Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mùa hè đã qua mà chúng ta chưa thể nói lời tạm biệt là một câu chuyện về tuổi thanh xuân được xuất bản từ năm 2007, và được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2014."Chừng nào kí ức về mùa hè ấy vẫn còn, thì chừng ấy, chúng tôi vẫn sẽ không hề cô độc""Sống mà cứ để quá khứ níu lấy chân thì hiện tại còn gì là ngọt ngào""Tương lai là của người lớn. Tương lai của trẻ con là người lớn. Nhưng còn tương lai của người lớn thì sao?"…
Cậu và hắn, hai mảng trời khác nhau, hai đẳng cấp khác nhau, duyên tới họ gặp nhau, yêu nhau, khiến thân thể cả hai hòa làm một, dù sóng gió ra sao nếu có duyên nhất định sẽ quay trở về bên nhau !Không quan trọng níu giữ nhau ra sao, quan trọng là nếu trong lòng có nhau vốn dĩ có thể coi như cả đời nằm trong tim nhau.........Có H, happy ending, ngược Kyung :v .......…
Sau ánh đèn rực rỡ của fan meeting, nơi tiếng hò reo vẫn còn vang vọng nơi hậu trường, có hai người không vội bước ra ánh sáng. Chỉ một cái liếc mắt là biết đứa kia đang định giở trò. Một lời nũng nịu, một nụ hôn trêu đùa, rồi lại hóa nghiêm túc đến nghẹn tim. Ở một góc tối, giữa thế giới náo nhiệt, Auau và Save tìm được một khoảnh khắc chỉ dành cho hai đứa. Và lần này, P'Auau thắng. Nhưng em nhỏ... cũng chẳng buồn phản kháng.…
" Hãy yêu một người có thể vì bạn mà có thể làm tất cả Chứ đừng yêu một người chỉ biết diễn tả tương lai "..... Yandere là gì: Yandere là một thuật ngữ trong tiếng Nhật, được kết hợp từ hai từ là Yanderuđiên loạn) và Deredere (yêu) và thường được dùng để gọi những cô gái ,chàng trai yêu người yêu một cách cuồng loạn, thậm chí sẵn sàng làm cả những điều đáng sợ để có được tình yêu.Tích cách chung của các yandere ( nam ) : Nũng nịu dễ thương với bạn nhưng sẽ trở nên máu lạnh ( đáng sợ ) khi ghen Cuồng bạn thật sự , thích được bạn cưng chiều , Luôn trong trạng thái kiểm soát bạn, khá là 2 mặt.(Đây cũng là tính cách của nam chính ạ💵)Vì đây là lần đàu mình viết truyện nên sẽ nhiều sai sót mọi người thông cảm ạ:3Tớ sẽ cố gắng phát triển kĩ năng viết truyện hơn ạh Mong mọi người sẽ ủng hộ tớ nhaa Sẽ có vài chương nội dung khá nhạy cảm nên mọi người cân nhắc kĩ trước khi đọc ạ🙌…
“Tướng công, ngươi nếu phụ ta, ta sẽ gặp cách ngươi mà đi.” Nàng nũng nịu nói. Mà hắn tắc gắt gao dán thân thể của nàng tử, thong thả mà lại yêu dã nói ra:“Nương tử nếu rời đi ta, ta liền phế đi của ngươi hai chân cùng hai tay, nhìn ngươi như thế nào rời đi ta?”Nàng vốn nên là sư phó chỉ định nước ngọt Vương phi, khả Hoàng Thượng lại đem nàng làm thay thế phẩm nhét vào hậu cung, nàng đem lợi nhận đâm vào trong bụng, đã xong này vớ vẩn hết thảy. Nhưng mà, lên trời ở nàng hấp hối là lúc, làm cho nàng có thể trọng sinh, lại bị thương lưu lạc thanh lâu, gặp yêu nghiệt bình thường Vương gia. Nguyên tưởng rằng như vậy định cả đời khi, Hoàng Thượng lại đem nàng đoạt lấy đến, để tại lãnh cung trung. Làm đi ra hoàng cung khi, lại phát hiện, nàng chính là một cái giao dịch phẩm thôi. Giả diễn thực làm, làm được để lại không người thương tiếc. Đi khúc diệu quốc, khúc diệu Hoàng Thượng cũng là không hiểu trìu mến người. Dùng cái gì hồng nhan họa thủy cũng…
