Con Mèo Điên
Câu chuyện dở hơi, đã bỏ từ lâu…
Câu chuyện dở hơi, đã bỏ từ lâu…
có 2 nhân vật chính. ( do máy tính bị lỗi nên mình k viết hoa được, mong các bạn thông cảm.)Nhân vật chính nữ: JulieTính cách: hiền dịu, cuteNgoại hình: tóc nâu, mắt xanh. có tai cáoThuộc họ cáoLà chú cáo duy nhất tinh khiết…
Trong đôi mắt điềm tĩnh kia anh đang nghĩ gì? Những kỉ niệm hai ta có hiện hữu ở góc nào trong tâm trí anh?Em tò mò muốn nhìn thấy chúng qua đôi mắt nâu hiền dịu kia, để rồi hạnh phúc mỉm cười. Chắc chắn chúng sẽ thật tuyệt đẹp, đẹp nhất là khi em không phải là người duy nhất gìn giữ mọi kỉ niệm.…
Một fic trong lúc ngẫu hứng mình viết riêng cho Monsta X và dành tặng cho Monbebe.Vì là lần đầu viết fic nên sẽ hơi nhiều lỗi mong mọi người góp ý và thông cảm nhé 😘…
Là bản hoàn thiện hơn của Em, vẫn còn nơi đó một yêu thương...."Tôi là sườn dốc, cứng rắn và khúc khuỷu. Em là gió đông, ấm áp và dịu dàng. Nên mới tại xuân sang giao ngộ, nên mới vào thời đẹp nhất má điểm môi tô..."…
khi em gọi anh một tiếng "mình ơi", xin hãy đến bên và hôn em thật dịu dàng anh nhé. rồi em sẽ nhấc bổng anh lên, vì em luôn muốn làm vậy với người bạn đời của mình.…
Truyện ngắn: Mối tình đầu của những năm tháng thanh xuân tươi đẹp Tác giả: Song Song "Rung động đầu đời tựa như tia nắng ban mai, ấm áp và êm dịu"…
Au: XiaoMeiMeiThể loại :NGÔN TÌNH ,Tổng tài, drama, thanh xuân vườn trườngCó chút bối rối, có chút thương nhớ, có chút giận hờn, có chút gen tuông, có chút rung động,..v..v.. Tất cả sẽ cùng tạo ra một thanh xuân không hề hối tiết…
Thanh xuân như một tách trà êm dịu và nhẹ nhàng. Thoáng qua nhưng làm là nhớ mãi về sau này nhớ đến nó cũng là một phần tươi đẹp mà ta đã đi qua. Thanh xuân của tôi luôn có một người như vậy một người đã làm nên 1 phần khó quên trong tôi.....…
Phàm là người sống trên đời, ai mà không mang nuối tiếc?Thanh xuân năm ấy,đem tất cả nhiệt huyết,chân thành và lòng yêu mến theo đuổi một người, bằng lòng vì yêu mà trả giá.Nhưng đáng tiếc, thanh xuân quá ngắn, người rời đi cũng vội vàng...Sau này gặp lại, nguyện đem tiếc nuối hoá dịu dàng.…
Như cơn gió nhẹ thoáng qua hất mái tóc bay bổng Như những ngày nằng bất chợt đổ cơn mưa Như những cánh hoa rụng đầy hiên cửa Như cách cậu khiến tôi trở nên dịu dàng Bất chợt đến như cơn mưa rào nhưng lại dai dẳng và títách, cậu đến bên tôi ..." Cảm ơn cậu, người đã trở thành thanh xuân của tôi. "…
