Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại : Đam mĩ , cổ trang , ngược 🖤🖤" Hắn đời này cũng không thể vì cha con ngươi mà ôn nhu đến thế "_ Lão thông qua khung cửa trúc mà nhìn thấy một lớn một nhỏ đang tay trong tay cười đùa đến vui vẻ ." ... "" Ngươi cứ tiếp tục như vậy...Đáng sao ? "" Đáng "_ Y dắt tay tiểu hài tử rời đi .' Và cả đời này , có lẽ hắn cũng không biết ngươi vì hắn mà trả giá đắt đến thế nào 'Cả đời đặt niềm tin nơi hắn , ngươi nhận lại được gì chứ ? Đồ ngốc....…
Tên Truyện: Duyên MườngThể loại: Xuyên thời không, trinh thám, cổ trang Việt Nam.Mỗi ngày của tôi trôi qua như bao người khác, đi làm, về nhà, ăn ngủ, đôi khi cũng tụ tập cùng bạn bè cuối tuần giải khuây. Có lẽ, vì một phần nguyên do đó mà từ lâu trong lòng, tôi luôn cảm thấy mình sinh ra không phải để sống một cuộc đời như thế. Nhiều khi, tôi mơ về những cuộc phiêu lưu, những điều kì lạ hay thậm chí là một thế giới hoàn toàn mới mà tôi chưa từng trải qua. Có lẽ, chính sự bình lặng của cuộc sống này đã khiến tôi luôn khao khát có được những cái mới, những điều thú vị hơn, những thứ mà tôi không thể ngờ tới. Ai mà biết rằng "cái mới, cái thú vị, cái mà tôi không thể ngờ tới ấy" lại đến một cách bất ngờ và khó tin như vậy. Chuyện là như thế này...[Lưu ý] Trải qua bao thăng trầm của thời gian, ngôn ngữ của dân tộc Mường giờ đây có nhiều sự thay đổi, chuyển biến so với thế hệ trước. Đó là chưa kể tiếng Mường có sự khác nhau giữa các khu vực người Mường. Cũng chính vì vậy, trong quá trình lên ý tưởng và soạn thảo, Mây cũng cố gắng tìm hiểu thêm về ngôn ngữ riêng của người dân tộc Mường vì rủi ro. Tuy nhiên, từ ngữ không thề giống 100% tiếng Mường ngày xưa là điều chắc chắn sẽ xảy ra. NGUỒN THAM KHẢO 1. Bộ sử thi: Đẻ đất đẻ nước.Áng sử thi đồ sộ Đẻ đất đẻ nước với dung lượng trên 50.000 câu thơ đã vắt qua thời gian từ thuở Dịt Dàng đến nay thôi thúc người cầm bút dân tộc.2. Người dân tộc Mường tại huyện Lạc Sơn và huyện Tân Lạc thuộc Tỉnh Hoà Bình, Việt Nam.…
Tác giả: Tam Thiên Nhược ThủyEditor: LyndtTình trạng bản gốc: Toàn văn hoàn (49 chương + 2 phiên ngoại)Tình trạng bản edit: Đang tiến hànhThể loại: Cổ trang, giang hồ, nhất công nhất thụ, mặt dày vô sỉ tuấn lãng công x lạnh lùng sát thủ mỹ nhân thụ Bản edit phi thương mại và chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ có thể đảm bảo chính xác 60% so với nguyên tác. Bản edit còn được đăng ở wordpress lyndt234.wordpress.com.Ghi chú:Đây là một câu chuyện xưa kể về một vị đại hiệp cùng một tên sát thủ sau khi giao thủ thì trở thành bạn bè. Hắn chịu nhờ vả của bằng hữu mà trở thành hộ vệ tạm thời của người khác, y nhận tiền của người ta đến đoạt mệnh, hai người võ công khó phân cao thấp, một kích không trúng, lại hẹn ngày mai tái chiến. Hết ngày này đến ngày khác, cứ mỗi đêm đúng giờ lại tới, mỗi đêm cố ý chờ gặp, đêm nào cũng tương đấu. Là ai động tâm trước, là ai