Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chiếc thuyền thứ mười một được tìm thấy vào 𝟐𝟎:𝟎𝟎.---"Lần sau, anh mà bị thương nữa thì tôi không băng nữa đâu đấy." - Boseong còn tiện tay thắt nơ bằng hai dải băng trắng trên tay đội trưởng. Bác sĩ má hồng xé một chiếc khăn lạnh, dịu dàng lau đi vết khói đen trên khuôn mặt Sanghyeok. "Nếu có lần sau..." - Lee Sanghyeok nhìn em - "...thì em vẫn sẽ băng cho tôi mà."---…
Tác giả: Khương Chi Ngư Số chương: 74 chương ( đã full) Thể loại: ngôn tình, hiện đại, HE, ngọt sủng, trùng sinh, vườn trường, 1v1🌷Trích đoạn: Từ khi sáng sớm, đến lúc tối mịt.999 bậc thang, 333 lần dập đầu.Máu trên trán anh khô rồi lại rỉ thêm, lưu lại dấu vết trên bậc thang.Tùy Khâm từng bước đi lên đỉnh núi, vòm lưng thẳng tắp, chưa từng dừng lại, cuối cùng chùa Huệ Ninh đã xuất hiện trước mắt anh.Ngọn cây xanh ươm tươi tốt xuyên qua ngói tường chùa Huệ Ninh, ló ra bên ngoài, thầy tu cuối cùng cũng đã gõ vang tiếng chuông buổi sớm.Từng tiếng, từng tiếng một.Tùy Khâm bước lên bậc thang cuối cùng, quỳ bên ngoài chùa Huệ Ninh yên tĩnh tốt lành, trong núi non, anh nhỏ bé tựa như hạt bồ đề.Lâm Bạch Du đuổi theo anh đi vào chùa Huệ Ninh.Khung cảnh tiếp theo cô nhìn thấy là ở bên trong chùa Huệ Ninh, Tùy Khâm kính ba nén hương, quỳ trên đệm hương bồ, quỳ lạy Bồ Tát bên trên, hai tay chắp lại."Đệ tử Tùy Khâm, đến theo lòng mình, kính ba nén hương thơm, mong ước muốn suy nghĩ đều được toại nguyện.""Thứ nhất mong vợ con đời này an nhàn.""Thứ hai mong con và vợ kiếp sau gặp nhau.""Thứ ba mong Bồ Tát phù hộ vợ con, đời đời kiếp kiếp, không tai ương không bệnh tật, tất cả khó nhọc đều do một mình con gánh chịu."…
Warmth by DoyoungBabe http://archiveof ourown . org/works /35708563.Summary: Năm 2021 là một năm hoàn toàn bận rộn đối với Kim Doyoung. Nhiều lần comeback cho đến nhạc kịch, quay tạp chí và quay video, việc nhập ngũ của anh trai là điều cuối cùng. Có một điều thật tốt là anh và Jaehyun đã chia sẻ một thói quen đặc biệt giúp họ tỉnh táo trong suốt một năm hỗn loạn xung quanh.Rating: Not RatedArchive Warning: Choose Not To Use Archive WarningsCategory: M/M Fandom: NCT (Band)Relationship: Jung Yoonoh | Jaehyun/Kim Dongyoung | Doyoung Additional Tags: Porn with Feelings, Porn With Plot, Cock Warming, Large Cock, Come Swallowing, Fluff and Smut, mentions of enlistment, Established Relationship, word vomit.…
Trên một hòn đảo nhỏ nơi sóng vỗ quanh năm và nắng cháy đến từng vạt cỏ, cô gái tên An lớn lên giữa thiếu thốn và lặng im. Cô chưa từng nghĩ rằng có một ngày ai đó sẽ đến, mang theo ánh sáng khác biệt - không phải để ở lại, mà để đi qua đời cô như một cơn gió.Minh - tình nguyện viên của đoàn chính phủ, người mang theo nụ cười và lý tưởng, đã bước vào đảo như bước vào thế giới của An: dịu dàng, kiên nhẫn.Giữa hai người là một khoảng cách lớn hơn biển - khoảng cách của lựa chọn, của định mệnh, và của những lời hứa không kịp giữ.…
