MarkOhm - [Bắt Trọn Tình Yêu]
Textfic, OOC, hài hước...Cp chính: Mark Pakin x Ohm Tpk…
Textfic, OOC, hài hước...Cp chính: Mark Pakin x Ohm Tpk…
tình chúng mình, ngọt ngào và an yên.…
liệu 1 người máy có thể yêu 1 cách chân thật hay chỉ là 1 cấu tạo cảm xúc mà đã được lắp đặt sẵn ?mời các reader đọc :3…
*Ảnh không liên quan gì tựa đề mị chỉ muốn có hình VMin thôi:3*Các thím thấy tiêu đề cũng thấy quen rồi đúng không? Mị thực sự quá đen tối lắm rồi khi lấy một bài thơ trong Ngữ Văn 9. Dù sao cũng rất cảm ơn Chính Hữu đã cho mị ý tưởng để viết fic :)). Mị theo sát bài thơ để viết fic nhưng sẽ xáo trộn trình tự của thơ 1 chút và sẽ có 1 phần không kém quan trọng đó là H :3. Lần đầu viết H nên có gì các thím bỏ qua cho nhaaP/s: Đây là thế giới mị tạo ra nên thời kì chiến tranh là bây giờ:)) HE or SE thì đọc đi rồi sẽ biết haaBình chọn và cmt cho mị biết sai sót để chỉnh sửa nha:3…
Người ta nhặt được một quyển Nhật ký nọ, kể về sự thay đổi trong đời của một chàng trai hạnh phúcBìa: Bluecurr…
ngọt ngào đến mấy cũng vậy thôingười đi để lại tôi rỗng tuếchdưới đáy giếng trông như con ếchtôi nhìn thế giới chỉ bằng em.…
Tên truyện : Tình yêu màu đỏNhân vật : Park Jimin , Kang Seul Gi, và 1 số nhân vật phụ..Nội dung : Đọc đi rồi bik :)))…
- một vài mẩu truyện cực ngắn xàm lờ về các cặp đôi trong game Blind Justice do boss Sâm tổ chức :3 tự viết tự quắn :3…
Trần dung mang theo tòa thành người mặc đến cổ đại loạn thế.Tòa thành là thời Trung cổ kiểu dáng, nhưng mang theo không thể tưởng tượng công nghệ cao.Vì ăn được kem ly nhỏ bánh gatô, dùng tới bồn cầu tự hoại, trần dung cố gắng khuếch trương lãnh địa cùng nhân khẩu, trợ giúp tòa thành thăng cấp.Ngày nào đó, một người thư sinh tìm tới chạy trần dung.Hắn nói: Trần bảo chủ, tiểu sinh Lý Ngôn, đọc mấy năm sách, bất đắc dĩ trong nhà sinh hoạt khốn đốn, không thể không vì sinh kế bôn ba, không biết quý bảo có thể thiếu cái tiên sinh kế toán?Trần dung nhìn đối phương trên đỉnh đầu khoanh tròn, bên trong viết "Yến lê Tề vương thế tử "Trần dung: ... Ngươi nhưng dẹp đi đi!Yến lê: ? ? !…
"anh có thích hoa sứ không?"những nét chữ nguệch ngoạc được viết trên giấy"không"cậu ta nghiêng đầu, ý muốn hỏi lí do từ tôi"vì cậu thích nó"…
lập từ khá nhiều, văn thơ dở tệphiền gõ cửa mess Tuếch Kỷ nếu có góp ý hay idea muốn mình viết nhé…
Trần Dung mang theo tòa thành xuyên đến cổ đại loạn thế.Tòa thành là thời Trung Cổ hình thức, nhưng mang theo không thể tưởng tượng công nghệ cao.Vì ăn thượng kem tiểu bánh ngọt, dùng tới bồn cầu tự hoại, Trần Dung cố gắng khuếch trương lãnh địa cùng dân cư, giúp tòa thành thăng cấp.Mỗ thiên, một cái thư sinh đến tìm nơi nương tựa Trần Dung.Hắn nói: Trần bảo chủ, tiểu sinh Lý Ngôn, đọc vài năm thư, bất đắc dĩ trong nhà cuộc sống khốn đốn, không thể không mà sống kế bôn ba, không biết quý bảo khả thiếu cái phòng thu chi tiên sinh?Trần Dung nhìn đối phương trên đỉnh đầu khoanh tròn, bên trong viết "Yến Lê Tề vương thế tử "Trần Dung: ... Ngươi khả đánh đổ đi!Yến Lê: ? ? !…
Có những ngày mây trôi rất êm, có những ngày gió kêu rất khẽ và có những ngày tôi nhớ đến cậu -người con gái tôi thương, rất thương. Người con gái là cả thanh xuân tươi đẹp của tôi.Tôi viết nên những dòng này như một lá gửi tới cậu thay cho những điều chưa nói và cũng là lời cảm ơn gửi tới thanh xuân của chúng ta vì nó không êm đềm như một tờ giấy trắng mà chứa đầy những nét vẽ nguệch ngoạch của những ngây ngô tuổi học trò ... nay đã xa, chẳng thể quay lại.Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, ở bên tôi, san sẻ cùng tôi những gánh lo vụn vặt trẻ con. Cảm ơn cậu vì sau những lúc hờn giận cậu vẫn chẳng hề buông tay ra đi bỏ tôi lại phía sau cuộc sống mà chính tôi cũng sợ mình lạc lõng ở đó.Cảm ơn cậu dẫu chỉ là sự im lặng lắng nghe tâm sự lòng tôi, và cảm ơn khi cậu sẵn lòng kể với tôi mọi thứ trong cuộc đời cậu một cách chân thành không chút giấu giếm hằng tiếng đồng hồ.Cảm ơn ánh mắt trong veo , nụ cười tươi tắn, cái nắm tay ấm áp giữa phố đông người của cậu...Cảm ơn cậu, vì tất cả!…