bắt đầu vướng bận. Nói không rõ bày không tỏ, không biết từ khi nào bắt đầu, từ sống chết chém giết vị đạo đã dần thay đổi . "Hết cách rồi, ta hình như yêu ngươi rồi, phải làm sao bây giờ?" "Đã không còn đường lui, nếu là có người hướng ngươi mua mạng của ta, ngươi sẽ làm thế nào?" Yêu ư? Y là sát thủ, y không hiểu yêu.Nhưng thời điểm khi y dần dần hiểu được, lại nhìn thấy vẻ mặt thâm tình của người nọ, không chỉ thần tình hết sức chân thành, mà cả ngữ khí cũng vậy, đối với người nữ tử khác bày tỏ tâm tình. -- Mạc Thành Ngọc, ngươi nói xem đến tột cùng là thật hay là giả, cái ngươi gọi là chân tâm có vài phần là thậ…
🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…
Công là đại tướng quân xuất sắc , văn võ song toàn được nhà vua trọng dụng , xưa nay hắn vốn vô tâm xem người khác chẳng ra gì ấy vậy mà lại vì một người nam nhân hết lần này đến lần khác thay đổi , làm những việc mà hắn không bao giờ làm trước đâyThụ là chủ một quán rượu và cũng là nơi phục vụ mỹ nữ ngầm , nhan sắc tuyệt trần , đẹp đến nổi cả mỹ nhân cũng không sánh bằng . Cậu xưa nay vốn nóng tính nhưng tốt bụng lại luôn quan tâm mọi người nhưng cậu có cái tôi cao ngất không dễ khuất phục . Truyện này nhiều cặp lắm nhưng tui nói cặp chính thôi 3_3 mấy bạn đọc sẽ biết.............................................................................................................................................. Ây da , chắc đây là thử thách lớn đối với tui. Sử dụng những từ hán việt rất khó vì những cảnh xxx không biết nên dùng từ như thế nào? Nên sai sót mong mấy bạn rộng lòng bỏ qua cho tui >\\\\< Thể loại : đam mỹ , HE , cổ trang , sinh tử Nhân vật : Ngụy Tử Dạ ( công ) , Nhất Hạ Thanh Hoa ( thụ ) , Thần Thanh ( công ) , Đế Hạ Thiên ( seke ) , Từ Diễm Phong ( seke ) Số chương : 10 chương + 1 ngoại truyện (1 chương gồm 4 phần nhỏ) Tình trạng : đang ra…
Tác giả: Vô TộiThể loại: Tiên HiệpTÓM TẮT TRUYỆN:Truyện Thế Giới Tiên Hiệp là một tiên hiệp nhiều màn đặc sắc hài không ra nước mắt và sẽ có vô số màn hương diễm. Những ai ưa thích thế giới tiên hiệp của phàm nhân tu tiên chắc hẳn sẽ thích tác phẩm này!Một con đường tu tiên hiểm ác trắc trở như thế nào,một bước sa chân vạn kiếp bất phục tranh đấu để đi lên con đường nghịch thiên tu tiên,vĩnh sinh bất tử.Lúc bước lên con đường tu tiên, giữa ngàn vạn tiên đạo phía trước mà sự tồn tại của ngươi lại chỉ giống như con sâu cái kiến, giữa lúc tất cả khi dễ cùng vô số bất bình hạ xuống thân ngươi, ngươi là nên ẩn nhẫn, hay nên phấn chấn mà tranh giành, không sợ sinh tử?! Với văn phong phóng túng đầy đặc sắc Vô Tội sẽ mang cho chúng ta một câu chuyện thật sự thích thú. *** Lần trước là cuối tháng, nhưng hôm nay là hôm nay." Lưu Đạo Liệt trêu trọc. "Thiên Chúc Phong có việc, trước đêm nay phải giao đủ số lượng Hóa Vũ Thảo.""Trước đêm nay?"Nghe xong Diệp Vân muốn nhảy dựng lên, không kìm nén được tâm tình