Là đại đế mạnh nhất cõi vô tận hư vô, hắn sở hữu toàn bộ tinh hoa của vị đại đế tiền kiếp "Tinh Thần Đại Đế", sức mạnh ấy của hắn thậm chí có thể sánh ngang với kẻ đã khai sinh ra mọi thứ trên thế gian này " Khởi Nguyên Chi Đế". Nhưng hắn lại vẫn lạc vì một lời hứa với kẻ ấy, nuối tiếc vì ước mơ muốn gặp lại người mình thương vẫn chưa được thực hiện hắn mong ước mình có thể trở lại để bản thân tiếp tục thực hiện điều ấy. Rồi bỗng một ngày nọ hắn đã trở lại với thân xác thay thế trong thời gian mà hắn ngủ say. Sau khi tỉnh lại hắn phát hiện thế giới hậu tận thế mà hắn đang sống có nhiều bí ẩn thú vị vì vậy hắn chưa vội vàng tìm lại người mình thương mà ở lại đây khám phá. Hắn mong rằng sẽ có thể gặp lại các cố nhân và "em ấy" tại nơi này.Truyện sẽ có nhiều tình tiết giống với một vài truyện khác mong mọi người thông cảm.Khoảng 3-5 ngày sẽ ra một chương cho đến khi có thông báo drop hay gì đó tương tự. Xin cảm ơn!…
Đêm lặng lờ không chút xôn xao ngoại trừ bước gió lùa qua những phiến cỏ cụt trên đồng hoang. Đã nhiều năm rồi kể từ ngày một cánh chim côi lẻ lướt ngang vòm trời mù mịt bao la này. Đã xa xưa từ khi vài viên đá cuội vỡ nát thành cát bụi nuôi đời sinh sôi. Bây giờ chỉ có màn đêm xao động trong lòng hai người đang nghiêng mình bên ngọn lửa trơ vơ giữa hoang vu; hai bóng tối âm thầm len lỏi vào mạch máu và lặng lẽ phập phồng hai bên thái dương họ, trên hai cườm tay họ.Nguyên tác: THE DRAGONChuyển ngữ: Trần Đức Tài…
Khách sạn ấy trơ vơ như một ống xương khô rỗng cắm ngay dưới tâm điểm của vòm trời sa mạc nơi suốt ngày mặt trời đốt thiêu trên mái. Còn suốt đêm, ký ức của vầng dương vẫn máy động trong mọi gian phòng tựa hồn ma một đám cháy rừng xưa. Bởi vì ánh sáng có nghĩa là sức nóng, những ngọn đèn khách sạn vẫn không bật lên dẫu trời sụp tối đã lâu. Những người cư ngụ trong khách sạn này thích dò dẫm tìm đường như người mù qua các hành lang trong cuộc kiếm tìm vô tận một hơi gió mát.Nguyên tác: THE DAY IT RAINED FOREVER (1959)Chuyển ngữ: Trần Đức Tài…
Không khí bốc lên mùi hương ngai ngái dễ chịu của đất ẩm và rêu dại. Chúng tôi cứ ngồi im lặng bên tiếng quạt máy vo voAnh nhìn tôi, vẫn cái dáng vẻ đượm buồn suốt ngần ấy năm không hề thay đổi. Phảng phất đâu đấy là sự dịu dàng của người đã luôn dõi theo từng ánh mắt tôi, là cái cảm giác an tâm và được vỗ về của một thời ngây dại"Hạ này"Giây phút mà anh gọi tên tôi, một cách nhẹ nhàng và trầm ngâm, trái tim tôi rã ra thành từng mảnh"Đã có ai ở đó chưa? Tôi vào được không?""Vào đâu cơ?" Tôi cố kìm nén sự xúc động bồi hồi, cất cái giọng run run hỏi lại"Trái tim Hạ ấy. Lần này, đã có ai ở đó chưa?"Xét cho cùng, chúng tôi đều xứng đáng được hạnh phúc. Tình yêu luôn là cái gì đó thật kì diệu dưới vòm trời xanh thẳm này- An Vi -…
