Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Anh Cút Đi, đó là ba chữ mỗi khi cô thấy anh sẽ thốt lên.Anh yêu cô đã lâu, mạnh dạn theo đuổi nhưng cô luôn từ chối, để có được cô anh làm mọi cách, mặc dù bị cô mắng là vô sỉ, khốn nạn lumla.Anh yêu cô rất nhiều...nhưng vào một ngày đẹp trời có một người đàn ông so cute xuất hiện đòi tranh giành cô với anh.Anh tức đến điên máu...và rồi cuộc giành giựt người mình yêu xảy ra!…
Mong bạn trở thành phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình.Nội tâm mạnh mẽ luôn tốt hơn vẻ ngoài hào nhoáng.Hy vọng bạn mãi luôn kiên cường, dũng cảm đứng ở nơi đón ánh sáng, sống cuộc đời mà mình mong ước.Tác giả: Miêu Công Tử…
Vì yêu mà giận, vì yêu mà hận, vì yêu mà khờ, vì yêu mà chấp. Rời xa rồi mới thấy, giận khờ hận chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết chàng lúc này, có còn oán ta hận ta, buồn ta giận ta?Nhưng Chàng có nhận ra con đường chúng ta đi thật khác nhau…
Lần đầu tiên của người con gái cô bị Duật Tôn dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cô giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cô một mình nguyên vẹn. Cô có tự trọng, cô đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Mạch Sanh Tiêu vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cô bất kể khi nào cô cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. . . . Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cô chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi Duật Tôn, cô khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cô. Chớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn Duật Tôn lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cô hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cô trước mặt bao người: "Mạch Sanh Tiêu, con đàn bà tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cô xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?" Thêm một lần y khiến cô phải tự dâng thân thể. ....…
tôi là Matsuda-kei ,hay Có thể gọi là Gin , là một người lãnh đạo, lạnh lùng , tàn bạo,là đại ka trong băng tổ chức áo đen ,tôi yêu một người, đậm sâu ,cô ấy có tên là Miyano-shiho hay có thể gọi cách kháclà Serry cô ấy cũng đang làm trong tổ chức, tôi yêu cô ấy rất nhiều cô ấy cómột người chị là Miyano-akemi ,vì một cá nhân nào đó với Boss cuối, mà tôi đã bị ông ta ra lệnh phải giết chị ấy, cô ấy khi biết tin tôi chính là kẻ ra tay với chị ta liền không khỏi bàn hoàng, không chấp nhận số phận ,đã phải uống viên thuốc đó ,và cuối cùng tôi đã gặp lại cô ấy một lần nữa ,người tôi đã từng yêu, tôi đã bắt cô ấy về và,...…
Chỉ là tình cảm của tôi dành cho từng người, bạn không thích có thể k cần đọc vì tôi chỉ muốn lưu giữ lại một điều tốt đẹp trước khi tôi bước sang tuổi 18…
Thể loại: Sư đồ luyến, ngược, sủng, HE.Tình yêu ấy mà, đôi khi không chỉ có yên bình mới hạnh phúc mà đôi khi phải trải qua một chút sóng gió thì lúc ấy tình cảm của đôi bên sẽ gắn bó hơn, sẽ bền chặt hơn mãi mãi.Đúng vậy, 5 năm xa cách liệu lòng của đôi bên có thay đổi không? Mấy ai có thể giữ trọn tình cảm của mình trong năm năm ấy!…
Phù Dao hoàng hậu - Thiên Hạ Quy Nguyên "Lão đại, trong huyệt này sao u ám vậy? Hơi có tà khí nữa đấy, hôm nay ra cửa có coi ngày không?" Trong mộ thất tối đen có vài bóng dáng lấm lem bụi đất di chuyển, trong đó có một người vừa lau mồi hôi vừa chồm nửa người gọi vào trong mộ. "Nhìn nè." Mạnh Phù Dao ngậm cây đèn pin nhỏ trong miệng, hơi quỳ dưới đất, chẳng thèm ngẩn đầu lên, vừa quét đi lớp bụi trên quan tài đá xanh khổng lồ trong mộ vừa nói năng rõ ràng hiếm thấy: "Hôm nay là ngày tốt, thích hợp với nhập liệm, xả tang, di cửu... Cậu xem, di cửu chính là dời quan tài, thật khéo, đều liên quan đến chết cả." Cô là một tên trộm suy cấp chuyên tìm các mộ cổ để ra tay. Khi nhìn thấy viên ngọc thạch quý hiếm kia mọi người đều rêu hò vui mừng. Chỉ có Mạnh Phù Dao như đang bị mất hồn bởi ánh sáng tỏa ra từ những viên trân châu, mát híp lại, miệng lẩm bẩm không ngừng. Nhưng không may một trận động đất đã khiến tất cả bị chôn vùi cùng ngôi mộ kia."Phù Dao." Yến Kinh Trần nhìn nàng chăm chú một hồi lâu, cuối cùng không nhịn được tiến lên một bước, khẽ nói: "Muội không thể bỏ nhiều thời gian để luyện võ chăm chỉ cho giỏi hơn sao? Năm châu Đại lục chúng ta coi trọng thực lực, một người học võ mà học mãi chẳng đến đâu, trong tương lai sẽ rất khó hành tẩu trong thiên hạ, đi đến nơi nào cũng bị xem thường, muội... không nghĩ tới tương lai mà nỗ lực chút nào sao." Nàng đang xuyên không rồi trong lúc rối bời nàng làm sao chấp nhận được sự thật này. Nhưng vì suy nghĩ nếu quay trở về cô đã là hồn ma rồi nên giờ có c…