Độc thoại nội tâm của những ngày làm fan
Viết cho những ngày ba chìm bảy nổi cùng số kiếp fan girl…
Viết cho những ngày ba chìm bảy nổi cùng số kiếp fan girl…
"Hằng đêm tôi đều bị Nam nhân ấy làm nhục tôi! Tôi thật sự rất sợ nhưng thật khoái cảm!""Đó là anh trai tôi?"…
Đây là hành trình trải qua hàng ngàn thế giới cung Haruko và nhập vai vào đó, làm những điều ta thích và đầy thế giới kì lạ về cả anime và game…
ReupancaptruyensinhconkhongcoloditXin lỗi vì sự tục tĩu này, nhưng vì có người reup truyện của bọn toy không phép nên toy đành phải cảnh cáo trước tiên. Truyện chỉ được đăng trên Wattpad và Fanpage của nhóm.CẢNH BÁO CẢNH BÁO: Tuy nó là ABO nhưng mà là 'OMEGA DDUJ DDUJ DDUJ ALPHA, OMEGA CÔNG X ALPHA THỤ', CẢNH BÁO LẦN NỮA NÓ LÀ 'OMEGA DDUJ DDUJ DDUJ ALPHA, OMEGA CÔNG X ALPHA THỤ' =))))))Không sao đâu các chị, thể loại tuy có hơi ngược ngạo nhưng mà truyện khá dễ thương và dễ nuốt, không mặn quá đâu.-------------------------------------Tác giả: celestialmoonstarRaw: https://archiveofourown.org/works/31819054/chapters/78772123https://archiveofourown.org/users/celestialmoonstar/pseuds/celestialmoonstarhttps://twitter.com/bunnyzhannyy-------------------------------------Tóm lược:Một đêm định mệnh nọ đã đưa đẩy hai con người chưa từng nghĩ mình sẽ có bạn đời đến với nhau.Alpha như Tiêu Chiến hẳn là không nên tồn tại trên thế giới này. Mong muốn tìm được người bạn đời phù hợp trong anh vốn đã sớm tan thành mây khói bởi vì gen Alpha của anh không phù hợp với bất cứ ai cả. Nhưng một đêm định mệnh diễn ra khiến anh phải học cách đối mặt với người bạn đời kém duyên của mình, Vương Nhất Bác, người mà khiến anh phải tự vực dậy một chỗ đứng riêng cho mình trên thế giới. -------------------------------------Truyện dịch dưới sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reupỦng hộ tác giả tại: https://archiveofourown.org/users/celestialmoonstar/pseuds/celestialmoonstarhttps://twitter.com/bunnyzhannyy…
truyện kia plot dài, tạm thời kh nghĩ ra, này mấy chap ngắn ngắn, do quá 12h trí tưởng tượng mới phong phú được=))…
"Tại sao chị lại không quên đi?"Phùng Tư Giai chớp mắt, lệ vẫn không rơi mà dường như chảy ngược lại vào trong. Đôi mắt khô ráo của nàng như sáng lên."Chắc có lẽ là quá sâu đậm đi."..."Chị có biết đây là hoa gì không?"Tống Hân Nhiễm khẽ lắc đầu, nàng thật sự không thế nhìn ra loài thực vật được phun ra từ miệng Phùng Tư Giai là loài nào, bởi vì những cánh hoa ấy vẫn luôn nhầy nhụa mà lẫn trong chất dịch đen ngòm kia. "Là hướng dương." Phùng Tư Giai nói và lại mỉm cười."Có ý nghĩa gì không?" Tống Hân Nhiễm thắc mắc hỏi. "Bởi vì người đó giống như mặt trời." Phùng Tư Giai kiên định trả lời.…