đang phẫn nộ liền thốt lên. "Chỉ còn không đến ba canh giờ, ta làm sao kiếm đủ?""Còn ba canh giờ, có gì mà không kịp? Huống hồ lúc trước ta nghe nói ngươi đối với ta có nhiều điều bất mãn, hay là cho ngươi đi Linh Thú Tháp? Ta thấy chỗ đó hợp với ngươi hơn đó."Lưu Đạo Liệt cười ha hả, ánh mắt đầy trào phúng liếc qua người Diệp Vân rồi quay người rời đi.Nhìn theo bóng lưng Lưu Đạo Liệt, song quyền Diệp Vân nắm chặt, toàn thân run rẩy.Hóa Vũ Thảo tuy không phải là thảo dược cực k…
Tấn giang 2011.4.4 kết thúc Đương tiền bị thu tàng sổ: 705 Văn chương tích phân: 38,201,624 Huyền nghi bản: Tô Thước xuất trướng, tất thân bội Bạch Ngọc liên hoa, tay cầm hoa văn màu chiết phiến. Kia ngọc là tốt nhất hòa điền dương chi, thượng điêu thiên diệp Bạch Liên, mịn nhẵn lịch sự tao nhã. Kia giấy phiến hoa văn màu, xem qua nhân, nói là một bức nguyệt hạ hồ sen. Mãn trì lá sen, theo gió mà bãi, chằng chịt cao thấp, dạt dào thúy ý. Họa là hảo họa. Nhưng mà xem lâu, tổng cảm thấy tranh này, nói không nên lời quỷ dị. ...... Rõ ràng là sinh cơ cực thịnh chi tế, lại không có gì cao vút mà đứng. Thiện ý bản: Mang thiền sư đắc đạo cao tăng, mới gặp cười viết,"Linh động hay thay đổi, Định Tĩnh thuần như." Nhị hồi hỏi, thở dài không thôi,"Tấm lòng son, biển người trầm phù." Khái quát bản: Tình chi một chữ - cổ kim lôi trọng. Nhiều lần ngôn, lấy tế chi. Tiểu phiến tử,vs đại phiến tử. Nhân tinh,vs hồ ly tinh. Cường,vs...... So ngươi cường? Tả thượng: Cảnh Nguyên Giác tả hạ: Cảnh Nguyên Văn hữu thượng: Trương Chi Đình hữu hạ: Chu Tử Hạ 1, phi xuyên việt, phi NP, phi nương, tiểu ngược di tình,HE 2, thánh nhân ngôn: Nước quá trong ắt không có cá... Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước thác dương sai Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Tô Thước, Cảnh Nguyên Giác ┃ phối hợp diễn: Trương Chi Đình, Cảnh Nguyên Văn, Chu Tử Hạ Cái khác: Cường cường, phiến tử, phúc hắc, loạn đấu…
Cậu lớn lên trong sự yêu thương bảo bọc của ba mẹ, cậu chuyện đời còn chưa hiểu hết, cậu ghét cái ác và chỉ muốn làm người tốt a, nhưng vì sao khi xuyên vào cậu lại trở thành nhân vật phản diện thế này?? Không được không được, phải làm người tốt, phải thay cái tên phản diện này làm người tốt.Tôi chỉ muốn làm người tốt chứ không muốn làm hoàng hậu của người đâu a hoàng thượng.Cuốn tiểu thuyết mà tôi đọc là đam mỹ a. Nhưng đam mỹ là truyện gì cơ? Nhân vật phản diện ác quá đi a. Sao nhân vật chính không mau phát hiện mà trừng phạt hắn đi? Vì cái suy nghĩ đáng chết đó mà bây giờ hối hận không kịp. Thể Loại: Đam Mỹ Xuyên Không, Cung Đình Cổ Trang, Nhất thụ Nhất Công, Đế Vương công Ngây thơ thụ, sinh tử văn. Tác giả: Song Bích ( LinhLinhNhi ) Edit:Cửu Mộng Link:https://www.wattpad.com/story/99147749-%C4%91am-m%E1%BB%B9-khi-nh%C3%A2n-v%E1%BA%ADt-ph%E1%BA%A3n-di%E1%BB%87n-mu%E1%BB%91n-l%C3%A0m-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-t%E1%BB%91t--------------------------------------------------TRUYỆN CHUYỂN VER ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GẢI VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI LUNG TUNG (^3^)…