Cô nói với anh, chưa một lúc nào em quên ngày hôm ấy. Buổi sáng ấy, khoảnh khắc ấy, hay là một chớp mắt chúng ta lướt qua nhau. Hình ảnh, mùi hương, thanh âm, ngay cả nhịp thở của bản thân đều hiện lên sắc nét dù là trong giấc mộng. Em nhớ biển khơi óng ánh nắng, nhớ vòm không xa vời vợi, hay là gió trời vương đọng khí hè cũng không sao làm thành phai sắc. Chàng trai trưởng thành xuất hiện từ cuối con đường và đi vào mắt em, như một mảnh cắt ra từ ảnh ảo. Có lẽ em đã nín thở vào giây phút anh cất tiếng. Cảm giác thân quen làm em ngỡ chúng ta gặp nhau chẳng phải là lần đầu.…
Tuổi học trò là độ tuổi đẹp nhất của quãng đời người. Đó không chỉ là sự vô tư hồn nhiên hay những rung động đầu đời mà còn là bước đệm hành trang ta bước vào cánh cửa mới với bao điều thú vị của cuộc sống.Tớ rất nhớ chúng ta của năm đó, hối hả chạy tới lớp khi nghe tiếng chuông báo, ngủ gà ngủ gật vì bài giảng nhàm chán, hò hét ầm ĩ khi được nghỉ đột xuất, hay phải thức ôn thi đến sáng chỉ bởi vì lúc trước không học bài. Những năm tháng mà cả tớ và các cậu đều không có gì, chỉ có thời gian vừa dài vừa rộng. Có phải vì hời hợt thế nên cuộc đời dễ dàng đẩy mình trôi dạt về những phía không nhau. Tự hỏi giờ đây, nếu đứng ở vùng trời khác, ngước lên vòm cây xanh lá, nhận ra đóa bằng lăng tím nhỏ, các cậu có nhớ mình của một chuyện cũ ngày thơ. Nỗi nhớ có khi còn chưa kịp đặt tên bởi tình cảm học trò vẫn còn đọng lại nhiều nhung nhớ, mong manh như cánh phượng và nhẹ tênh bay trong chiều gió. Đầu hè, tiếng ve râm ran gọi về màu đỏ rực, chẳng dễ phai mờ trong dù cho thời gian vẫn thấm thoát trôi...Cất lời tạm biệt tháng Năm cũng là tạm biệt những rung động tinh khôi đầu đời. Cái nắm tay đầu tiên làm con tim tớ rơi rụng bên gốc phượng già cỗi, ừ, thì gốc phượng ấy cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, những tình cảm chan chứa đầu tiên của tuổi mười tám…
Chiếc thuyền thứ hai được tìm thấy vào 14:00---Bốn vách nhà tranh, đợi bóng aiNgỏ nhỏ đường quen... chẳng thấy vềHương bếp đã tàn, trà đã nguộiNắng tắt, mưa giăng, dạ não nề."Thầy ơi, sao thầy không lấy vợ?" - đôi mắt long lanh tràn ngập kính mến, thằng nhóc lại hỏi - "Hay thầy thích lấy chồng ạ?""Thầy chờ một người. Người đó đi xa lắm mấy đứa à."Chuồn chuồn đậu vạt mương chiềuThương người áo vải đứng lều mái tranh"Bao giờ anh mới quay về?"Gió lên hụt hẫng tứ bề quạnh hiu.---…
