Em muốn yêu một người thật lâu !
Thật lòng mà nói, chẳng có hạnh phúc nào đến ừu một phía. Cũng chẳng có ai đủ kiên nhẫn để yeu và thương một người mà chưa một lần mong mori được đáp lại tình cảm💕…
Thật lòng mà nói, chẳng có hạnh phúc nào đến ừu một phía. Cũng chẳng có ai đủ kiên nhẫn để yeu và thương một người mà chưa một lần mong mori được đáp lại tình cảm💕…
Abo,niên thượng,chủ thụ,hồi nhỏ chia xa lớn lên gặp lại,chữa lành ,ngọt,HEVũ Thắng Lâm x Trần Phúc Dương VĂN ÁN[Mùa hè năm ấy ta gặp nhau...]Cậu nhóc khoảng chừng 8-9 tuổi thân hình gầy còm do thiếu dinh dưỡng,trên gương mặt nhỏ còn để lại vài vết bầm tím ,mái tóc bờm xờm dài che cả mắt,quần áo thì lấm lem bẩn thỉu bốc lên mùi ẩm mốc lâu ngày,cậu chạy vụt ra khỏi cửa chạy thật nhanh chẳng thèm ngoái đầuĐằng sau chỉ còn vang lại tiếng chửi rủa cay nghiệt của người đàn ông nghiện rượu------"Em có biết đường đến siêu thị gần nhất không"Lâm ( 12 tuổi) được bà giao đi mua đồ ,xung quanh chả có ai cậu đành hỏi tạm một cậu nhóc nhỏ bé ở công viênCậu nhóc im lặng hồi lâu,bỗng dơ tay chỉ về hướng đằng trướcLâm hơi ngạc nhiên hỏi lại:" cứ đi thẳng hả"Cậu nhóc im lặng gật đầu,Lâm mừng rỡ cảm ơn cậu nhóc vội chạy đi...-------" May quá em vẫn còn ở đây,cảm ơn em vì hôm qua giúp anh nhá"" Em tên gì? Nhà ở đâu?"..." Anh tên Lâm.."....Cậu nhóc vẫn im lặng xem sách trên cầu trượt -------Lâm thắc mắc" tên em nghĩa là ánh dương hay là đại dương"Dương lắc đầu:" không phải,là hoa hướng dương đó"--------Dương mếu máo giữ lấy góc áo Lâm,nước mắt lã chã rơi không ngừng:" a..anh...anh đừng đi mà ..làm ơn"Lâm rũ mắt nhìn cậu ,lời nói đầy sự buồn bã:" anh..xin lỗi"[ Mối liên kết sâu sắc nhưng ngắn ngủi giữa hai đứa trẻ kết thúc từ đó..]-CÒN TIẾP-…
Đây là những câu chuyện nhỏ, có buồn có vui được viết bởi tác giả "Một chiếc kẹp hoa". _____________________o0o____________________Mình là Caiwaiope (trước là rinzly), là người đã edit đoản này, nếu các bạn đọc thấy quen thì đúng rồi, trước đó truyện được đăng trên group web bhttvn.com, nhưng vì mình đã out group nên các bài đăng của mình không còn, mình đăng lại ở đây để các bạn dễ tìm và đọc lại. Truyện cũng được đăng ở tập đoản văn của team trên trang web, các bạn cũng có thể đọc ở đó nè.Nếu các bạn có những đoản văn yêu thích và muốn mình edit lại để chia sẻ cho nhiều bạn đọc biết hơn, các bạn có thể liên hệ mình qua tài khoản wattpad này, mình sẽ edit và gửi tặng lại các bạn, đồng thời cũng mình sẽ post lại trong tập "những câu chuyện cũ" này.…
Chỉ là quãng thời gian dài hơn bình thường ta đến lớp, vậy nên nghỉ hè cũng đâu phải xa nhau quá?Chỉ là ít gặp nhau hơn bình thường khi đi học, không ở cùng nhau chung mái trường chứ có phải đã xa thì xa mãi đâu?Chỉ cần trong tim còn có nhau, thì ta còn gặp lại nhau...... vào MỘT NGÀY KHÔNG XA. Yêu 9c [ 2k13_2k17] trường THCS ttme. Mãi yêu.…
"Kỳ phùng địch thủ, bạn bè, người yêu. Harry chưa bao giờ nghĩ rằng ba chữ kia lại có thể trở thành những từ đồng nghĩa. Nhưng năm học thứ 6 ở Hogwarts của cậu đã thử thách toàn bộ mọi điều cậu biết. Draco - người mà Harry đã ghét suốt 5 năm, bây giờ lại càng choáng lấy hết suy nghĩ trong đầu cậu. Cậu không biết tại sao, nhưng cậu biết rằng mình cần phải phanh lại gấp, bởi lẽ rằng nếu có một khoảnh khắc nào đó cậu phải lòng Malfoy, chắc chắn không phải là thời gian thế giới phù thủy sụp đổ."Dịch: @pallasknjas…