Aseptimus và câu chuyện của nóTác giả: Chip-----------------------Điểm sơ khai, những mảnh đất trôi nổi trên những đại dương rộng lớn, dần hình thành nên nền văn minh nhân loại mà cổ nhân gọi thế giới ấy là Lục Minh Châu. Aseptimus là vương quốc nằm chính giữa đại lục. Thiên thời địa lợi, trung tâm kinh tế, văn hoá của thế giới, Aseptimus dần trở thành cường quốc, không một đất nước nào dám so bì.Trị vì Aseptimus là vị hoàng đế bất khả chiến bại, Anh Trâm Thiên Tử, trước kia cầm quân đánh đâu thắng đó, sau này lên ngôi không chính sách cai trị nào không thể làm được.Nhưng hoàng đế cũng là con người, đều sẽ có sự lựa chọn sai trái, như việc một mực cố chấp duy trì chế độ phong kiến lạc hậu, khiến Aseptimus bên ngoài hào nhoáng, sâu thẳm bên trong đã dần bị ăn mòn, mục nát.Những câu chuyện được ẩn chứa, ngự tại cường quốc có vỏ bọc mạnh mẽ ấy dần được tiết lộ, và chắc chắn sẽ không lâu nữa, khi cả thế giới biết đến, rồi dần quên lãng, thứ còn lại sẽ chỉ là truyền thuyết mà thôi...-----------------------Nghe vậy thôi, chứ thật ra cũng chỉ là một cái đoản văn~ ʅ(◞‿◟')ʃTổng hợp vô số thể loại, như một cái nồi thập cẩm, ngon hay không, đón đọc hãy biết!Lời cuối cùng, xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!P/s: Aseptimus dịch ra là A Thất, hoặc A Đệ Thất. Nghe phèn quá nên đành để Latin vậy. ___φ(・_・…
Thẳng đến một ngày nọ, hắn quỳ trước mặt ta, cầu ta cứu nàng, buông tha nàng. Ta mới biết được, nguyên lai ta lại bại thảm hại như vậy.Tranh đấu với hắn nửa đời, chính là thất bại dưới tay những người phụ nữ của hắn, cũng không chiếm được tâm hắn. Hắn lãnh tâm lãnh tình, trong tim chứa đầy cừu hận. Nhìn ánh mắt thống khổ của hắn, ta biết, hắn đã dung tẫn tâm cơ muốn hành hạ ta, giết ta. Bởi vì ta là người giết đi người hắn yêu nhất, Tuyên Tuyết Dung!Khi Tuyên Tuyết Nhi xuất hiện, làm ta cả kinh. Trên đời này sao lại có người giống nàng ta như thế. Vì Tuyết Nhi, hắn chấp nhận uống độc dược mà ta đưa cho nàng. Vì Tuyết Nhi, hắn hung hăng tát ta. Vì Tuyết Nhi, hắn lại đoạt đi tín vật muội muội đưa ta.Hậu cung của hắn, giống như cái lồng giam, vây khốn ta nhưng cũng đồng thời khóa trụ hắn lại. Ta nghĩ trốn nhưng hắn lại giống như ác ma làm cho ta hoài thai con hắn"Chúc mừng Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu vĩnh kết đồng tâm. Tuyết Nhi muội muội, từ nay về sau, hậu cung này là thiên hạ của ngươi. Ta, Diệp Dược Nô chấp nhận thất bại!"Ban thưởng cho ta một chung rượu độc, đại lễ phong hậu cư nhiên là để giết ta. Hắn vẫn là, không quên được cừu hận!Ta nhìn nhìn chung rượu, mỉm cười mà ngửa đầu uống cạn. Từ nay về sau, mọi chuyện giữa ta và hắn đều như mây khói tan đi. Hắn cũng không tin là ta sẽ chết, đuổi tận giết tuyệt đến vách nhai! Ngay khi ta lạc nhai, hắn đã kéo tay ta, ta bình tĩnh nhìn ánh mắt lo lắng của hắn. "Thoát đi hắn". Ta chỉ còn lại ý niệm này trong đầu. Nâng tay, đao rơi. Tự chặt đứ…