Đây ko phải truyện mình viết mà mình lấy trên" Trà sữa cho tâm hồn", mình thấy hay mình đăng vậy thôi.Mình cũng có thêm 1 số chi tiết cho truyện dễ hiểu hơn.Thanks.Các bạn có thể tìm đọc + Những đồng xu hạnh phúc + Những ngày nắng của tôi + Năm tháng khờ dại ấy thương 1 người dưng + Hai bức thư tình + Vòm trời ngàn sao + 1 mảnh của bầu trời Đều là truyện mình đăng tại Van3007…
Sẽ ra sao nếu như một ngày tỉnh dậy và đằng ấy cảm thấy được hơi ấm của tình yêu phả vào sau gáy? Một chuyện hết sức bình thường của những cặp đôi hường phấn nhỉ? Nhưng cốt là... tình yêu của đằng ấy lẽ ra phải chơi cờ với ông chú đầu lâu đỏ ở bẩn tại Vomir cơ...! Chắc là... Đằng ấy sẽ không một cước đá tung tình yêu của mình ra cửa như quý cô Danvers quyền năng vô hạn chứ?Câu chuyện viết về hồi ức của Carol Danvers với tình yêu của cô - Natasha Romanoff. Vui cũng có mà buồn cũng có, cá là đằng ấy khóc vì phim đã đủ rồi nên truyện của tôi chỉ sẽ hơi tâm trạng chút thôi, không tới nổi bi thương vô độ lệ rơi đầm đìa đâu. Và, quan trọng, "Together forever" sinh ra là để... làm gì ai mà biết, nhưng hứa là ẻm sẽ toàn lấp lánh ánh vàng của tình yêu vĩnh cửu thôi..fic: Together foreverau: tuicp: Nat cưng x Carol yêuThật ra thì khả năng có hạn, âu cũng vì đam mê và muốn vả vào cái kết phim thôi nên tôi mới quyết định tạo ra bé "mãi mãi bên nhau" này, thế... mọi người có thể góp ý để tôi hoàn thiện hơn "tục tưng" của tôi ( một cách dịu dàng thôi nha) ~~ Và quan trọng là tôi sẽ xấu hổ chết mất nếu chút ít chất xám tôi cố vắt ra lại được vinh dự được sử dụng cho nhà khác hay ai đó lượm lặt đem đi về chốn lãng du mà không cho tôi biết. Dù sao thì cũng nên nói là, tôi ghét bị xấu hổ :]]Signature: Lạc…
Bạch Phàm: Trạch nam, trọng sinh vạn năm về sau tận thế, trong tuyệt vọng tiến vào Tiên Vũ Luân Hồi không gian.Xạ Điêu trong, hắn tu luyện hai mươi lăm năm, lần thứ hai Hoa Sơn Luận Kiếm một kiếm Phong Thiện.Thiên Long trong, hắn nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, trong Thiếu lâm tự ngăn cơn sóng dữ.Thần Điêu Ỷ Thiên, hắn ẩn giấu hậu trường lôi kéo khắp nơi, ẩn sâu công cùng tên.Tru Tiên trong, hắn trảm yêu trừ ma, Ma Đạo phục đầu, chính đạo phục tâm.…
Hai người bạn thuở nhỏ, một lời hứa còn dang dở, mười năm xa cách - khi cơn mưa lắng xuống, họ gặp lại nhau dưới chiếc cầu đá cũ, nơi ký ức và cảm xúc ngày xưa dần thức tỉnh, để nhận ra rằng tình yêu vốn chỉ là những bước chân đi muộn màng, nhưng lại đầy ắp sự chờ đợi và niềm tin đã qua."Nếu mười năm nữa mình gặp lại tại đây, anh phải cho em một điều ước"❗❗ Lưu ý: Mọi địa điểm, cốt truyện, lời nói đều là tưởng tượng của mình. Không có ý công kích bất kỳ một cá nhân nào, nếu truyện có những chi tiết không phù hợp mình sẽ xoá ngay lặp tức. Cảm ơn các bạn đã theo dõi…