The Leonin doesn't care about the war between the Land of Dawn and the Abyss cause it's not his business. But somehow he got caught the Genius Mage's attention cause he see something inside the Leonin. Something that...broken... and familiar...This is not angst.Main ship : Harith x Harley.If u dont like it, pls skip this story.Also my grammar is suck so spare me.…
Cuộc đời của tôi quá dài và điều đó như bỏ thêm thuốc đắng vào bình độc dược mang tên "mất em" Em yêu dấu! Giá tôi có thể nắm lấy tay em, níu em lại, giữ mùi hương của em mãi quanh quẩn nơi đầu mũi. Giá tôi có thể làm cuộc trao đổi với Chúa, tôi sẽ xin Ngài được ở bên em bằng bất cứ giá nào. Nhưng chẳng có cuộc trao đổi nào cả, cái giá mà tôi phải trả khi cố chấp bên em lại quá đắt, đắt đến nỗi, dù linh hồn mãi mãi bị giam cầm nơi Địa Ngục, tôi cũng không muốn trả...…
Chạy được một đoạn thì Triết Hân gặp Dật Vỹ đang đứng nhìn ra cửa sổ một cách xa xăm. Thấy cô, Dật Vỹ toan bỏ đi thì cô níu tay anh lại-"Anh Dật Vỹ anh phải đi thật sao?"Cô nói-"Đúng"-"Em không muốn xa anh."-"Không thể".-"Em yêu anh."-"Không thể." Nói xong cậu bỏ đi.Triết Hân bật khóc rồi hét to lên sau bóng lưng cậu -"Nhất định là có thể ".…
em là mặt trời, là hạnh phúc của tôi...Đây là truyện của mình cho nên:⭐ KHÔNG CHẤP NHẬN CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC, KHÔNG REUP LẠI Ở BẤT KỲ ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. CẢM ƠN!⭐ MỌI TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNG, NHÂN VẬT TRONG FIC KHÔNG THUỘC VỀ TÁC GIẢ.⭐ KHÔNG BÌNH LUẬN TIÊU CỰC VỀ CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN.I'm a member of @genius1809…
Hoá ra yêu một người lại là chuyện đau lòng đến vậy. Một người yêu, người kia hờ hững. Kẻ đứng ngoài rốt cục cũng chỉ nhận tổn thương. Anh đã rời đi, em không níu giữ, lời hứa có sâu đậm đến mấy nhất định rồi cũng sẽ quên. Chúng ta đã yêu cuồng nhiệt, không còn gì phải ân hận. Yêu điên cuồng, ngây dại, ai cũng từng trải qua. Tình yêu đó nhất định sâu đậm, dù cho có chịu bao nhiêu tổn thương vẫn không rời bỏ. Đến khi tưởng chừng đã đến cuối cùng, lại một lời nói rời xa nhau. Vậy là xa mãi mãi. Yêu....…
Thích một người chính là...không phân biệt trước sau, không có thời gian giới hạn, vì thích mà toàn tâm toàn ý dõi theo, toàn tâm toàn ý quan tâm, vì họ mà cố chấp, vì họ mà buồn, vì họ mà đau lòng, vì họ mà hạnh phúc, vì họ mà biết yêu thương. Vì thích họ nên ta ngày càng hoàn thiện hơn, dù những hiểu lầm vu vơ có xảy đến, dù những khó khăn có ngăn cách tình yêu, thì dù sao vẫn một lòng một dạ với đối phương, kiên nhẫn và...chờ đợi!!! Nếu thật sự là của nhau, nhất định sẽ quay về!!!…
Cô là một sát thủ máu lạnh, vô tình, đứng đầu thế giới với nhan sắc hơn người, nhưng đó chỉ là khi màn đêm buông xuống còn thường ngày thì chỉ là một cô tiểu thư nữ yếu đào tơ đc ba mẹ nâng niu chiều chuộng . Anh là một trog tứ đại tài phiệt giàu có, còn là bá chủ của thế giới đêm, đặc biệt là vô cùng lạnh lùng và ưa sạch sẽ nhưng đôi lúc lại khá là nóng tính. Anh và cô gặp nhau trong hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, liệu họ có thể đến với nhau hay chỉ là một đường thẳng cắt nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi???…
