Creepypasta's Past
Nguồn gốc của mỗi creepypasta tui sưu tầm trên mạng hoặc tự dịch Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Nguồn gốc của mỗi creepypasta tui sưu tầm trên mạng hoặc tự dịch Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Nói thật, bây giờ mấy truyện trước đấy giờ chỉ là ký ức xàm loz của tui thôi :VTình trạng: DROP VĨNH VIỄN (Có ý định xoá fic)…
Tác giả: Bloody_MirrorSummary:Bạn muốn biết về tuổi thơ của mình....Chuẩn bị tinh thần rồi chứ?Vì trò chơi...kết thúc rồi....Game...Over.....TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD VÀ CÓ TẠI NICK NÀY, MANG ĐI ĐÂU BỐ MÀY TÁNG LẬT MỎ.…
---------------------------------Khắp nơi đều là máu và những xác người với nhiều bộ phận vương vãi"Tại sao ngươi có thể độc ác thế này, Dark Link??""Độc ác cũng không sao"- Dark Link dùng lưỡi liếm thanh kiếm nhuốm đầy máu tươi, mùi tanh ngấm dần vào trong khoang miệng- "Ta chỉ cần có được ngươi."----------------------------------------Một fic Dark Link x Link thứ hai của tui, hy vọng vẫn được mọi người ủng hộ ^O^…
Author : Lily...Summary : SÁT NHÂN KHÔNG PHẢI MỘT CÔNG VIỆC !Đó chỉ đơn giản là một từ dùng để gọi những kẻ ngu ngốc, thiếu tự chủ đã rơi xuống đáy xã hội. Sát nhân là cặn bã, một từ ngữ đáng ghê tởm kiêm tấm biển cảnh báo to đùng.Và chúng tôi là thể loại đó. Chúng tôi cầm trên tay những dụng cụ có thể làm vũ khí và thản nhiên để nó dính máu. Cái màu huyết đậm đà mê hoặc một cách đầy chán ngán.Không còn đường lui, chúng tôi để những bông hoa huyết nở rộ, tô thắm đường đời.Chúng tôi là quái vật, chúng tôi biết, biết rất rõ, hơn bất kì kẻ nào đang nuôi lòng hận thù vì những tội lỗi chúng tôi gây ra.Nhưng những con quái vật này sẵn sàng khốn nạn thêm nữa nếu bạn nói giết người là " nghề nghiệp " của chúng tôi. Bạn biết " nghề nghiệp " là gì không ?Trong cuộc đời nhỏ bé của chúng tôi, đó là ước mơ, là hoài bão, là mục tiêu mà chúng tôi nhất định phải đạt được. Máu đã đổ thì sao, con đường " sự nghiệp " của chúng tôi vẫn sẽ tiếp diễn. Tất nhiên chúng tôi không làm vì tiền, những tờ giấy bạc ấy còn ý nghĩa gì nữa. Chúng tôi làm vì chúng tôi yêu.Chúng tôi làm vì chúng tôi có cảm giác mình còn " g i á t r ị "...Couples : OC x OC, một số cặp ngôn tình cơ bản trong Creepypasta ( chủ yếu là Hint )...Tên cũ của truyện : Hoa trên trang giấy trắng ...Truyện tuyệt đối không có đam bách trừ một số trường hợp đặc biệt. Nếu thỉnh thoảng mấy chế thấy hint yaoi, yuri thì hãy nhớ kĩ trong đầu, đó là TÌNH BẠN hoặc TÌNH CẢM GIA ĐÌNH ( anh chị em ). Tất nhiên cũng sẽ có yếu tố OCC ngoài mong đợi…
WARNING •reader(y/n) cố định giới tính nữ Đêm tuyết hôm ấy , cái đêm định mệnh mà tôi gặp được em. Tôi nhớ như in ngày hôm đó , thân xác tôi tiều tụy, xơ xác đến tả tơi , mệt nhọc ngả lưng trên hàng ghế đợi xe Bus .mọi thứ tưởng chừng như ngưng đọng khi kẻ tội đồ như tôi chuẩn bị tiếp tục cuộc đi săn của mình với thân thể thảm hại này .....thì em xuất hiện Tự hỏi với lòng mình rằng , liệu kẻ tội đồ ,ngu xuẩn này có được yêu thương không? Và em sẽ đi cùng tôi chứ?Thể loại HE, OOC[Ảnh bìa tớ vô tình tìm được trên Pinterest nhưng nguồn lại không rõ lên ai biết tác giả của bức vẽ thì làm ơn cho tớ biết nhé, cảm ơn💗]…