Chi Đồng là một cô nhiKhi vừa mới được sinh ra liền bị cha mẹ vứt bỏ trước cổng cô nhi viện,vì hắn mắc bệnh tim bẩm sinhHắn lớn lên sống nhờ thuốc.Mọi người nghĩ hắn sống không được lâu nên không ai muốn có quan hệ gì với hắnHắn chỉ có duy nhất một cô bạn thân cùng cô nhi việnNăm 17 tuổi bệnh tình chuyển biến xấu.Khiến hắn phải nhập viện điều trịNhàm chán,không có gì làm trong thời gian nằm viện.Cô bạn thân đem đến cho hắn xem mấy cuốn tiểu thuyết để giải khuâyAi ngờ được đâu,trong đó có một quyển tiểu thuyết đam mỹ máu chó,nội dung khiến hắn tức chếtPhải ! Nội dung khiến hắn thấy tức,kích động lên cơn đau tim mà chếtCàng không ngờ tới là sao khi hắn chết xuyên không thành nhân vật thụ chính trong quyển tiểu thuyết đó!Lý Kiệt Minh x Thư Chi Đồng.Ngốc nghếch,trầm tĩnh công.Thông minh,cá tính thụ(Cặp chính)Lý Minh Trí x Huỳnh Ngọc Diệp.Tâm cơ,ôn nhu công.Thông văn,dịu hiền thụ(Cặp phụ)Các nhân vật khác:Thư Văn Thượng,Đồng Tố Ngọc,Thư Thạch Lam,Thư Thạch Hồng(Team nhà thụ,bộ thượng thư)Mạnh Kim,Nhu Diệu(Team người hầu của thụ)Lý Chiêu Thắng,Song Mai,Hiền Thanh,Lý Bạch Lan(Team nhà công,vương tộc)Lưu An,Lưu Bình(Team người hầu của công)Huỳnh Tính Thiên,Kim Thị,Yếu Như,Huỳnh Ngạo Du,Huỳnh Kim Chi(Team nhà thụ,quốc sư)Võ Chi Cường,Như Hoa,Thư Minh Văn(Võ Văn Toàn)(Team nhà tra nam,Tướng quân)Nội dung truyện này ngọt không ngược.Có tí hài…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
Đây không phải là truyện tôi viết mong mọi người muốn dọc hãy vào links gốc để đọc.Tác giả: Chung Hiểu Sinh.Thể loại: Cổ trang, giang hồ, 1×1, oan gia, công thần trí không bình thường x ngạo kiều cao lãnh thụ, HE Tình trạng: Hoàn | Biên tập: Muối.☆ VĂN ÁN ☆Mười năm trước, giáo chủ Cao Thịnh Phong của đệ nhất ma giáo chốn giang hồ Thiên Ninh giáo xuống núi chọn người kế nhiệm cho ngôi vị giáo chủ của mình. Ông lần lượt nhặt ba đứa trẻ bị bỏ rơi về, hai đứa trẻ đầu tiên khóc quá nhiều, ầm ĩ đến nỗi không đêm nào ngủ ngon giấc, thế nên ông đành trả hai đứa trẻ lại chỗ mình nhặt về. Đứa trẻ thứ ba không hề khóc quấy, chỉ biết cười toe toét, không quấy nhiễu mộng đẹp của người khác, Cao Thịnh Phong rất đỗi hài lòng, mang đứa trẻ lên núi.Một đứa trẻ chỉ biết cười chứ không biết khóc, hiển nhiên là một đứa ngốc..Để cứu vãn tôn nghiêm ma giáo, mọi người tốn rất nhiều tâm sức để chữa trị bộ não thiếu dây thần kinh của tiểu giáo chủ, cuối cùng cũng có hiệu quả. Chỉ tiếc hiệu quả chỉ đạt phân nửa, thế nên tiểu giáo chủ của ma giáo này, trong một tháng thì nửa tháng thông minh nhạy bén, nửa tháng còn lại ngu si tứ chi phát triển...Links chính: https://muoivantue.com/danmei/moi-ngay-thuc-day-deu-thay-giao-chu-dang-uong-thuoc/…