Focalors tạo ra Furina để thay mình ngồi vào ghế Thủy Thần cho vở kịch kéo dài 500 năm. Những tưởng phần cơ thể ấy là Alpha, nhưng Furina lại là...Đây có phải là yêu? Những thứ vật lộn níu kéo ấy?Tàn phai dần, rồi tan biến, một thế giới tình yêu.Focalors x Furina, Omegaverse.Ảnh bìa: Twitter@Baek_Hyang01…
... Tôi không biết phải giới thiệu gì nữa, quý độc giả cử đọc rồi biết nhé Thật vinh hạnh khi được các bạn độc giả quý mến chọn tác phẩm này để thẩm văn, tuy văn ngữ của tôi còn hạn hẹp nhưng tôi chắc chắn sẽ không để các bạn phải thất vọng vì nội dung của từng chương truyệnChúc các bạn đọc truyện vui vẻl…
Cô Tiệp Chi Băng - thiên kim Tập đoàn ES đứng đầu thế giới về lĩnh vực đá quý. Từ nhỏ đã được nâng niu như viên ngọc quý. Trước mặt công chúng thì lạnh nhạt, ít nói, dịu dàng đúng chuẩn loại tiểu thư trong trẻo ngây thơ - là hình tượng nữ thần tiêu biểu trong mắt nam nhân của mọi thời đại. Khi trở về nhà thì cứ vậy mà bung lụa, thể hiện bản chất, có thể nói là trái ngược cỡ 50% so với cái hình tượng nữ thần kia.. Mặc dù có tính cách hơi quái dị cùng với sở thích đeo mặt nạ sống với đời, nhưng tại sao cô vẫn được gia tộc nâng niu thế kia.. Bởi vì cô có tài năng và người trong gia tộc không chém giết lẫn nhau ah~ Có thể nói cô có tất cả mọi thứ mà người ta hằng ao ước: một gia đình hoàn hảo, giàu có, yêu thương nhau, một nhan sắc được coi là thanh tú, IQ cao ngất ngưởng nhưng lại lười vận dụng chất xám trừ khi có việc quan trọng,... Và chỉ vì một sự cố nho nhỏ mà cô hoa hoa lệ lệ xuyên không. Cơ mà thế éo nào lại xuyên vào quyển tiểu thuyết cẩu huyết mà cô vừa mới đọc xong? Đúng là vận c*t chóa.. Xuyên đúng vào nhân vật nữ phụ mà cô thương cảm, tốn cả đống nước mắt cho số phận éo le nghiệt ngã ở dưới ngòi bút của mụ tác giả vô lương kia.. --------------------------------- #Truyện đang trong quá trình sáng tác và nghĩ thêm chi tiết!…
+Diệp Thiên Anh (Zen- nó, 18 tuổi) chìm đắm trong quá khứ vì thứ tình cảm giả tạo, bẩn thỉu, của tên giả dối đó- Vũ Minh Quân... chỉ vì nó nũng nịu hắn, lúc nào cũng bám hắn, nó lúc nào cũng ngây thơ.. vô tội.. không muốn trao nó cho hắn mà hắn nói nókhông hợp với khẩu vị của hắn sao? ---- --------------Ở nhà của hắn _______________( 1 năm trước)"...... Tôi chỉ chơi với cô, giả nai, nũng nịu, bám riết lấy tôi, cô không phải loại người tôi yêu, không hợp khẩu vị" Nói xong anh ném cả xấp tiền vào người nó nói : " Đây là tiên tôi đã bố thí cho cô, thích thì cầm hết đi, rồi cút ngay cho tôi, chia tay cho đỡ rắc rối" hắn nói xong liền bỏ nó ở đấy... nó chợt khóc.. tự hỏi nó đã làm gì sai mà phải chịu những điều này...? Tại sao nó lại đau thế này? Tại sao? nó chạy ra khỏi căn biệt thự đó mà lòng đau như cắt, thấy kinh tởm cái loại người như hắn...(1 năm sau)------------Ở công viên___________Hắn (Ken) người yêu nó vô cùng.. nhưng nó lại không chịu quan tâm hay liếc nhìn hắn dì chỉ 1 chút, hắn liều thử tán nó mà không biết mình rơi vào lưới tình khi nào... "Zen, sao em không thế quan tâm dù chỉ một lần?" nó vẫn bước đi không quay đầu lại, hắn chợt chạy lại nắm lấy đôi tay nó, cố giữ nó lại, hỏi: "Trong tim em... có tôi không?" nó quay đầu nhìn hắn nói ....…