★ Đang Tiến Hành ★Author : Milk05Translator : ThanAnnDfType : Creepypasta, chibis, cute, thám hiểm.| Story Description |Xin chào, tôi tên Y / n. Một nhà văn chẳng mấy nổi tiếng. Thời gian của tôi cứ trôi qua trong sự buồn tẻ...Nhưng rồi một cơn bão ập đến thị trấn nhỏ của tôi. Đúng vào ngày định mệnh âm u đó... Tôi đã gặp một sinh vật nhỏ." Không thể tin được... "Cuộc sống của tôi đã bị xáo trộn lên hết. Việc tôi biết bây giờ đó chính là tìm kiếm những người bạn tí hon tội nghiệp này. Trước khi bọn họ gặp nguy hiểm !!!--------------× Note ו Tác phẩm không thuộc quyền sở hữu của tôi.• Ý tưởng không phải của tôi.• Hình ảnh đã được sử dụng không phải là của tôi.• Lịch chương : 7:00 tối…
• vì cớ sự gì mà người lại mặc kệ những tiếng khóc than khi khúc cầu hồn cuối cùng vang lên? •[ TẠM DỪNG ]! Bản quyền toàn bộ các nhân vật xuất hiện trong fic (ngoại trừ OC & reader) thuộc tác giả của họ, tôi chỉ sở hữu plot. !⚠️ - chứa nội dung nhạy cảm, bạo lực, ngôn từ dung tục không che chắn, có đề cập tới r@pe, quan hệ ép buộc…
" Ta vẫn luôn tự hỏi, liệu sát nhân có thật sự độc ác như lời chúng nói? Ta đã xem nhiều bộ phim, tìm hiểu rất nhiều thứ. Ta cho rằng con người còn ác hơn kẻ sát nhân, chúng làm mọi thứ vì lòng tham, chúng đáng sợ hơn cái chết. Ta kinh tởm chúng, những kẻ đã lấy mất gia đình ta ngày ấy. Sự độc ác của chúng sẽ phải trả giá bằng sự đau khổ, ta nguyền rủa con người, thứ sinh vật đáng kinh tởm. "[ Y/n không chắc là bạn. ]…
khi các creepypasta đem lòng yêu một người thì họ sẽ có những mối tình đẹp cho riêng mình. Và đương nhiên để nối dõi cá pasta thì đó là con của bọn họ. Bắt đầu với seri này thôi:33*P/s:Cả đám này đc dựa trên các Creepypasta gốc nên đừng ai nói tui tạo ra các Mary Sue nhé....Còn mấy đứa xuất hiện sau thì...chịu :))**P/ss: Không dành cho các thanh niên nghiêm túc,làm ra để giải trí nên đừng ném đá... Khuyên các newbie ko nên đọc vì có thể hiểu lầm :>*…
Chuyện thường ngày của các anh chụy em nhà Creepypasta :)))Nào là cãi vã, đánh nhau,... rồi đủ chuyện rắc rối bla...bla... :]]]…
Thể loại SE, 16+, CR,.. Thôi mấy bạn cứ đọc đi :3…
Mười bốn tuổi, những đứa trẻ cùng trang lứa với em được đi học, được vui chơi và sống trong tình yêu thương của cha mẹ. Vẫn là độ tuổi ấy, em lần đầu bị bán vào động mại dâm. Giữa lòng thủ đô Paris hoa lệ và sang trọng, có ai ngờ nó lại ẩn chứa hiện thực tàn khốc và tăm tối. Mái tóc trắng tựa tuyết rơi những ngày đông, ánh mắt buồn miên man và đôi môi bé nhỏ dường như không bao giờ mỉm cười, em mặc những chiếc váy xinh đẹp rồi ngồi yên như một con búp bê trong tủ kính, lặng lẽ để cho những người đàn ông đi qua đi lại trong quán ngắm nhìn và chỉ trỏ. Em