💞Tác giả: Ayumi Amamiya Ngân.💦 Bút danh viết cổ trang: Song Hành Yến Nguyệt - Xuân Anh Tuyết Nhi. Dã, Nhã Nhi.Tiết tử:"Từ trước đến giờ thiếp luôn yêu chàng, luôn nhẫn nhịn mọi thứ mà ở bên chàng, bỏ cả sự kiêu ngạo của một nàng công chúa và tự do của bản thân, nhưng.....chắc chàng sẽ chẳng để tâm đến thiếp đâu, có bao giờ....chàng quay đầu lại nhìn thiếp, dù chỉ một lần không ....?"Nàng ta luôn tìm cách hãm hại thần thiếp, người lại một mực minh oan cho nàng ta, giang sơn này, hậu cung này, vì nàng ta mà điên đảo, ngay cả thần thiếp, cũng bị làm cho xoay vòng...*"Ta xin lỗi....nhưng ngươi hãy yêu người khác đi, yêu người thật sự yêu ngươi...."Vì yêu chàng, ta một lòng một dạ, thủy chung son sắt, sẵn sàng từ chối chân tình của một vị anh hùlà hào kiệt, ray rứt lương tâm bỏ lại người thân và gia tộc ở phía sau. Lúc nào ta cũng luôn muốn được đồng hành cùng chàng, dẫu là trên chiến trường, dẫu phải phơi thây ngoài sa mạc, ta cũng cam lòng...Nhưng......Đổi lại thì ta được gì? Ngay cả sự thương hại chàng cũng không dành cho ta. ~~¥~~¥~~Cả đời này của Công chúa, nàng ấy quá đau khổ rồi, thà rằng vẫn là Công chúa như lúc xưa hay làm một người bình thường còn hơn là trở thành Quý Phi…
Tên khác: Này, cá vàngTác giả: Lão nương không có tên!Editor: Minh Anh Bùi Văn án:Tôi không chỉ một lần tự nói với mình đây là mộng.Nhưng luôn có những điều mạc danh kỳ diệu xung quanh tôi một lần nữa chứng minh, đây không phải là mộng.Ví dụ như con cá có vẻ mặt hoảng sợ kia chính là Tiểu Ngư, một con trai thật to cắn lấy 'chân' tôi, cùng với thời khắc luôn ở bên tôi - một cái ngư vĩ (đuôi cá) màu vàng thật lớn.Tôi biến thành một nàng mỹ nhân ngư, lại còn xuyên vào cái thế giới hố cha này.Tôi dành hai ngày để tiếp nhận sự thật này, hơn một tuần lễ để có thể di chuyển từ đáy biển lên mặt nước, cũng tìm ra được một cái hải đảo.Trước đây xem TV cùng tiểu thuyết, mỹ nhân ngư sau khi lên bờ, đuôi cá sẽ biến thành chân, thế là tôi dùng sức bò lên bờ, leo lên trên một tảng đá ngầm phơi nắng, cho đến khi tôi sắp bị thiêu cháy đến chín dưới ánh mặt trời, cho đến khi vảy cá của tôi chỉ muốn nứt ra, thì đuôi vẫn là đuôi, không hề biến thành hai chân.Lúc đó, tôi đã không còn sức lực để bò lại biển nữa.Tôi nghĩ, kiếp sống xuyên qua của tôi kết thúc thực bi tráng.Tôi biến thành một mỹ nhân ngư, sau đó lại tự mình phơi nắng chết ở trên bờ cát.[...]Ra chương sớm hơn tại https://www.facebook.com/profile.php?id=100016777203463…
Truyện kể về Tiểu Điện Hạ của Tắc Hoàng Sơn, Nguyệt Thanh và Môn Chủ của Huân Ma phái, Cẩn Đông.Từ ngàn năm trước hai phái chính - tà vốn được phân biệt rõ rệt. Tắc Hoàng Sơn Thuộc phái chính. Đứng đầu là Bốn vị Điện Hạ thống lĩnh chính đạo. Đại Điện Hạ, Nguyệt Tố đứng đầu ở Song Đông Điện, tinh thông kiếm pháp, vũ khí sử dụng Song Kiếm Tán Song. Nhị Điện Hạ, Nguyệt Vân ở Lam Tây Điện, tinh thông y thuật, vũ khí sử dụng Ngân châm