[layla] tóc em có nắng,
có cả trời sao, bồng bềnh biết bao.…
có cả trời sao, bồng bềnh biết bao.…
đêm trắng cũng không hẳn là thức trắng cả đêm…
chị ơi…
một bông hoa…
nàng tiên cá biến thành bọt biển…
hôm biển lặng yên…
"Tại sao phải là anh?"
đến mụ mị đầu óc…
về những ngôi sao trải dài bất tận.…
tiếng lá khô lạo xạo dưới chân…
những thiên thể phát sáng trên cao…
trắng và dễ vỡ…
"em chưa bao giờ thuộc về bầu trời, em à."***warning: lowercase.…
và những cơn gió thoảng…
con bé là thiên thần bé bỏng của tôi…
Một thứ khi đã mất đi giá trị cuối cùng cũng bị vứt bỏ. Thứ ấy có vùng lên và chiến đấu sau khi biết được sự thật về cái chết của mọi người? Một sự thật đã bị che giấu và đến một thời khắc chúng sẽ tự lộ diện. Đối đầu và không chùn bước. Tình yêu là thứ đã tạo nên tất cả, thù hằn và sự hi sinh. Kết cục thứ ấy có thể tha thứ cho lỗi lầm mà người đã gây ra? " Giao ước chỉ kết thúc khi vật nối bị cắt đứt"…
layla lặng lẽ, lén lút và giấu giếm thứ mình mới tìm được.…
"sóng xô cuốn theo lâu đài cát, và sóng đem cả tấm lòng em đi."***warning: lowercase.…
đây là bộ truyện đầu tiên của mình kiểu mình vả MCK quá nên viết bộ này cho đỡ vả hơn=))) tại mình thấy ít người đăng truyện về Long nên mình làm bộ truyện này hehe:D chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhéeee…