ bung câu chuyện ra một màn ảnh ảo và vô cùng dễ chịu nhất cho các con trời đang gặp chuyện không hay hoặc không được như ý trong cuộc sống, trong chuyện sắp tới sẽ có (Ngôn Ngữ Mang Tính Chất Kinh Dị, Khó Chịu, Bạo Lực, Máu Me - không thường xuyên) nhưng chắc chắn mọi thứ sẽ ổn , cân nhắc trước khi đọc trong lúc bạn đang quá sợ hãi và hèn nhát trong cuộc sống thực..…
Ngược về chiều gió, nơi đó em còn không?Là tại vì đâu mây che lấp đi cầu vồng?Rồi liệu ngày mai khi gặp nhau, đứng trước mặt nhauNụ cười em còn như lần đầu?Người lạ người thương, rồi mình thành người dưngKí ức xa thật xa theo 2 chữ "đã từng".(Người lạ, người thương rồi người dưng - Phạm Nguyên Ngọc)Bối cảnh: Việt NamThể loại: Tình cảm, hiện đại, gương vỡ lại lành, tình chị emMọi tình tiết đều là hư cấu dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến bất kì cá nhân, tổ chức nào.Nghiêm cấm hành vi ăn cắp chất xám dưới mọi hình thức và vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép từ tác giả.…
Phạm An Nhiên lớn lên ở thủ đô ngàn năm văn hiến, từ nhỏ nó đã yêu mến thành phố vừa hiện đại vừa cổ kính lại mang nét gần gũi này. Nó luôn tự hào về gia đình mình, nhà đã có truyền thống cách mạng từ xưa đến nay. Đồng thời Hà Nội luôn khiến nó nhớ về những năm tháng đầy hoài bão, ước mơ của cô học sinh đầy nhiệt huyết tuổi trẻ. Nhớ về những ngày đẹp trời quây quần bên gia đình. Kỷ niệm vui đùa cùng trẻ em trong xóm, mọi người tụ họp nói chuyện cùng nhau.Cùng với đó Hà Nội lưu giữ kỷ niệm của nó và cậu thiếu niên là dân chơi Thủ đô ngày ấy, người khiến nó trải qua mọi khung bậc cảm xúc vui buồn khác nhau. Trung không giỏi nói chuyện, lại ăn chơi. Nhiên hiền lành, lại học giỏi. Hai người với hai tính cách, hoàn cảnh hoàn toàn trái ngược nhau, dần dần cảm mến đối phương. Sau đó là yêu, góp phần tạo nên thanh xuân tuổi học trò tươi đẹp, kỷ niệm đáng giá nhất._______________Fanpage tác giả: Dâu Xinh (Hani)…
Những mảnh sành đâm vào cơ thể tôi rất đau nhưng chẳng đau bằng nỗi đau của ngày hôm nay.Ngày hôm nay tôi đã mất đi hai người quan trọng trong cuộc đời ( ở hiện tại) là người bố đáng kính và người bạn thân.Đám tang của bố tôi được tổ chức, mọi người xung quanh nhìn tôi như vậy thể lạ bởi căn bản tôi không khóc, không rơi lấy một giọt lệ nào.Ngày hôm đó, nó, cô ta và lũ bạn cùng lớp cũng đến nhưng tôi chẳng mảy may chút gì cả vì với tôi giờ chẳng có thứ gì quan trọng nữa rồi.Nó đến ngồi cạnh tôi, kéo theo cô ta cũng ngồi cạnh.Tôi đứng dậy tìm chỗ khác ngồi nhưng nó đã kịp cầm lấy bàn tay đầy thương tích của tôi, khẽ nhăn mặt nhưng không kêu lên thành tiếng. Tôi nhìn nó và cô ta.- Mày vẫn giận tao với Hoàng Mỹ chuyện hôm đó sao? Tao xin lỗi..- Không phải xin lỗi vì tao không GIẬN hai người.._tôi cắt ngang lời của nó_ mà tao HẬN mày và cậu ta_tôi nói rồi liền bỏ đi.Có lẽ là một cách trốn tránh nhưng tôi muốn bỏ đi thật xa, thật là xa để tìm lại bình yên trong mình.Và tôi đã bỏ đi thật xa, xa nó và xa cái nơi đầy kỉ niệm này...…