Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nó.... ờm... mô tả là.... Đây là một câu truyện và... Nó liên quan đến tôi và... Thôi bỏ đi kiểu này chả hợp với mình gì cả...t-tôi k biết nữa, nó kể về những suy nghĩ của tôi và... Ừm- cứ đọc đi rồi b sẽ biết nó nói về điều gì ¯\_(ツ)_/¯…
Tướng quân Mễ Cầm Mục Bắc là cánh tay phải đắc lực của thái tử Ninh Lệnh Ca. Tại Tây Hạ mặc dù Ninh Lệnh Ca là thái tử, tuy nhiên quyền lực lại không có trong tay. Quyền lực thật sự điều nằm trong tay hoàng đế và các thân vương thêm nữa hoàng đế thuần phục Đại Tống lại yêu Tống văn cho nên trong triều chuộng văn không chuộng võ dẫn đến quyền lực của võ yếu hơn văn. Lại nói thêm, Ninh Lệnh Ca và Mễ Cầm Mục Bắc người thì là thái tử xung phong đánh trận mặc dù cũng là văn thao võ lược cả thủ hạ Mễ Cầm Mục Bắc của hắn cũng vậy. Tuy nhiên, quan văn trong triều không thiếu bởi vậy để quyền lực có thể trở về tay mình nên Ninh Lệnh Ca và Mễ Cầm Mục Bắc có mưu đồ đối với Tống Hạ giao hảo.Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Mễ Cầm Mục Bắc gặp người đó. Cho hắn biết được đường nào là đường hắn có thể đi. Trong Lao Thành Danh nàng nói với hắn " Vạn vật thế gian cản bước ta, không chết chì không chịu khuất phục". Chỉ vì câu nói của nàng cho hắn một ánh sáng, một cuộc đời khác cuộc đời của chính hắn định ra cho bản thân mình.Nương tử của hắn, phu nhân tướng quân của Mễ Cầm Mục Bắc chỉ có thể là nàng, Triệu Giản, quận chúa của Tống Triều.…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Không ai sinh ra đã bị định sẵn là rác rưởi.Nhưng cũng chẳng ai chắc mình có thể bước khỏi bóng tối nguyên vẹn. Yên Minh Nguyệt, mang trong mình đôi tử đồng và linh căn bí ẩn, sinh ra nơi chính tà chẳng phân, nơi mạnh yếu chỉ là một nét mực mong manh.Một bước sa chân, cả đời đoạn mệnh.Nhưng cô vẫn bước.Minh Nguyệt sẽ trưởng thành và nắm giữ vận mệnh của mình bằng cách nào, con đường mà cô chọn sẽ đi đến đỉnh cao hay chỉ là một trò đùa?…
Đây là nơi để các bạn request về OTP của các bạn và Myth sẽ viết về OTP đó :D và đương nhiên là Liên Quân Only nhé :>Vì là Fic đầu tay nên sẽ rất tệ ạ hy vọng các bạn không chê![Lưu Ý]Có thể sẽ có Đam Mỹ và Bách Hợp nên bạn nào không nuốt được nên cân nhắc trước khi vào đọc!Có thể Myth sẽ không viết hết được request và đăng thường xuyên vì bận học và bí ý tưởngNếu là NOTP thì phiền các bạn đừng đục thuyền và tôn trọng OTP của người giao Request!Các bạn nếu có góp ý phiền các bạn lịch sự và đừng cục súc vì Myth sợ ;-;Myth viết rất tệ nên sẽ nhiều lúc không hợp lí và khá là Logic nên mong các bạn đừng chọi gạch đá ;-; (và sẽ có vài chi tiết là hư cấu và là bịa chuyện)Eh và Myth viết H khá tệ và mù mắt người đọc nên hy vọng các cậu không giao Request có H+ hay thường xuyên có H ạ :< mắc công các cậu mù mắt thì Myth không chịu tội :<<…
