

ther và tớ
thơ do tớ viết…

Fic chia sẻ art,comic,v.v
Nơi mị lên cơn điên '-'…

Khi người hiền lành ghen tuông
Cp Kazuma x Makoto của toi…

Quý phi thành nam
Tác giả: Tiêu Dao Tự VânThể loại: Đam mỹ, ngôn tình, hài hước, vườn trường, kiếp trước kiếp này, xuyên sách, 1v1, HE.Couple chính: Tiêu Duệ Thần × Tô Vũ Trạch ( Đế vương xuyên thành học tra công × Quý phi chuyển kiếp học thần thụ )Bạch Vân thử viết một truyện ngược, cuối truyện ngứa tay tạo thêm vị Quốc sư thần bí.Ai mà ngờ được cái tay hại cái thân, không biết làm cách nào mà vị Quốc sư kia khiến cho cô xuyên đến một thế giới khác, bắt buộc sửa kết cục cho hai couple trong truyện cô viết thành kết HE mới được trở về.Liệu cô sẽ nghe theo hay ở giữa quấy phá?------------Hoàng đế phát hiện người thương có hơi khó phân biệt. Rõ ràng Tô Diệp An giống nàng ấy mười phần, không thì cũng là cô gái tên Tịch Uyển giống bảy phần kia.Nhưng hắn vẫn không thể kiềm chế được thích một người khác, người đó còn là nam!Không lẽ hắn là tra nam thay lòng đổi dạ, còn đoạn tụ nữa? Không, tuyệt đối vấn đề không ở tại hắn.------------Tô Vũ Trạch phát hiện bạn cùng bàn ngày càng quái lạ, lúc đầu thì bám theo em gái cậu, nhưng thỉnh thoảng cứ nhìn bạn thân của cậu.Vốn nghĩ tên này đã học ngu còn muốn bắt cá hai tay. Định dạy dỗ một trận thì phát hiện hắn trực tiếp chuyển đối tượng sang cậu. Nghĩ cậu dễ dãi hả? Còn nữa, cậu không cong nhé!Đánh không đi, đuổi không được, chửi như không.Mẹ kiếp! Cái tên này dính còn hơn keo bẫy chuột..."Vợ ơi! Đừng đánh mặt, mặt là tiền vốn để anh truy em mà. Có gì chúng ta về trên giường rồi đánh, anh nằm yên cho em đánh, chỉ kêu ư a thôi.""...""Phụt!" Hahaha.P/s…

Thiên hà mơ mộng - sẽ một ngày, hạnh phúc tìm đến em
Tuyển tập những tản văn nhẹ nhàng, sâu lắng, mang tâm trạng.Thể loại: Tản văn, truyện ngắn, tuyển tậpĐã bao giờ những cái bóng đen xuất hiện quanh bạn?Không biết từ bao giờ, có lẽ rất lâu về trước, từ cái lần đầu tiên tâm hồn bị dao cứaChúng tóm lấy ta, khiến ta dần dần bị gặm nuốt, cắn xé. Chúng thì thầm, khắc sâu trong ta sự yêu thương mà chúng cho là đúng... Theo thời gian, sự kiên cường tự tin cũng chẳng còn bao nữa, nhưng đâu đó vẫn ánh lên tia sáng le lói nhỏ nhoi. Đôi bàn tay cố gắng níu giữ, những cảm xúc ào ạt như vũ bão, dần dần ôm lấy trái tim... Hãy để những cảm xúc đan thành sự liên kết, giữa người với người cũng hãy để những chiếc băng gạc ôm lấy những vết sẹo vô hình, bạn nhỏ dễ thương.…