Bản giao hưởng tương lai.
Nếu cuộc phẫu thuật năm ấy của Kaori thành công.Nếu cả hai có thể thổ lộ và vượt qua lời nói dối.Nếu Tsubaki dần nguôi ngoai và mở lòng hơn.Nếu Watari tìm được người để yêu nghiêm túc.Thì bản giao hưởng của chúng ta có thể tiếp tục chứ?…
Đau Rồi Phải Khóc
Ai cũng có những chuyện ấm ức đến nghẹn ngào mà không tài nào làm cho ta thở một cách bình thường được…
Nhóc con à, nói yêu anh đi
Xàm xí :<…
[Tống chủ TouRan] Luân phiên
một hố hứa hẹn (sẽ) lấp.............hoặc không?…
[TartaLi] Vọng Nguyệt Nhớ Người Thương | Cáo đỏ
sinh lão bệnh tử là quy luật của tạo hóa, nhưng chưa lão đã tử thì là trái với luân thường đạo lý, zhongli đế vương là người tôn trọng quy luật, sẽ chẳng để ai làm trái quy luật đâu.…
nhảm nhí
vài mẩu truyện ngắn, có thể có thực cũng có thể không.…
Blue Roses (JackNaib Identity V)
Đóa hoa ấy mạnh mẽ kiên cường mọc lên vào những tháng ngày đen tốiChúng đem chất độc ngấm sâu vào da thịt, đầu óc khiến ta tê dại mê mẩn không rờiHoa hồng xanh là loài hoa anh thích nhất…
[EDIT] Sâm Nam Cựu Sự | Hạn ước hôn nhân mùa hạ
Tên gốc: 夏日限定的婚姻Tác giả: 霁北先生/Tế Bắc Tiên SinhNguồn: https://tingquan121.lofter.com/post/1edf5a5e_1c6362626Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không re-up đi nơi khác. Tuyệt đối không chuyển ver.Editor: @hinodeinrone✿ Sâm Nam Cựu Sự | 琛南旧事 (Diêu Sâm x Châu Chấn Nam)✿ ABO, cưới trước yêu sau, cốt truyện cliché đã cũ phi thực tế…
[ BL] KẸO NGỌT 🍬
TUYỂN TẬP CÁC ONESHOT DO TÔI VIẾT HAREM, NGƯỢC,... TẤT CẢ SẼ CÓ ĐỦ ( TRỪ LOẠN LUÂN NÊN MỌI NGƯỜI KHỎI SỢ) TRUYỆN SẼ THEO GÓC NHÌN THỨ NHẤT VÀ SẼ KHÔNG CỐ ĐỊNH MỘT NHÂN VẬT!!!!…
Tôi đã từng... như thế
Đã từng cười như thếĐã từng vui như thếĐã từng khóc... thoải mái như thếVậy, bây giờ, tại sao tất cả chỉ là đã từngLớn lên mệt mỏi như thế, vậy mà tôi cũng đã từng ước, mau mau trưởng thànhCó nhiều thứ tốt đẹp, nhưng cũng chỉ là đã từng...…
Mặt trời mọc đằng đông
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…