HAI THẾ GIỚI [ZOSAN]
"sự đối lập về tất cả"…
"sự đối lập về tất cả"…
Mặt Trời xin chào tất cả mọi người. Mình lấy bút danh này mong muốn nhưng áng văn mình viết ra sẽ như những tia nắng sưởi ấm tâm hồn bạn đọc. Bản thân mình tuổi còn nhỏ nên chỉ có thể tái hiện góc nhìn của những người trẻ tuổi có thể là về thế giới quan ở độ tuổi này, cũng có thể là giúp mọi người tìm lại những cảm giác nhiệt huyết sục sôi của tuổi trẻ, hay có chăng là cảm xúc của mối tình đầu ngây dại... Hôm nay mình đem đến câu chuyện tình cảm tình trai của những người trẻ tuổi mang tên "Chỉ cần nơi đó có chúng ta". Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật gồm : giảng viên trẻ với hội chứng Rosacea - Hoài Quân; cậu thanh niên mang trong mình nhiều góc tối trong quá khứ - Gia Bảo; một chủ tiệm cà phê hết sức chu đáo - Vương Khang; cuối cùng là người bạn tinh tế, hiền lành Minh Kỳ. Cặp đôi nhân vật chính mang đến cho chúng ta nhiều cung bậc cảm xúc. Mở đầu với mảnh tình tương tư sâu nặng của Hoài Quân dành cho Gia Bảo, cậu luôn e ngại và lo sợ những lời bàn tán của xã hội, hơn hết bản thân cậu lại theo nghiệp giáo nên càng thêm khó xử. Đời người lại chỉ sống một lần nên cậu quyết định sống một đời cho đáng. Đối lập với cậu là sự vô tư trước tình cảm ấy của Gia Bảo, hắn ngu ngơ mãi chẳng nhận ra khối tình ngày một lớn dần theo thời gian ấy của Hoài Quân mà không ngừng thương tổn đến. Mãi đến khi gần như vụt mất, gần như vỡ vụn hắn mới không ngừng ôm lấy...Về phân hai nhân vật còn lại là Vương Khang, người bạn thân thiết thời sinh viên của Hoài Quân là một người hết sức chu đáo, gã từng ch…
thể loại: cổ trang , tưởng tượng…
"Chúng ta của sau này cái gì cũng có. Chỉ không có chúng ta" …
Tôi mở một quầy bán Bánh cá,khách hàng nào tôi cũng gọi họ là "cục cưng"Trùm trường đến mua nhưng tôi không dám gọi là"cục cưng"Kết quả hắn lại hỏi"sao cậu không gọi tôi là cục cưng"Từ đó trở đi,ngày nào trùm trường cũng đến ngồi xổm bên quầy hàng tôi để đếm xem tôi gọi bao nhiêu người là"cục cưng"Sau này khách đến mua đều không cho tôi gọi họ là cục cưng nữa.Tác Giả:chuyện nhà gạo…
Văn án:"Trẫm chinh chiến trăm năm, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, chỉ có thống soái một người không thể chiến thắng. . . . . . Thống soái uy danh do tại, mà liên minh dĩ nhiên tan tác. Từ nay về sau, hết thảy vinh quang cận quy về thống soái bản nhân."Liên tục ngàn năm liên minh thống trị giải thể, đại ngân hà đế quốc quật khởi; liên minh tối cao quân sự thống soái Gavin • tây Lợi Á cự hàng, chết trận tuẫn quốc."Bệ hạ, bạc hà hoa tại cổ địa cầu thời đại bị cho rằng là gặp lại điềm báo trước, nó hoa ngữ là ———— nguyện cùng ngươi lại gặp lại."Đại ngân hà thời đại liên minh VS đế quốc đặt ra ( kỳ thật là thiên cẩu huyết Tiểu Bạch văn ), ABO đặt ra ( có nhị niết ), không rõ ABO đặt ra thỉnh trăm độ mấu chốt từ"Về Alpha, Beta, Omega thế giới quan đặt ra" .Viết xong mở đầu mới phát hiện văn này yếu cơ giáp hữu cơ giáp ( ở đâu ) yếu trùng sinh có trùng sinh ( gạt người ), không khỏi rơi lệ đầy mặt, cảm giác sâu sắc chính mình xoát tân mốt trị!Hoàng đế công VS nguyên soái thụ, hạ khắc thượng, HE~Nội dung nhãn: cường cường xa xôi tinh không cung đình hầu tước trùng sinhTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Heinrich, Gavin ┃ phối hợp diễn: Á Luân ┃ cái khác: ABO đặt ra, HE~ p/s: lại thêm một truyện liên tái nữa. bao giờ mới hoàn đây. do là của hoài thượng nên cắn răng up vậy.…
