Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
183 Truyện
Có bao nhiêu vì sao trên trời, tôi yêu em bấy nhiêu

Có bao nhiêu vì sao trên trời, tôi yêu em bấy nhiêu

233 15 3

Tiểu Thanh mộng mơ sẽ có một ngày nào đó sẽ có một người đàn ông nâng niu cô như chiếc lá nâng giọt mưa và yêu cô như những vì sao trên trời đêm nay. Một ngày nọ, cô gặp người đàn ông thích cô từ ánh nhìn đầu tiên, sẵn sàng từ bỏ mọi thứ để ở bên cạnh cô, sẵn sàng bỏ giấc mơ để xây đắp gia đình cùng cô. Một người đàn ông chiều chuộng cô mặc dù không ai ngoài anh ấy chịu những tính cách của cô. Anh yêu cô hơn bất kì ai trên cuộc đời này. Cuộc đời này đã cho anh gặp cô.Tác giả: Bảo Lăng Lăng Thư kí: Bảo Trân, Khánh Linh…

Hãy để tôi gặp lại bầu trời. (LET ME SEE THE SKY)

Hãy để tôi gặp lại bầu trời. (LET ME SEE THE SKY)

1,230 124 1

Characters/Pairings: Tsuna và Guardians aka All27. Link: https://www.fanfiction.net/s/11860647/1/Let-Me-See-the-Sky Source fanart: Amano (KHR) Permission: Không có. Vì không có nên tôi mong người đọc đừng mang lung tung. Translator: Beanie 🌱 P/s: Đây là lần đầu tôi dịch fanfic dài tới vậy, mong mọi người nhận xét, vạch lá tìm từng con sâu càng tốt.…

DẠ HÀNH CA

DẠ HÀNH CA

3 0 16

Thiếu niên hành tẩu, đâu ngờ lạc thiên sơn, sa vào trầm luânDung mạo thanh khiết, miết cái gió mây thay, bao kẻ kính sợQuan ải vạn dặm lao đao, nào sợ chi phải quay đầu Yêu quái hại người nhìn chẳng lạ, là mây mưa vần tự ắt địnhKhúc dạ hành ca, ta nghe cùng người***Nàng là thiếu nữ tài năng, tựa như đóa mạn sa châu đến từ địa ngục, lãnh diễm mà rực rỡ.Chàng là thiếu niên rơi vào tuyệt cảnh phong hoa.Nàng vì báo thù mà lấy thân thử độc, bốn mùa qua đi dung mạo chưa từng thay đổi.Chàng lại vì sinh tồn mà nhẫn nhục, cam chịu trở thành nô lệ.Bảy năm sát phạt đường sinh tử, ngàn dặm máu đổ khói lửa loangHoa nhan Tử Túc, ngàn minh Cửu ViCùng giương sáu cánh thẳng phương NamHá ngờ chuyện cũ Giang Nam lại ràng tâm loạn, vào sinh ra tử nay chẳng còn đâu, mỗi người chia nhau một mảng chân trờiHương hoa sắp nhạt ráng mây sửa tan, hồng nhan nửa tận nhờ quân kéo, muốn nắm tay ngắm hoa đồng nở, lại chẳng biết phải thế nào...…