Ngân ThảoTam điện hạ, Nguyệt Anh ở Hồng Ba Điện, đứng đầu bộ phận tình báo và kinh doanh của Tắc Hoàng Sơn, năng lực có hạng thủ đoạn vô biên.Tiểu điện hạ, Nguyệt Thanh ở Hạc Trần Điện, tinh thông cầm - kỳ - thi - hoạ, sử dụng âm công, vũ khí sử dụng Đàn Nguyệt Ân.Huân Ma phái thuộc tà phái đứng đầu là Cẩn Đông Tông Chủ.Cẩn Đông trong một lần đi du ngoạn lại đến Tắc Hoàng Sơn vừa đúng lúc nơi đây đang chọn đệ tử nên định ghé lại xem, không ngờ lại bị thu hút bởi một tiểu cô nương, hắn phát hiện hắn thích tiểu cô nương này chỉ từ cái nhìn đầu tiên, nào ngờ tiểu cô nương này nói đến đây làm đệ tử thế là hắn cũng nhanh miệng nói cũng đến làm đệ tử .Từ đó một đoạt tình cảm huyền thoại được hình thành .Ngoài ra còn có các môn phái nhỏ khác và các quốc gia khác.Khi vào chuyện nói sau nha.…
Tác giả: Khi KínhEditor: Anh TúcThể loại: Nhất công nhất thụ, cổ đại, huyền huyễn, giang hồ ân oán, tam giáo cửu lưu, yêu sâu đậm, ngược luyến tàn tâm.Nhân vật chính: Thiện Tai, Thẩm Độc.Cameo: Cố Chiêu, Bùi Vô Tịch, Phượng Tiêu, Diêu Thanh, Lục Phi Thiền.Ngoài lề: Sống trên đời với dã tâm muốn một lần thử làm tình với hòa thượng.Văn án:"Y vì ta mà khai ngậm miệng thiền, hủy hoại cả tấm thân đức độ, phản lại cả quy luật của đất trời. Vậy mà ta lại chỉ rắp tâm muốn lấy cắp 3 cuốn Kinh Phật y đang giữ , song còn một mình rời đi hại y một mình chịu tội... Bùi Vô Tịch, ngươi nói xem tại sao ta có thể xấu xa nhường ấy?",Thẩm Độc hỏi.Rõ ràng là đau thương tột độ, mà hắn vẫn giữ bộ mặt vô tình lãnh đạm kia, dường như bất kể chuyện tốt xấu gì trên thế gian này đều không thể khiến hắn để tâm tới.Bùi Vô Tịch cảm giác như tâm can bị khoét một hố lớn, chàng trả lời: "Ngươi là Giáo chủ Mao giáo, đem vạn người đạp dưới chân mình. Thẩm Độc ngươi lòng dạ độc ác, bản chất vốn đã là một kẻ xấu xa."_______________Editor: Vì truyện này mới cóng, lại đúng gu mị yêu thích mà vẫn không tìm thấy nhà edit nào hợp giọng văn. Vậy nên mị tự edit tự thẩm. Mị đã viết nhiều truyện nhưng đây là lần đầu mị edit nên kinh nghiệm còn thiếu nhiều, hi vọng các thím không ném gạch :
Nhân vật chính Tiết Sương, tự Hoa Nùng, thai xuyên, sinh nhi hữu tri, vong khước tiền trần, , người khác thường vì song tính, người yếu nhiều bệnh bệnh bệnh, kiều nuôi tới tám tuổi lúc, hắn đích anh tử vi bỏ người tiết công không có, từ đây ra hậu viện, vì hoàn Thành ca ca chấn hưng Tiết gia nguyện vọng bơi ở mấy một quyền quý giữa, treo tất cả mọi người khẩu vị, để cho bởi vì chi máu chảy đầu rơi đích câu chuyện. Nhân vật chính thuộc tính: Tâm cao khí ngạo bị cưng chìu xấu giai đoạn trước ngu bạch ngọt hậu kỳ lòng dạ ác độc, có lòng dư lực chưa đủ tâm cơ song tính quý công tử Sanh sanh sinh, tô tô tô, mỹ mỹ mỹ, Hắc Nhị Phòng vương phu nhân cùng bà Cổ, không thay đổi Hồng Lâu kết cục. Chú ý: Này văn chẳng qua là mượn Hồng Lâu đại bối cảnh và người bên trong vật đánh mặt, câu chuyện thời gian và tuổi tác có nhiều vô cùng sửa đổi, có thể làm nguyên sang văn nhìn, không muốn khảo cứu a, chủ yếu vẫn là nói nhân vật chính cửa đích cảm tình tuyến. Tra xét xong cả văn án Thịnh sủng Hồng Lâu Tiết Hoa Nùng đích chữ mấu chốt: Thịnh sủng Hồng Lâu Tiết Hoa Nùng, Phồn Tang Tam Thiên, bệnh nhược, sủng văn, Hồng Lâu.…