"Em có vị giống như kem bạc hà"…
"Sao mày đánh nó?""Tao thích""Không sợ đuổi học?""Tao giàu,tao giỏi,tao nhất""Bạn tôi ngang dữ ha""Nó lom dom,thì bước,oke?"_________________Nhân vật chính rất đáng ghét,là đại tiểu thư được cưng chiều từ bé,ý tưởng từ NHÂN VẬT CÓ THẬT(bạn tôi)Con gì cũng sợ,trừ con ngườiKhông phải mỹ nhân,chỉ là một tiểu thư thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đềLà đàn anh đàn chị,kẻ dẫn đầu những cuộc bạo lực học đường Bạn có muốn ngắm nhìn thế giới quan một chiều của cô nàng người người ghét này không?__________________Kết SE hoặc BE,tình yêu ở đây không hoàn hảo…
"Ha ha ha!!!Mấy thằng nhóc các người...được lắm! Chúng tôi không phải 'thằng nhóc',mà cũng chẳng có 'chúng tôi' nào ở đây cả"--- "Sao cũng được.Thế có muốn cơm ăn không? Có""Muốn có quần áo mặc không? Có""Muốn có chỗ ở không? Muốn""Thích đấm mấy thằng bố láo không? Thích""Ok,vậy theo ta đi giải cứu thế giới"---7 cậu nhóc,vô gia cư,mồ côi từ nhỏ,phải tự tìm cách để sống trong thế giới nguy hiểm khôn cùng.Người đời coi như rác rưởi,coi là dơ bẩn,nói chung là coi họ như một tầng lớp 'đen tối'---Ha,ai dám nói vậy?Chờ đấy đi,lũ rác rưởi này đi cứu thế giới!…
-Tôi sẽ chia sẽ các link và tên truyện link tác giả vv để mọi người tự tìm đọc. và tôi sẽ tóm tắt phần đầu cho mnlƯU Ý !! : ĐÂY LÀ NHỮNG BỘ TRUYỆN HAY THEO Ý KIẾN CÁ NHÂN CỦA TÔI VÀ NẾU BẠN ĐỌC KHÔNG HỢP THÌ CÓ THỂ BỎ QUA .-Gu của tôi ở thể loại này là 2 bên BSD và BNHA cân bằng không neft bất kỳ bên nào và tôi thật sự không có hứng thú với dạng cốt truyện "ssk thâm nhập UA" tràng lang kia vì đa số là neft BNHA khiến tôi khó chịu.Nhiều tg làm như anh hùng bên BNHA là 1 đám tạp chủng không biết suy nghĩ vậy với một người đu cả 2 bộ như tôi thì nó khó chịu vô cùng.😔😔…
Tôi viết câu truyện này hoàn toàn là hư cấu, không dựa trên sự kiện có thật nào, mong các bạn hãy đọc với một tâm thế thoải mái, không đặt nặng vấn đề về những chi tiết huyền ảo....Tóm tắt: " Xuyên không giả tưởng gì đó có thể xảy ra hay không? Kỳ vọng trọng sinh sống lại cuộc đời có thể xảy ra hay không? Cải tử hoàn sinh sống thọ vạn vạn kiếp có thể xảy ra hay không? Tôi không biết. Có là ông trời đè đầu tôi xuống ép tôi nghe, tôi thà tự hủy đi thính giác để mà tự mình an phận. Tôi không biết, không biết tại sao mọi người luôn mong muốn một cuộc đời dài đằng đẳng đến chán nản như thế, tôi không biết tại sao con người luôn tham lam và tàn nhẫn như vậy. Không bao giờ là đủ, không bao giờ thỏa mãn được, có được rồi sẽ lại muốn hơn. ....Hoặc ...... Có lẽ tôi sai rồi, thật ra không chán nản đến thể, không cô độc đến thế và thật ra cũng không tham lam đến thế. Con người thật ra cũng rất dễ thay đổi ...Sứ mệnh của tôi kết thúc.Nhật ký thật ra cũng có thể hoàn. Ngày mà tiếng tù vang lên từ những chiếc ngà trắng tinh trong tay những sinh vật trắng, là ngày mà mọi thứ đi đến hồi kết.Chúng ta .... [ Vĩnh Viễn Không Thể Chạm Đến ] "Chúng ta chính là khởi đầu, " Chúng ta" cũng chính là kết thúc.…