Bốn người chúng tôi đã ở đó, mà thực ra thiếu một chỉ còn ba, mở vài lon bia, Vĩnh viễn chẳng thể có một trận say mèm bằng thứ chất lỏng chứa cồn đem theo mùi hăng hắc ấy.Năm hai mươi ba tuổi, tỉnh cũng như say. Tôi dừng lại khi cảm thấy hai má dần nóng lên, tưởng chừng sắp trào ra khỏi khóe mắt, khóe miệng, đôi bàn tay, mái tóc... những cảm xúc không thể nói thành lời, dù của họ hay chỉ mỗi tôi mà thôi. Dù tiếc nuối, điên cuồng hay đẹp đẽ, thì rất nhiều năm sau, mớ kí ức cũn cỡn cũng chẳng đủ để níu giữ một điều gì cả. Hồi ấy tôi cũng loay hoay chật vật với cuộc đời hỗn độn của mình lắm. Nhưng tôi khóc nhè không dấu diếm và thậm chí còn chẳng đánh son khi chụp hình. Đến mãi mãi mai sau mong tôi vẫn sẽ giữ nguyên sự thiếu trưởng thành lúc đó :"mình chẳng biết hạnh phúc là gì, mình thấy vui là được.". Dù có yêu nhau hay không, vẫn được coi như một văn bản đẹp đẽ trong cuộc đời này mà nhỉ,thật tử tế lẫn chân thành.…
Nàng là một cô gái ngây thơ bị cuốn vào thế giới của hắn có sắp đặt - Hắn là một tổng tài níu kéo quá khứ tội lỗi .Cô chính là một nàng công chúa phải chịu trói buộc từ nhiều phía -Hắn là gián tiếp kéo cô xuống địa ngục luôn kìm hãm theo cách ôn nhu .Nàng ta đường đường một sát thủ đứng đầu giết người theo cảm tính - Còn hắn là thiếu gia máu lạnh của 1 gia tộc danh giá Cô ấy chỉ là một người vô cùng bình thường mà cớ sao lão thiên sắp đặt cho cô gặp hắn - Hắn lăng nhăng thành tính bao nhiêu mỹ nhân cũng nếm qua như vẫn chỉ độc sủng mình nàng Nàng mơ mộng hão huyền nhưng cũng vô tâm - Mà hắn cũng không quá xui nhưng lại ăn phải thính của nàng Cô chỉ là nhân viên bán thời gian nhưng gặp hắn địa ngục huyết tế đã khai mở - Hắn là ông chủ của cô vô tình bạo ngược cô 12 con người với những tính cách đa màu số phận đưa họ đến với nhau để hạnh phúc hay làm tổn thương lẫn nhau Liệu họ có thể vượt quá những thử thách do quá khứ, hiện tại tạo ra Tất cả đều cần sự cân nhắc đôi bên…
Tác giả: Vũ VươngTình trạng: Đang tiến hành ~'^'~Nội dung: Sau khi vượt qua được bài kiểm tra trên mạng của một người bí ẩn tên là Vilder G.12 học sinh thiên tài với chỉ số IQ trên 160 đã được mời nhập học Học Viện Thiên Tài. Học viện nằm trên 1 ngọn đồi hoang. Ngôi trường rộng lớn và tiện nghi dành cho những những thế hệ trẻ tài năng nhưng lại vắng tanh. Sau khi tìm hiểu, cả 12 học sinh đã nhận ra ngôi trường này đã bị ngưng hoạt động. Chúng đã bị nhốt lại, ngôi trường đã bị cách ly với thế giới bên ngoài. Ngôi trường bị điều cai quản bởi con gấu nhồi bông Monokuma do kẻ bí ẩn Vilder G điều khiển. Cách duy nhất để thoát khỏi ngôi trường này là phải âm thầm giết tất cả những học sinh khác. Khi chỉ còn 1 hoặc 2 học sinh, cánh cổng ngôi trường sẽ tự động mở cửa, những người còn sống sót sẽ được giải thoát. Đây là tác phẩm đầu tay mình :)) Trong khi viết sẽ mắc phải nhiều lỗi :)) Mong mọi người thông cảm và ủng hộ mình :33…