sinh ra là để dành cho họ, có lẽ suốt đời này em sẽ chẳng thế thoát ra khỏi bãi bùn lầy nhơ nhớp. Những cơn ác mộng không ngừng lặp đi lặp lại mỗi đêm. Mùi của thuốc lá, rượu mạnh, ma túy hòa vào mùi mồ hôi. Tiếng cười, tiếng rên rỉ hoan lạc hay tiếng những cô gái khác gào khóc trong tuyệt vọng và đau đớn. Tất cả đều thật hỗn loạn và đầy ám ảnh. Đâu là lối thoát? Đâu là sự cứu rỗi? Ai thương em thì nắm tay, xoa đầu. Ai cần em thì mặc sức chà đạp, mua vui trên thân xác gầy yếu. Em không có quyền chống cự... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Sau khi viết xong vài chap Blody đọc thấy nhảm quá nên sửa lại hết cả , mong nội dung sẽ khá hơn trước :' D…
Kinh dị, hại não, ám ảnh do tôi tự nghĩ và viếtHãy đọc và cảm nhận theo ý bạn :)P/S: Cảm ơn mọi người vì đã đọc truyện tôi viết nha :3~ Truyện mới: BỈ NGẠN ~ Mời mọi người đón đọc câu truyện ngắn đánh dấu sự tuỳ hứng trở lại sau 3 năm(Làm ơn k lấy ý tưởng truyện của tôi, xin cảm ơn)Tui đã quay lại rùi nha ヾ(๑╹◡╹)ノ"…
Tình ? ( Creepypasta/EJxJTK ) Tên : Tình ? Tác giả : DK Dou Thể loại : 1V1, Boylove, thủy tinh trộn đường ( Tác giả ăn đường ), Fanfiction, Fanfic, Creepypasta, Ngọt Mở dầu Jeff The Killer... Một sát nhân 13 tuổi sao ? nếu nói rằng gọi cậu nhóc ấy là hắn chính là đề cao một đứa trẻ quá rồi đấy. Dù gì cũng chỉ mới 13 tuổi chắc còn cứu được khi đứa trẻ ấy vẫn chưa lấn sâu vào con đường phạm tội. Gỡ Mìn 1. E.J 26 tuổi, Jeff 20 tuổi 2. Nội dung dính OOC rất nặng nhưng sẽ cố không phá 3. Jeff mình nghĩ nên là trưởng thành và lạnh nhạt lời nó có chút cay độc chứ chẳng như các bộ truyện viết là chữi các câu nói tục tĩu 4. Jeff không có EQ cao hơn người bình thường mấy đâu chỉ có IQ rất cao thôi vì cậu ta không học gì về sinh học sau năm 13 tuổi còn kiến thức đều là du nhập xung quanh 5. Truyện có cốt tương đối mở rộng nội dung chủ yếu xoay quanh tính cách thích thì làm không thích thì làm của Jeff và sủng nịnh người thương của E.J 6. Truyện ngược ngọt vừa phải không làm bạn ngáy đâu. 7. Đừng dùng logic cho truyện vì tôi vức rồi thì bạn cũng vức đi 8. Thư giãn khi đọc nhé…
Một cô nàng điên loạn vì tình yêu.thân~Harem Blun**…
Nghe kể…
Timothy là một bệnh nhân mắc chứng rối loạn Đa nhân cách. Sau các sự kiện diễn ra với bạn của mình, Tim nhận thấy một phần trong anh đang dần biến mất, hay nói cách khác, nó đang trở thành một thứ gì đó không còn là Tim nữa."Tôi là kẻ vượt trội hơn được bộ não cậu tạo ra để thay thế cậu.""Tôi không thể bị xóa đi.""Và cậu thì không thể làm gì được nếu không có tôi ở đó.""...Tên nhóc đó đã nói rằng tôi là tôi.""Vậy cậu sẽ làm gì?"Lục tìm trong ngăn bàn khẩu súng duy nhất thuộc về Tim từ những người bạn quá cố. Mắt anh dại đi vì tác dụng phụ của thuốc, nắm chặt nó cùng bức thư được đặt trên bàn."...Đến gặp cậu ta."…
Do làm ăn thua lỗ nên đôi vợ chồng đã quyết định sang Thái mua bùa về. Nhưng chưa dừng lại ở đấyMọi người nhớ bình chọn truyện nha!! Nguồn:Facebook…