Thư danh: Bản phi hồng trầnTác giả: băng xuyên hồ điệpThể loại: cổ trang, giang hồ, tra giáo chủ công x nhân thê tiện thụ, sinh tử, HE.Tình trạng: HoànVăn ánLạc Khánh cho là mình rời xa Thủy Nguyệt giáo, thỉnh thần y vì nó thay đổi dung mạo. Người kia tựu cũng không nhận thức ra bản thân. Song khi ba năm sau, lại ngẫu nhiên gặp nhau. Lạc Khánh mới biết được, chân chính không bỏ xuống được chính là mình.Thủy Nguyệt giáo giáo chủ Hoa Bất Hư vẫn cho rằng chính mình ba năm trước đây bất quá đã đánh mất một cái không nghe lời nam thê tử cùng này cùng nữ Tử Dã hợp sinh hạ tiểu tạp chủng. Nhưng mà, làm ở trên đường tùy tay cứu hạ một đứa bé lúc sau, lại đụng tới thay đổi bộ dạng Lạc Khánh...Tác giả nói: tra công tiện thụ, kiên trì kết cục 1v1 không lay được, HE. Thích liền khinh thường trạc vào đi. Lôi sinh tử thân chớ xúc lôi. Đề mục rất tìm đường chết văn nghệ, nội dung động kinh hơi thảm bạo. Công không khiết @( ̄- ̄)@ nhưng là lúc sau sẽ lần hảo.Nội dung nhãn: sinh tử gương vỡ lại lành cải trang giả dạng tình hữu độc chungTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Lạc Khánh, Hoa Bất Hư ┃ phối hợp diễn: Ảnh Vệ Cửu, Lan Lực Tân ┃ cái khác: HE, chế độcQuét mìn: cẩu huyết, cẩu huyết, cẩu huyết, chuyện quan trọng phải nói ba lần. Siêu cấp tra công tiện thụ, công không khiết.…
Tự cung tự cấp. Tự biên tự diễn.Giang hồ, cổ trang Việt Nam.Nữ lãnh đạm, trọng tình, nam quật cường, si tình.Sủng, một chút ngược.HE.Tóm tắt nội dung: Nữ chính Mạc Tử Như Nguyệt từ khi sinh ra đã bị gắn danh "họa tinh", cả gia tộc ghét bỏ, chỉ vỏn vẹn hưởng được năm năm đầu đời ấm áp tình thân bên Mẫu thân. Sau khi Mẫu thân qua đời, nàng một lòng muốn sớm hoàn thành mọi việc dang dở để rồi cũng đi tới bên kia gặp lại Mẫu thân. Tâm nguyện của nàng luôn là "Nguyện những người bên cạnh ta vĩnh viễn hạnh phúc", chưa một lần tư tưởng đến hạnh phúc của bản thân mình, luôn cổ hủ cho rằng thấy người ta hạnh phúc, nàng đương nhiên cũng sẽ nếm được chút mùi hạnh phúc. Một ngày kia Lãnh Dạ hắn xuất hiện, tỉ mỉ chăm sóc, yêu thương vô hạn, tình nguyện vô điều kiện những yêu cầu của nàng. Mạc Tử Như Nguyệt cảm thấy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Nàng bắt đầu động tâm, nhưng nàng thật sự không muốn mở lòng ra. Số mệnh của nàng vốn dĩ là không thể nào hưởng hạnh phúc không phải sao? Vậy nàng cần gì phải miễn cưỡng chính bản thân mình để rồi lại nhận lấy tổn thương. Căn bản miễn cưỡng cũng không phải phong cách của nàng, mà tổn thương chính là điểm chí mạng của nàng. *Chú ý: Truyện chỉ đăng trên wattpad của Ruth Panda*…