Category: Huyền huyễn-Văn phương tây-đồng nhân-Hắc ám-Thoại nhân vật- Thánh giáo-Chuyển thể-Phiêu lưu- Hằng ngày- Tiểu thuyết- 18+ Đồng Nhân Đơn giản hoá ở tinh cầu gồm có bốn vùng đất chính. Lần lượt là Đông- Tây- Nam- Bắc. Đế chế Moniyan là vùng đất phía Tây- Phương Tây. Có tất cả 12 quốc gia và nhiều vùng tự trị. Lục địa bỏ hoang nằm ở phía Nam tinh cầu và được chia thành 3 vùng riêng biệt... hải ngoại vi vùng đất ven biển... Vùng trung lập nơi sản sinh ma thú... Vùng hải nội cội nguồn của quỷ tộc.Phía Bắc chính là lục địa băng giá. Chỉ có 1 vương quốc duy nhất Phương Đông sẽ mang hơi hướng Châu Á(phần của sau này) Chỉ có 1 Quốc gia nhưng lại có hai thể chế bộ máy nhà nước.Có hình ảnh nhưng chưa hoàn thiện...Linkhttps://www.wattpad.com/story/280804468?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Eunseojoo&wp_originator=OINsumcejEek2XZWh3vREm3Hv5z1PBIsxBU%2FuX86s5jiEunDoF6qy4FaDzW%2FLGUaia8OvfnEPjVFn4OPsgKFiEVxYzGgb5xZ3Jxb1H5kP13xOcWGEldI4IfyTIoSnqCk…
Editer : U Minh Tử Đằng《Sự Dịu Dàng Nhỏ Nhắn》 - Tác giả: Xuân Phong Lựu HỏaVăn án:Mọi người đều nói, Phó Thời Hàn - nam thần học bá của đại học S - lạnh lùng cao quý, trầm ổn kiêu ngạo, cả đời chưa từng nói quá ba câu với con gái.Chỉ có Họa Yên mới biết, năm đó anh từng ôm chặt lấy cô dưới tán ngô đồng trước cửa nhà, tham lam mà cắn lấy đôi môi cô như kẻ đói khát lâu ngày gặp được mật ngọt.Họa Yên thở dốc không ngừng, tiếng cầu xin nhỏ như muỗi kêu, lại như từng nhát dao khắc sâu vào lòng Phó Thời Hàn, khiến tim anh như muốn nổ tung.-Một cô gái bẩm sinh yếu ớt, chậm chạp ngốc nghếch nhưng lại khiến người ta không nỡ rời mắtvs-Một đại ma vương cao lãnh kiêu ngạo, âm trầm sâu sắc, chiếm hữu mạnh mẽ đến đáng sợ.【Thật ra, trong vỏ bọc lạnh lùng ấy, ma vương cũng có chút dịu dàng chỉ dành riêng cho cô】Họa Yên đến năm năm tuổi mới biết nói, lớn lên cũng vẫn ngốc nghếch vụng về, đi đường lúc nào cũng chậm rì rì.Một ngày nọ, cô phát hiện có một chiếc Rolls-Royce lặng lẽ theo sau mình, tốc độ còn chậm hơn cô đang đi bộ.Cô quay đầu, nhíu mày hỏi: "Anh làm gì vậy?"Phó Thời Hàn tay cầm vô lăng, đôi mắt đào hoa ánh lên ánh sáng rực rỡ, nhìn thẳng phía trước, bình thản thốt ra hai chữ: "Tản bộ."Từ giây phút đó, Hách Yên liền chắc chắn - đầu óc người đàn ông này, không bình thường.Vì vậy, cô cố gắng nhẫn nhịn, chiều theo anh, không chọc giận anh.Cho đến một ngày, sau một trận cãi vã, Phó Thời Hàn nhẹ giọng dỗ dành:"Đừng giận nữa."Họa Yên bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng:…