Ủa rồi sao Tăng Vũ Minh Phúc lại crush Phạm Duy Thuận?Nếu ai hỏi Phúc câu hỏi này, cậu sẽ bịt tai lại rồi lủi đi trốn: "Hông biết gì hết trơn!"Nếu ai hỏi Trường Sơn câu này, hắn sẽ thở dài mà ngồi xích qua một bên, nhường chỗ cho bạn ngồi xuống, rót cho bạn miếng nước trà từ cái bình giữ nhiệt của mình, rồi trầm ngâm vài phút trước khi nói: "Tại hai con dê á!"…
Tag: cổ trang, huyền nhuyễn tu tiên, sinh tử văn, linh thú, HE.Trước thái tử Ma giáo lưu manh công - thiếu chủ tiên giới ngoài lạnh trong nóng thụ, song hướng thầm mến.Sau giáo chủ tàn bạo - thánh tử lãnh đạmSói xám - Thỏ trắng Văn án: Một kẻ chào đời vào đúng ngày nhật thực, mặt trời bị bóng tối nuốt trọn, thế gian run rẩy, chim muông tắt tiếng. Các đạo nhân đắc đạo gọi đó là "hung tinh xuất thế", hắn - Giang Hành là huyết mạch chí tôn của Ma giáo, cũng là thái tử mang số sát kiếp, sinh ra để đạp lên máu và dựng vương triều tà đạo. Cùng năm ấy, giữa đêm trường yên ả, khi thiên tượng đảo loạn, vầng thái dương chẳng hiểu vì sao treo lơ lửng giữa canh ba, y - Lý Phái Ân chào đời. Đứa trẻ ấy là dòng dõi chân truyền của Tiên giới, là thiếu chủ tộc Lý trấn giữ Nam Thiên Môn khiến bách hoa nở giữa đêm đông, là linh khí ngưng tụ thành Phượng Hoàng ngũ sắc. Thiên mệnh an bài, một là kiếp chướng, một là chân mệnh, tương sinh tương khắc. Không ai biết, dấu mệnh ấy là sự vọng ước của Linh Dao Châu, một người mang nửa ngọc u minh, một người giữ nửa ngọc thanh minh. Hai mảnh đối lập nhưng khi hợp lại, Linh Dao Châu mới hé lộ Thiên cơ. Duyên phận khởi đầu trong ánh nhìn đầu tiên thuở niên thiếu - ngỡ một thoáng gặp gỡ lại ôm mộng cả trăm năm...…
Tác giả: Vũ NguyệtThể loại: sủng ngọt, huyền huyễn, ngôn tìnhThái Thần trong một lần tình cờ cứu được nàng, trùng hợp nàng chính là nữ tử vẫn luôn ở trong giấc mơ của hắn trong những năm qua. Hắn ra sức theo đuổi yêu thương cuối cùng cũng cưới được nàng, nhưng không lâu thì gia tộc hắn gặp chuyện hắn không may bị hãm hại bỏ lại nàng một mình trên cõi đời.Tống Tư Thành vì hiếu kỳ người thê tử kia Thái Thần mà dấn thân vào để rồi hắn tình cờ gặp nàng và yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên. Đến khi biết được nàng chính là thê tử của Thái Thần liệu hắn sẽ làm gì tiếp theo để có được nàng...Sự trở lại của Thái Thần đã kéo cả ba người vào mối tình day dưa không dứt, màn tranh giành của hai nam nhân. Liệu nàng sẽ chọn ai bỏ ai hãy cùng đón đọc nhé !!!…
