VÂN DU NGUYỆT SẮC
- Huynh... có nhớ... chúng ta lần đầu gặp ở... đâu không?- Trong bụng mẹ- Ngốc!... Khi đó... chúng ta... còn chưa mở mắt- ... Gốc tử đằng ở U Linh cung- Phải rồi... huynh còn nhớ...U Linh thiếu cung chủ huynh còn nhớ... khi đó huynh ăn hiếp ta rất thê thảm á... ta không có dịp đòi lại rồi - Ngoan nào, đừng nói nữa ta trị thương cho ngươi -... Huynh yên tâm t chưa chết được đâu... Huynh... nếu có kiếp sau... huynh còn nhớ ta không- ... Nhớ...- Nhưng ta không muốn nhớ huynh... đau lắm... kiếp này đau đủ rồi - Được kiếp sau ta sẽ nhớ ngươi sẽ đi tìm ngươi, dù ngươi không nhớ ta, ta cũng sẽ khíên ngươi phải nhớ ra ta- Tốt... vậy ta đi trước... uống cả chén canh Mạnh Bà của huynh... để khi huynh xuống dưới không phải uống nó nữa... vậy kiếp sau huynh sẽ không quên ta - Ai cho phép ngươi đi ngươi phải ở cạnh ta - Hình như trước giờ huynh đều không nhận ta là đệ - Ngươi không phải đệ của ta- Đau lòng thật đến lúc ta sắp chết huynh vẫn ức hiếp ta...- Bạch Vân... Bạch Vân.... ngươi tỉnh lại cho ta... Bạch Vân... Vân nhi... ngươi không phải đệ ta ngươi là người đàn ông của ta ....................................................... U Linh cung một ngọn lữa rực cháy chỉ mỗi gốc tử đằng vẫn kiên cường trụ vữngHoa tử đằng rũ xuống che chở cho 2 thi thể nam nhân một tím một trắng nằm cạnh nhau dưới gốc cây Sinh cùng ngày cùng chỗ, sống khác nơi khác cảnh, nhưng đến chết vẫn ở bên nhau.....................................................Yêu đau thế thì yêu làm gì???…