Alan x NULL oneshot
Đây chỉ là oneshot…
Đây chỉ là oneshot…
Giới thiệu về TBTeam :'33…
Only for memes…
Ảnh bìa by menguồn http://allthe2048.com/community-games/fnaf-anime-2048.htmlÝ tưởng @Kiwii_NNFan Mangle( loli)Nhận ship Yaoi, Yuri, Normal love Nếu bạn không thích cái kiểu desgin menly cứ viết trong ngoặc đơn là bạn muốn kiểu nào…
Haru: Kết OE, All Saniwa ám muội hướng, chủ thụ, nhị hóa thụ, không phiên ngoại nhá ~==================================================< đao kiếm loạn vũ thông thường hằng ngày > say quân thiênĐại khái là áp lực quá lớn đưa tới đối với Toudan yêu tràn ra kết quả.Quốc phục mới thẩm, đao sổ sách dựa theo quốc dùng tới.ooc có, hành văn không có.Nam thẩm thụ, ám muội hướng.Ngốc bạch điềm, sẽ không viết ngược.Shirohou: Ăn được ngủ được sướng như tiên, cân nhắc xử đếm tới tay rút gân, quả nhiên đây mới thật sự là sinh hoạt a!Hồ Trợ: Saniwa, nên giao báo cáo lạp!Vi bác danh liền... Say quân ngày con trai.Mở ung dung hướng đùa so với gió mới văn < [ tống ] muốn tích cực! Không muốn tang! > nhàm chán thiên sứ nhỏ có thể đi nhìn! Sao sao đát!…
Phòng kí túc xá chỉ đủ cho hai người.…
-thanh âm mùa hạ-…
"Trong cơn mưa đêm em thích làm gì, Harry? Còn anh ấy à, anh sẽ ngồi đây ngắm em, và viết cho em những bức thư đầy tình yêu chúng mình." Dịch: @Pallasknjas…
Dưới góc nhìn của người chắp bút, cậu ta thấy gì? Cảm nhận được gì qua những thứ cậu ta trực tiếp hoặc gián tiếp tiếp xúc qua từng ngày? Hay chỉ là một chút kí ức vụn vặt của một kẻ đã mất đi những giấc mơ và hy vọng ?...Và cậu đặt cho nó là:…
Các luật mà các thành viên nhóm phải tuân theo cũng như những người đọc,tham gia sự kiện của nhóm.…
Tên: Ta Say Giang Sơn Hay Mỹ Nhân?(Nơi Nào Kết Đồng Tâm)Thể loại: Nam x nam, ngược, trùng sinh, ân oán tình thù, quyền mưu, tình kiếp, giang hồ, thanh mai trúc mã, nhất kiến chung tình.Cp chính: Công bề ngoài ngỗ ngáo, bên trong che giấu bí mật x Thụ hiền lành, ngoan, bất cứ lúc nào cũng kí đầu công được.Giới thiệu:Sao Văn Long lại va phải hắn chứ, một kẻ ẩn chứa trong vỏ bọc trầm tĩnh an ổn sống, hắn che giấu thân phận đặc thù khiến khắp nơi kinh sợ. Giữa họ oan nợ đời đời kiếp kiếp xếp chồng lên nhau, ngỡ vô tình lại hữu tình. Tiếc là mấy ai trong đời bỏ được giang sơn vạn dặm? Mấy ai nguyện vì một người buông bỏ cơ ngơi thiên thu vạn cổ?Họ từ khi nào bắt đầu mối nghiệt duyên bên bờ vực thẳm vậy?Có phải vào một đêm...Văn Long bước đi rất khó khăn, nhìn thấy sự hả hê của hắn liền nổi đóa: "Vì ai mà ta bị phạt đánh hả? "Tiếng cỏ cây xào xạc trong đêm rất rõ, Lập Thanh liếc người đang nằm sấp hờn dỗi kia. Miệng lẩm bẩm mắng hắn: "Tại sao lần nào ta bị phạt đánh cũng liên quan đến đệ? Lúc trước sư phụ dạy chữ nghĩ ta cho đệ chép bài, lần này lại thành dung túng cho đệ lên sơn môn quậy phá."Lập Thanh nhếch môi cười, là hắn cố ý đấy, lấy lọ thuốc mở ra, nói: "Để ta thoa thuốc cho."Văn Long vội ngóc đầu dậy: "Không, không cần."Để hắn nhìn thấy xấu hổ chết mất."Không thoa thuốc làm sao mau hết đau được, đâu phải chưa từng thấy đâu."Dứt lời, bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ vi diệu.…