『 Mimiko và Nanako thích ngày Chủ Nhật lắm. Vì hôm đó bố Suguru đóng cửa tiệm mì, bố được nghỉ ngơi.Mimiko và Nanako thích cả chú Gojo nữa. Chú cũng đóng cửa salon vào Chủ Nhật.Có hôm, hai cô nhóc nghe lén người lớn nói chuyện.Chú bảo: Suguru, người ta chọn nghỉ Chủ Nhật là vì cậu đấy. Có thể hôn một cái không?』Bố đơn thân chủ quán mì ramen Geto Suguru x Thiếu gia ở ẩn chủ tiệm cắt tóc Gojo Satoru. (có thể switch nên để tag GoGeGo rào trước nhưng hơi nghiêng về GeGo)Mô típ đời thường, chữa lành, chậm nhiệt. Artwork belongs to the artist. Please DM to take it down.…
Yeonjun và cuộc hành trình theo đuổi Soobin Lưu ý : Trong đây là fic về Soojun not Yeonbin nhaaaaaaaaÀ và cũng có vài từ nhảm nhảm mong m.n bỏ qua Với lại đây sẽ là nơi tôi dồn hết tất cả sự yêu thương.Mong m.n ủng hộ…
[Văn án: Ta Không Muốn Là Nữ Vương!]Người đời nói: "Phượng Mị là thiên mệnh chi nữ, sinh ra để thống lĩnh tam giới, hợp nhất càn khôn."Phượng Mị nói: "Thiên mệnh? Ta thà lấy chồng nghèo nuôi mèo trồng rau!"Từ nhỏ đến lớn, nàng bị nhồi nhét đủ thứ: kiếm pháp nghìn chiêu, chính trị ba tộc, cả cách ngồi sao cho "đúng thần thái nữ vương". Nhưng điều nàng giỏi nhất... là trốn.Một đêm trăng non, nàng trốn khỏi cung bằng đường hầm tự đào, bắt đầu hành trình "rũ bỏ vận mệnh". Tưởng đâu tự do đến rồi, ai ngờ trời lại khui ra một bí mật động trời:Phượng Mị không chỉ mang mệnh "nữ vương" - mà còn là kẻ duy nhất mang "Phá Vận" - có thể xoá sổ cả Thiên Cơ.Từ đó, nàng bị cả ba giới săn lùng. May thay (hoặc không may), bên cạnh nàng có ba kẻ không dễ gì buông tay: • Một cận vệ lạnh như băng, suốt đời theo sát, dù nàng có chạy đến chân trời góc bể. • Một sư phụ quái tính, nửa thần nửa điên, dạy nàng mọi thứ... trừ cách yêu. • Một kẻ săn mệnh bí ẩn, cười như gió xuân, nhưng ánh mắt lại như giam giữ vận mệnh nàng từ kiếp nào.Khi vận mệnh trói buộc, tình cảm rối ren, còn quá khứ thì bắt đầu trỗi dậy từ Cổ Vân Cốc sâu thẳm...Phượng Mị chỉ còn hai lựa chọn: Một là trở thành kẻ hủy diệt Thiên Cơ.Hai là... để ba người đàn ông cùng lúc đòi cưới mình...."Ta không muốn làm nữ vương! Ta chỉ muốn yên ổn ăn chè!"Nhưng ông trời: Cưng ăn xong rồi... cứu thiên hạ giùm cái.…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
TỔNG TÀI KHÔNG LẠNH LÙNG THÌ KHÔNG PHẢI NAM CHÍNH HOÀN HẢO.❤️🔥 Tác giả: Mộc Niệm Chi.❤️🔥 Thể loại: Hề.❤️🔥 Số chương: 58 chương.❤️🔥 Tình trạng: Đang edit, cố xong trước tháng 9 (Khum thì nghỉ phẻ).❤️🔥 Biên tập: Rừng Nhỏ.❤️🔥 Giới thiệu: Vừa thức giấc, là thư ký của anh tổng điều hành công ty đứng top 500 thế giới. Phương Mạt phát hiện một điều kỳ lạ, hễ đứng cách anh tổng một mét, cô sẽ nghe được tiếng lòng của anh.