"viết cho ta những người quen thành lạ,vẫn còn là hạ nhưng không còn ta"…
Thật không biết Ngôn Sùng Cương đang suy nghĩ gì, là không hiểu "Chia tay" ý tứ sao?Lâu chưa liên lạc, dù cho hiện tại biết nàng có một đối song bào thai, cũng không cần làm cái gì,Nàng cùng đứa nhỏ yên lặng cuộc sống không cần nhiều một người nam nhân, thỉnh thoảng nhìn đứa nhỏ là Ok,Nhưng nếu hắn muốn càng nhiều, nàng kia bất lực; năm đó từng yêu hắn yêu được tận xương,Cũng bị bị thương đau triệt tâm phổi, tư vị này, nàng tuyệt đối không nếu thường...Năm đó, muốn chia tay là nàng một người nói, hắn cho tới bây giờ không nhận cùng quá, thế nhưng ──Nhìn nàng cùng một chỗ với hắn càng ngày càng không sung sướng, hắn cũng không cách nào tiếp tục làm bộ đây đó yêu nhau;Đáp ứng tách ra là hắn đối lòng của nàng đau, nhưng len lén sinh đứa nhỏ lại không thông tri phụ thân,Cũng rất quá đáng đi? Hắn không cam lòng, không muốn lại cùng nàng ngoạn "Người lạ" trò chơi,Lần này, hắn nhất định phải làm rõ ràng giữa bọn họ rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì...Vai nam chính: Ngôn Sùng CươngVai nữ chính: Lương Chi KỳTình tiết phân loại: chưa kết hôn mang thai, mất trí nhớ…
"Xin anh đấy,đừng bỏ em đi mà"…
"Beomgyu á cậu ấy tệ lắm!, chẳng biết yêu thương bản thân chút nào cả"…
1 vài mẫu chuyện nho nhỏ của haechanie và y/n…
Minh Oanh là một nữ tác giả viết truyện ngôn tình không ai biết đến!! Dĩ nhiên cái mác "Tác giả" cũng là do cô không khiêm tốn mà tự nghĩ cho mình!!! Và cũng dĩ nhiên dưới sự ủng hộ của bạn bè và gia đình cô cũng trêu chọc. Và họ mong rằng Minh Oanh cũng sẽ hoàn thành được ước mơ làm "Nhà viết ngôn tình" của cô và được mọi người biết đến!!!! Mà theo đó vui vẻ gọi cô bằng cái tên "Nữ tác giả" tương lai đó. Tiếp đến phần cô, cô có một người bạn "Thanh mai trúc mã" từ bé. Đến hiện tại người bạn ấy được "tăng chức" lên thành người mà Minh Oanh thích đơn phương trong suốt sáu năm liền!!! Nhưng vì hai bên gia đình phía Minh Oanh và Bảo Trung (người mà cô thích) mà hai người bỏ lỡ nhau. Mãi đến sau này cô mới gặp được anh người khiến cô phải thốt lên câu nói: "Có Anh Là Điều Tuyệt Vời Nhất." Và người đó chính là Phong Thanh!! Muốn biết Cuộc đời, Diễn biến, Cuộc gặp gỡ và Kết thúc của bộ truyện này như thế nào!! Thì hãy đọc hoàn hết các chương dưới nhé!!!!!!! Và bình luận cho mình biết các bạn có thích hay không!!!!! Và góp ý đoạn nào không hay, mình sẽ rút kinh nghiệm và tiếp thu ý kiến của cả nhà cho bộ truyện sau nhé!!!! Mong bộ truyện này của tớ không làm mọi người thất vọng!!!!! Mong rằng sẽ được các cậu đón nhận và ủng hộ, mình xin chân thành cảm ơn ạ!!…
Au: Nàng là yêu tinh chàng là người liệu có thể ở bên nhau? :<-Vì chàng ta bỏ cả thiên hạ„ chàng vì thiên hạ mà tổn thương ta :((…
"Cho dù la bao lâu đi chăng nữa, anh vẫn sẽ luôn đợi em về vào một ngày nắng hạ"…
Mew:"Mọi người hỏi của hồi môn còn quan trọng không?" Gulf:"20 triệu bath nha anh" Mew:"Họ hỏi là còn quan trọng không?" Gulf:"Còn quan trọng ạ!!" Mew:"Làm sao để thoát khỏi vụ này nhỉ? Em còn không thể mang thai mà" Gulf:*Cười mỉm nhưng trong lòng đổ lệ* Đợi đó P'Mew!!! Em sẽ mang thai được cho anh coiii…