Lời nói không phải gió bay, chỉ có tổn thương, là ở lại mãi mãi.Không phải do tớ đâu mà, xin cậu, đừng như thế, sẽ đau.Tớ vẫn thế, tựa như năm mười bảy. Trên tay tớ vẫn cầm chiếc cọ từng gánh bó trên từng nét nghuệch ngoạc ngày xưa. Chỉ có điều, đây đã không còn là đam mê của tớ, chỉ còn là chấp niệm của cậu mà thôi.Bức tranh lần này, một lần nữa, lại không còn cậu.Vì vốn dĩ, cậu trông như thế nào, từ lâu tớ đã quên."Vy nhớ Tuân nhiều, cũng rất thương. Nhưng cũng vì thế, Vy lại càng trách."Vy trách Tuân, vì Tuân đã bỏ Vy mãi mãi, rời xa Vy, và để lại mình Vy ở nơi biển sâu không đáy. Cuối cùng, Tuân bỏ mặc Vy đang bị chôn vùi trong cái ước mơ ngày xưa._______________________Chương dự kiến: 30.Ngoại truyện: 1.Ngày chấp bút: 11/2/2024.Thể loại: Teenfic, Thanh Xuân Vườn Trường.KẾT CHẮC CHẮN LÀ SE.@mộngkhiết.…
Lê Lam Uyên gần như cắn nát đầu bút mực đen nhưng cái đầu rỗng toếch của nó vẫn không tài nào giải nổi bài toán cơ bản trong đề. Nó vò đầu bứt tóc, những nét bút cứng ngắc chồng chéo lên nhau nham nhở trên tờ giấy được viết nguệch ngoạc những công thức toán học, vậy cũng đủ biết được con Uyên đang căng sức như thế nào."Chán cậu thật." Bùi Đình Mạnh nhẹ giọng than thở, Uyên giật mình quệt thẳng một đường dài ra bàn. Nó bất mãn:"Tao biết tao học ngu, không giúp được cái đếch gì thì biến ra chỗ khác." "Tôi có chê cậu đâu, ý tôi là thay vì nhọc nhằn với câu hỏi đó thì cậu có thể nhờ cậy người khác giảng cho mà." Đình Mạnh nói bâng quơ, nhưng mục đích rất rõ ràng.Uyên tặc lưỡi: "Nói thì hay lắm, thế mày giúp ích được gì cho tao hử?""Tôi giải ba học sinh giỏi quốc gia môn toán, huy chương vàng Olympic toán học 30/4, tổng kết toán 9.9."Đình Mạnh đẩy gọng kính chữ nhật lên cao, nụ cười mà con Uyên ghét cay ghét đắng xuất hiện."Cậu chẳng biết lợi dụng tôi gì cả?"***Mọi người nhìn tạm cái bìa xấu đó nhe, đợi nào tác giả đầy túi sẽ thay bìa khác xinh hơn.…
"Chẳng ai có thể lấp đầy một trái tim rỗng tuếch của nhà thơ cả...""Lấy tình yêu của em bồi đắp vào được không?""Được... vì chỉ có tình yêu của em mới làm nhà thơ như tôi được sống dậy lần nữa"_Jessica_…
Cuộc sống này đối với tôi là màu đen tối vô tận. Đen tối đó che chở, bảo vệ và tôi tôn thờ nó. Ánh sáng có thể cho chúng ta sự sống, nhưng đêm tối mới cho chúng ta sự vĩnh hằng. Máu thịt tôi là Quỷ dữ, tôi muốn sống với cội gốc của mình. Linh hồn tôi là Bóng tối, tôi muốn là chính tôi.…
Văn án: Tái thiếp nhất trương thông báo tìm người Tính danh: ( Sakata (một xoa) ) Takasugi Gintoki Tính: Nam Thân cao: 177cm Bề ngoài đặc thù: Nhất đầu thiên nhiên quyển ngân phát, thích mặc lam bạch Lưu Vân văn hòa phục, nắm một thanh mở treo thế nhưng đúng là võng cấu mộc đao, lên lớp giảng bài "Động gia hồ" ba chữ. Một tháng trước từ món đồ chơi thành ngoạn tiểu bi thép cùng đại nhân tổng đốc ( tiểu sảo )(đại nhân tổng đốc yêu cầu như thế viết) sau đó rời nhà trốn đi. Có đầu mối người: Dùng hết tất cả *** sở tầm người hay sống là được. * chú *: Đã giao thiệp trình trung không thể liên quan đến bất cứ về "Phu nhân" chữ, bằng không, tự gánh lấy hậu quả. * tái chú *: Đồng thời mật thiết chú ý trời nắng bung dù có hồng nhạt ngây ngô mao niên thiếu, kỳ có thể sẽ cung cấp tương quan đầu mối. Nhưng ghi nhớ kỹ không thể tự tiện cùng hắn tiếp lời, vi bảo chứng sinh mệnh an toàn người chứng kiến thỉnh nhưng gọi điện thoại cùng chúng ta liên hệ. * cuối cùng chú *: Sẽ tìm không được phu nhân, ta sẽ bị quân pháp xử tử QAQ, cầu các vị khuếch tán. Nội dung nhãn: Gintama cường cường gần thủy lâu đài vui mừng oan gia Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Sataka Gintoki, Takasugi Shinsuke ┃ phối hợp diễn: Kamui, Kotaro Katsura ┃ cái khác: Cao ngân…
"Một đã ở tận thế giới bên kia ...Một còn sống nhưng cũng như một linh hồn rỗng tuếch."một câu chuyện viết cho Murasaki Team.2017…