Đại hội cổ động đang diễn ra.Anh tổng nào đó đang trông nghiêm ra mặt, tai thì dỏng nghe cấp dưới báo cáo, Phương Mạt bỗng lỏm được:"Chết mất, khứa nào bật điều hòa thấp thế hả? Gió lùa vào lưng tui đấy? Lạnh vãi lúa!"Cô lặng lẽ tăng nhiệt độ điều hòa đồng thời chuyển hướng gió.Lúc dự tiệc từ thiện.Anh tổng nào đó diện vest đắt tiền đang chuyện trò với vài vị máu mặt cho nguồn đầu tư quý sau, cùng những ánh mắt ngưỡng mộ chĩa về phía anh, Phương Mạt lại nghe:"Thèm miếng ga-tô vị dâu kia quá! Lúc nào mới nói chuyện xong hả trời! Bộ vest này mặc khó chịu thật!"Phương Mạt: "..."Tiệc tối kết thúc, anh tổng nào đó thấy bộ quần áo thoải mái do Phương Mạt chuẩn bị và chiếc bánh ga-tô vị dâu do mống nào đấy bảo đặt nhầm, nằm gỏn lọn trong xe.Thêm dạo nữa, Phương Mạt lại nghe được tiếng anh tổng than thở, cô lại bẽn lẽn thay chiếc rèm bẩn thỉu xấu xí mà anh tổng nào đó chê ỏng chê ẻo, cô bỗng thó được một câu như này:"Thư ký Phương hiểu tui vậy sao, lẽ nào đây chính là tri âm tri kỷ trong truyền thuyết? Làm sao bây gi…
Abo,niên thượng,chủ thụ,hồi nhỏ chia xa lớn lên gặp lại,chữa lành ,ngọt,HEVũ Thắng Lâm x Trần Phúc Dương VĂN ÁN[Mùa hè năm ấy ta gặp nhau...]Cậu nhóc khoảng chừng 8-9 tuổi thân hình gầy còm do thiếu dinh dưỡng,trên gương mặt nhỏ còn để lại vài vết bầm tím ,mái tóc bờm xờm dài che cả mắt,quần áo thì lấm lem bẩn thỉu bốc lên mùi ẩm mốc lâu ngày,cậu chạy vụt ra khỏi cửa chạy thật nhanh chẳng thèm ngoái đầuĐằng sau chỉ còn vang lại tiếng chửi rủa cay nghiệt của người đàn ông nghiện rượu------"Em có biết đường đến siêu thị gần nhất không"Lâm ( 12 tuổi) được bà giao đi mua đồ ,xung quanh chả có ai cậu đành hỏi tạm một cậu nhóc nhỏ bé ở công viênCậu nhóc im lặng hồi lâu,bỗng dơ tay chỉ về hướng đằng trướcLâm hơi ngạc nhiên hỏi lại:" cứ đi thẳng hả"Cậu nhóc im lặng gật đầu,Lâm mừng rỡ cảm ơn cậu nhóc vội chạy đi...-------" May quá em vẫn còn ở đây,cảm ơn em vì hôm qua giúp anh nhá"" Em tên gì? Nhà ở đâu?"..." Anh tên Lâm.."....Cậu nhóc vẫn im lặng xem sách trên cầu trượt -------Lâm thắc mắc" tên em nghĩa là ánh dương hay là đại dương"Dương lắc đầu:" không phải,là hoa hướng dương đó"--------Dương mếu máo giữ lấy góc áo Lâm,nước mắt lã chã rơi không ngừng:" a..anh...anh đừng đi mà ..làm ơn"Lâm rũ mắt nhìn cậu ,lời nói đầy sự buồn bã:" anh..xin lỗi"[ Mối liên kết sâu sắc nhưng ngắn ngủi giữa hai đứa trẻ kết thúc từ đó..]-CÒN TIẾP-…
T: "Mông em trắng đấy!"K: "Đừng có chọc điên tôi lên!!"••K: "Này, để lại cho tôi địa chỉ nhà anh đi chứ!"T: "Sao vậy? Đừng nói em tìm đến nhà tôi để đánh tôi đấy nhé!"K: "Nghĩ cái quái gì vậy? Thế giờ có muốn sex với tôi không?"T: "Có chứ! Tôi đâu ngu?"K: "Thế thì đưa địa chỉ nhà đây!"Couple: VKook - Lưu manh, bá đạo công × Ngạo kiều, nữ vương thụThể loại: Boys Love, BoyxBoy, Text, chat sex, fanfic, 18+, hài hước, HELưu ý: ngôn ngữ chợ búa, thô tục, nhiều gif và ảnh 18+ và quan trọng là Boys love! Kì thị vui lòng click back dùmAuthor: MandooSooĐọc vui vẻ~…