---Văn ánTôi đã từng nghĩ đời mình sẽ chỉ là một vệt đen không lối ra, bị chôn vùi trong những tiếng la mắng, những trận đòn roi, và sự im lặng đáng sợ của những bữa cơm không có mẹ.Con ngõ nhỏ nơi tôi sống chật hẹp đến mức tưởng như không thể cất giữ nổi một giấc mơ. Ấy vậy mà... nó lại đủ rộng để chứa cả một đoạn thanh xuân của tôi - đoạn thanh xuân mang tên anh.Tôi gặp anh vào một mùa hè năm ấy, khi vừa tròn mười tám tuổi. Tôi ngồi đó, bên góc tường quen thuộc, đôi tay trầy xước, ánh mắt đã không còn long lanh như trước. Anh bước đến, như tia nắng xuyên qua rặng cây, nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức khiến tôi tự hỏi liệu mình có thể thực sự được sống tiếp hay không.Anh cúi xuống, khẽ đặt vào tay tôi một viên kẹo nhỏ màu hồng và chiếc khăn tay gấp gọn, thoảng hương xà phòng dịu nhẹ. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã mỉm cười:"Anh tên là Minh An, vừa chuyển đến con ngõ này tháng trước."Một câu nói rất đỗi bình thường, nhưng lại khiến trái tim tôi khẽ run. Từ hôm đó, anh hay ghé qua, hay hỏi tôi vài điều vụn vặt, hay im lặng ngồi cạnh tôi, như thể sự hiện diện của anh đã đủ để làm dịu cả một khoảng tối trong tôi.Tôi không biết mình yêu anh từ khi nào. Có lẽ là từ lúc anh lau vết máu trên tay tôi bằng chiếc khăn tay đã cũ. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ sửa lại cái bậc tam cấp trước nhà mà tôi vẫn hay vấp ngã.Tôi chỉ biết mình đã yêu anh bằng tất cả những gì còn sót lại sau bao lần đổ vỡ.Rồi chiến tranh gọi tên anh.Anh đi, để lại tôi cùng một lời dặn không rõ là hứa hẹn…
mình đã là một fan ngôn tình 3 năm rồi , có thể đối với nhiều người mình mới là "gà" thôi nhưng mình cũng rất tự tin là đã đọc đủ các thế loại ngôn tình HE , SE ... rồi. Truyện thì chắc mình chưa có năng khiếu , nhưng cũng chưa dám thử. Vì thế nên đây chỉ là những câu mình tổng hợp lại khi đọc truyện mà thôi , nó vừa là những câu nói , những mảu đối thoại mà mình thấy hay và cảm động. Nếu các bạn đọc sẽ thấy nó hơi lẫn lộn , bởi vì mình chỉ mới tổng hợp lại gần đây nên có lẽ sẽ hơi ít. Nhưng mình sẽ cố gắng tổng hợp thêm. Và sẽ còn cập nhập rất rất nhiều đấy ạ. Hơi dài dòng chút chút , nếu bạn nào mà đã đọc đến tận đây rồi thì mình xin kamsamita hihi…
"Nhìn thấy Hyunjin ở khoảng cách gần như vậy khiến mặt tôi đỏ ửng như trái cà chua chín. May mắn đã có ánh nắng chiều làm dịu nó lại, trông như vệt má ửng hồng trong ánh chiều tà. Hình như anh có vẻ cũng nhận ra tôi nên sau khi đặt cốc nước của Yeji xuống, Hyunjin nhìn tôi với ánh mắt trìu mến mà chỉ chút nữa thôi tôi có thể chết đuối trong ánh mắt ấy. Anh nở một nụ cười ấm áp rồi nói"…
Author: J Category: Fanfic, Bromace, HE Độ Dài: Medium không dài cũng không ngắn Rating: K+, không H phù hợp với tâm hồn trong sáng Cast: Park Woojin × Ahn Hyung Seob and more.. Note: Fic dựa trên những gì tui tưởng tượng ra và không có thật, cân nhắc kỹ trước khi đọc. *Không được mang ra khỏi Wattpad của mình khi chưa có sự đồng ý của mình…