Một nơi nào đó, thật xa xôi, họ không phải là người mà ta biết.Một câu chuyện thoáng qua như giấc mơ thật xa, đến rồi đi không để lại điều gì.Phần giả dối đó, chỉ có tại nơi đây.Xin cảm ơn vì ghé qua.…
hoa trong gươngtrăng trong nước…
Ác quỷ Choi Hyeonjoon muốn giam cầm tiểu thiên thần Jeong Jihoon bên mình mãi mãi!Warning!! Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, không liên quan đến tôn giáo!!…
chuyện kể anh gyuvin sinh viên trường công nghệ thông tin năm tư và em yujin sinh viên trường nghệ thuật năm nhất vô tình trở thành hàng xóm của nhau sau một thời gian dài chia tay.…
"Lời hẹn ước đừng bao giờ buông tay của hai ta...giờ còn ý nghĩa gì không?Tiếng yêu mà em thủ thỉ hằng đêm với tôi...rốt cuộc là gì chứ?Tôi đối với em...chỉ đến mức này thôi sao?".Song : For - Winner.Lại là ngược anh nhà nữa rồi, xin lỗi anh như em không nỡ để chị nhà khóc đâu ứ hư hư hư ~…
Lại mưa, những hạt mưa đêm lạnh. Sao đã tắt, thành phố đã chìm sâu vào giấc ngủ. Cớ sao, em vẫn còn thao thức nhớ anh?! -Tử Phàm--Những khoảng trời đêm, em và mưa-…
Cho tớ thôi. Đừng ai đọc hay quan tâm nhé. Học để biết thật nhiều.…
Truyện xuất phát từ trí tưởng tượng, đã là tưởng tượng thì không có thật mong mọi người không suy nghĩ quá nhiều về truyện của mình, hi vọng sẽ tôn trọng nội dung lẫn nhân vật bên trong. Đừng dùng lời quá thô, kém văn minh vì mình rất dễ bị tổn thương ༼;'༎ຶ ༎ຶ༽…
"Xin gửi những tháng năm thanh xuân nhiệt huyết vào mùa Hạ yêu dấu, để khi nhìn lại, thì Hạ vẫn sẽ mãi là Hạ..."…
um....đây là fic đầu tay cùa mình....có gì bỏ qua ạ, mình nhận mọi gạchtruyện thuộc quyền sở hữu của : CallMeKashiđược up trên nền tảng wattpadnếu bạn thấy chỗ khác nghĩa là ả ta là scammu…
Tôi hận mình rất nhiều.hận vì không cho em được một câu tỏ tình hận mình vì không cho em được một tình yêu đẹp hận mình vì không cho em một cái đám cưới hận mình vì không lo được cho emhận mình vì không cho em một bản tình ca.Phác Thái Anh tôi yêu nước, nhưng tôi cũng yêu em trong lòng em có ai, thì sao mà tôi biết được, đừng khóc khi tôi không còn vì dù không còn nhưng tôi vẫn luôn ở bên cạnh em.…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
Thầy Trò này có thật nhưng câu chuyện trong đây sẽ khác ngoài đời , đây là những gì tui có thể nghĩ ra và dự lên 1 câu chuyện giả không có thật ^^! Mong Mng cho ý kiến và góp ý ạ Team Crushgiaovien có ở đó không ạ ! _____________________________________________ Giới Thiệu Nhân VậtNgười Thầy tên BắcTính cách : tính nóng , quan tâm , hiền hậu , đặc biệt là nhẹ nhàng mỗi mình Hà .Học Trò tên Hà Tính cách : dễ khóc , giàu tình cảm , hiền lành , đặc biệt là yêu thương thầy Bắc hết mực .Còn các nhận vật phụ khác sẽ xuất hiện…
Tên gốc: 奶油就不能兌牛奶吗?Tác giả: Trầm Kình CốtGiới thiệu: Chủ động-mỹ nhân-thiếu nữ - Alpha công X hoạt bát-mê người đẹp-học sinh ưu tú- omega thụ.Original Novel - BL - ngọt ngào - nhẹ nhàng - ABO - học đường.Chỉ là che mưa cho bạn học xinh đẹp cùng chuyến xe bus trường, không ngờ bản thân lại tự nguyện đắm chìm trong cảm xúc này.…
Nếu được sống lại lần nữa....bạn sẽ là ai ?Nếu được sống lại lần nữa....bạn sẽ làm gì ?Nếu được sống lại lần nữa....tôi muốn mình thực sự là một...con người!Tình cảnh đó xảy ra trước mắt họ, sau 16 năm họ nhận ra chạy trốn không phải là cách...họ phải chiến đấu để dành lại cuộc đời của mình, dành lại 16 năm ko phải con người. Họ muốn Hồi sinh.…