cô đơn ? Tôi quen rồi
Tôi khá nhạy cảm…
Tôi khá nhạy cảm…
"Nếu một người đàn ông giống hệt mày xuất hiện trong cuộc đời mày, liệu mày có yêu anh ta không?"Chà, đó là một câu hỏi đáng để suy ngẫm.Người yêu đời, yêu bản thân thường sẽ trả lời là "có". Và ngược lại, những kẻ vô vọng với việc tìm lấy một điểm sáng trên con người mình thường lắc đầu bảo "không".Với cá nhân Dương Vũ Ngọc Lam - cô không mất quá nhiều thời gian để đưa ra một câu trả lời lấp lửng nhưng chu toàn mọi ý - như ấn tượng về cô trong mắt mọi người, đại khái ấy là: "Không chắc, nhưng sẽ thật tuyệt nếu có một tri kỷ hiểu mình đến như vậy"....Khép mắt, mở mắt, và Dương Vũ Ngọc Lam thấy được---Anh ta,Deus Ex Machina của riêng cô.Như cái bóng soi qua một chiếc gương, như mảnh phân thân tách rời từ bản thể.Một "Dương Vũ Ngọc Lam" khác đang đứng đó, mỉm cười.Warning: Selfcest cực mạnh, nhiều nhân vật có vấn đề về tâm thần, bối cảnh tương lai gần, giả tưởng.Độ tuổi thích hợp: 17+…
Câu chuyện về đam mỹ của 2 chàng trai là bạn thân của nhau.Họ cùng đi về cùng nhau thì 1 người đã về tới nhà còn người còn lại thì chưa vì bỗng có cơn mưa nên đành ở tạm nhà người kia chuyện gì sau đó thì sẽ biết ngay khi đọc bộ truyện này!!…
Sau khi đánh bại Voldemort, kết thúc thời kì khủng hoảng Giới Phù Thủy nước Anh, Cứu Thế Chủ đã bị thương nặng và không qua khỏi.Tưởng chừng mọi thứ sẽ kết thúc nhưng Merlin đã cho cậu cuộc sống mới ở thế giới khác. Harry quyết định sẽ sống an nhàn tại thế giới này nhưng một nhân vật khác bất ngờ bước vào - trở thành ngoại lệ của cậu.Văn án không nói lên tất cả:).…
" cái nóng ran của mùa hè cũng không bằng việc tớ nóng lòng gặp cậu " …
truyện ngô tình…
ko mang truyện đi đâu, xin cảm ơn…
chuyện hơi suy…
truyện tình cảm lãng mạng u buồn …
Anh có hối hận không... Có nhớ em không... …
H và ngôn tìnhhh…
Thật khó lìa xa.…
"Nội tâm cự tuyệt" ver Trần Hiểu- thỉnh tự trọng!…
Vô tình gặp, vô tình thích, vô tình nhớ, vô tình đau rồi lại vô tình lướt qua nhau như hai kẻ qua đường. Đó mới chính là thanh xuân của chúng ta...Mối tình đầu là khoảng thời gian đẹp đẽ tựa hồ như một giấc mơ nhưng sẽ không bao giờ có kết quả.Tình bạn thuở thiếu thời chính là tình bạn chân thành ấm áp nhất. Trong những năm tháng đó, chúng ta từng xem nhau như hình với bóng, cùng nhau khóc cùng nhau cười, cùng nhau buồn cùng nhau vui. Cùng nhau mơ về một tương lai tươi sáng, một lời hứa hão huyền lạc quan. Dẫu sau này mỗi đứa có một nơi phương trời đi chăng nữa, thì khi nhìn lại cũng sẽ nhớ rằng chúng ta đã từng cùng nhau ngồi dưới một mái trường, từng đau đầu vì một kì thi gian khổ.…
Cre ảnh bìa: https://spiritualmango.lofter.com/post/1fd61c2b_2b4ed0022-----Sumary: Là ác mộng, hay hiện thực?…
" Dù có như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không thể với tới cậu ấy. Cậu là chàng trai ưu tú làm biết bao người mê đắm. Còn tôi chỉ là một người bình thường - không nhan sắc, không tri thức không gì cả. Tình cảm của tôi dành cho cậu ấy chỉ là đơn phương, một thứ tình cảm tôi giữ kín mãi trong lòng. Tôi sợ. Sợ lúc nói ra ngay cả làm bạn bè tôi cũng không đủ tư cách.... " ( trích từ nhật ký của Tiêu Nhất Dương ) ___𝕋𝕙𝕖 𝕗𝕚𝕤𝕙 𝕦𝕡𝕠𝕟 𝕥𝕙𝕖 𝕤𝕜𝕪___…
Đây là nhũng bài thơ mình tự làm…