Ban đầu là cô yêu hắn! Kiên nhẫn dịu dàng từng chút để mong hắn có thể quan tâm mình một chút! Chỉ mong hắn ít nhất liếc nhìn cô một cái...nhưng mong ước của cô mãi mãi là hư ảo vì trong tim hắn mãi mãi bị hình bóng của người con gái đó chiếm giữ và...Nhưng Rồi khi hắn bắt đầu rung động và yêu cô thì...cô lại tìm mọi cách dày vò hắn! Trả thù hắn! Cô...hận hắn! Nhưng việc hận, trả thù hắn cũng đồng nghĩa với việc tim cô ngày càng ngày càg rất đau!! Vì cô vẫn còn rất yêu hắn nhưng tình yêu này lại bị hận thù tạm thời che lấp đi...Liệu cô có bỏ thù hận và yêu hắn một lần nữa ko!?Tại sao cô yêu hắn nhiều đến mức có thể chết đi sống lại cũng chỉ để...yêu hắn mà bây giờ lại hận hắn đến thế!? Và nhiều biến cố xảy ra vs tình yêu của cô và hắn nữa!Hãy cùng theo dõi chuyện nha:))P/s: tớ là một fan rất rấtttt cuồng Ngôn Tình nên hôm nay liều một phen viết Ngôn tình để thoả trí tưởng tượng và tình yêu ngôn tình của tớ, dù bik rằg có thể "thu thập" đc nhiều gạch xây nhà:)) và nhiều sai sót! Hãy ủg hộ tớ và bỏ qa sai sót cho tớ nha:)) love all:)…
Thể loại: cổ đại, cung đình, trọng sinh công, tra biến trung khuyển công x ôn nhu trung khuyển thụ, sinh tử, có H, 1x1, HE, hoàn.Văn án:Phong Kỳ muốn thiên hạ, vì thế Ôn Ninh An vì hắn bắt một tòa lại một tòa thành, hiến cho hắn một cái thiên hạ.Phong Kỳ ghê tởm Ôn Ninh An đối với hắn đồng tính loại tình cảm, đem Ôn Ninh An sung quân đến biên cương, vì thế Ôn Ninh An vì hắn chung quanh thảo phạt, hiến cho hắn một cái thái bình Thịnh Thế.Phong Kỳ bị sở tín nữ nhân cùng nịnh thần phản bội, vì thế Ôn Ninh An đi suốt đêm trở lại kinh thành hộ hắn rời đi, hiến cho hắn một mạng.Trọng sinh sau, Phong Kỳ thề này đối với hắn người bất nghĩa, hắn chắc chắn gấp trăm lần xin trả, hơn nữa...Phong Kỳ: trẫm muốn ngươi làm trẫm hoàng hậu.Ôn Ninh An: hoàng thượng, biên cảnh chưa yên tĩnh phản quân chưa quét, thần chức trách chỗ, sao có thể căn nhà nhỏ bé thành cung nội.Phong Kỳ: có thể ngươi đã mang thai Long tự .Ôn Ninh An: ? ? ?Hoàng thượng, chúng ta như vậy thật sự sẽ không mất nước sao...Này văn lại danh 《 trẫm muốn làm Đại tướng quân bụng không cho hắn đi đánh giặc 》《 chúng ta như vậy nói thương yêu ăn tảo viên thuốc 》《 một cái cặn bã công lần nhị thập tứ hiếu trung khuyển công cảm động cố sự 》* hắc hóa bá đạo ngoan lệ công X dịu dàng thanh nhã trung khuyển chịu* ngọt cưng chìu văn, HE, 1v1* chủ chịu, Phong Kỳ đế vương công, Ôn Ninh An Tướng quân chịu* sinh tử! Sinh tử! Sinh tử! Sẽ có Manh Manh đát bánh bao ẩn hiện! Không thích nhìn quan có thể điểm trạc xiên nga, lôi đến ngươi hang ổ mặc kệ, khẩu hừDiễn viên: Phong…