Abo,niên thượng,chủ thụ,hồi nhỏ chia xa lớn lên gặp lại,chữa lành ,ngọt,HEVũ Thắng Lâm x Trần Phúc Dương VĂN ÁN[Mùa hè năm ấy ta gặp nhau...]Cậu nhóc khoảng chừng 8-9 tuổi thân hình gầy còm do thiếu dinh dưỡng,trên gương mặt nhỏ còn để lại vài vết bầm tím ,mái tóc bờm xờm dài che cả mắt,quần áo thì lấm lem bẩn thỉu bốc lên mùi ẩm mốc lâu ngày,cậu chạy vụt ra khỏi cửa chạy thật nhanh chẳng thèm ngoái đầuĐằng sau chỉ còn vang lại tiếng chửi rủa cay nghiệt của người đàn ông nghiện rượu------"Em có biết đường đến siêu thị gần nhất không"Lâm ( 12 tuổi) được bà giao đi mua đồ ,xung quanh chả có ai cậu đành hỏi tạm một cậu nhóc nhỏ bé ở công viênCậu nhóc im lặng hồi lâu,bỗng dơ tay chỉ về hướng đằng trướcLâm hơi ngạc nhiên hỏi lại:" cứ đi thẳng hả"Cậu nhóc im lặng gật đầu,Lâm mừng rỡ cảm ơn cậu nhóc vội chạy đi...-------" May quá em vẫn còn ở đây,cảm ơn em vì hôm qua giúp anh nhá"" Em tên gì? Nhà ở đâu?"..." Anh tên Lâm.."....Cậu nhóc vẫn im lặng xem sách trên cầu trượt -------Lâm thắc mắc" tên em nghĩa là ánh dương hay là đại dương"Dương lắc đầu:" không phải,là hoa hướng dương đó"--------Dương mếu máo giữ lấy góc áo Lâm,nước mắt lã chã rơi không ngừng:" a..anh...anh đừng đi mà ..làm ơn"Lâm rũ mắt nhìn cậu ,lời nói đầy sự buồn bã:" anh..xin lỗi"[ Mối liên kết sâu sắc nhưng ngắn ngủi giữa hai đứa trẻ kết thúc từ đó..]-CÒN TIẾP-…
ngày buồn nhất là ngày mà tôi ngừng thương cậu...↳тᴇxтғιc ↦ © мuɴ ↳ ʙᴇԍιɴ - 3.3.19…
Nơi các thành viên nhóm chia sẻ kinh nghiệm,kỹ năng vẽ của mình.Bạn có thể học nhiều phong cách vẽ như : tả thực,phong cảnh hay thậm chí là manga,anime!…
GIỚI THIỆU TRUYỆNCông chúa Vương An Nhã từ phượng hoàng kiêu sa bỗng gãy cánh trở thành dân thường, ngậm đắng nuốt cay lưu lạc tứ phương. Lâm Thiên Nhạc là hoàng đế bị trăm kẻ lăm le muốn loại trừ. Hai người vô tình gặp nhau vào lúc sa cơ lỡ vận, nhưng sợi dây định mệnh gắn kết từ đây vĩnh viễn không cách nào tách rời. VĂN ÁNNgũ hành xưa nay vốn bình yên, nhưng những kẻ phản tặc mang trong mình mối hận thù lại rắp tâm gây ra nội chiến giữa năm thành: Thủy thành, Kim thành, Phong thành, Mộc thành, Hỏa thành. Nàng vừa là công chúa Mộc thành kiêu sa, vừa là dược sĩ toàn tài. Chàng là đế vương một tay nhuốm máu, xưng bá ở Phong thành. Hai người ban đầu là oan gia ngõ hẹp, sau đó trở thành đôi uyên ương nửa bước không rời. Tiếc rằng, mang trên mình thân phận cao quý của một đất nước, hai người bất đắc dĩ trở thành kẻ thù. Trải qua mười năm sóng gió, nàng liệu có thể trở về vòng tay của đế vương, chàng liệu có thể bình định xã tắc, một lần nữa nắm uy quyền của Ngũ hành trong tay?…
đây không phải là một câu chuyện kể về tình yêu về ngôn tình lãng mạn đây là những câu chyện đời thường, những câu chuyện về những người xung quanh tôi đã tiếp xúc và đã gặp qua có những người rất bình thường nhưng cách sống của họ làm tôi thấy ngưỡng mộ, có những người về cách sống của họ làm tôi cảm thấy "à thật ra trong cuộc sống sẽ có người này người kia" Những lúc bế tắc có những người tìm thấy nguồn sáng của họ, cũng có những người lại cố gắng chịu đựng qua những cơn đau những ngày trống trãiVậy bạn là ai trong những người này Bạn có thể xem đây là một cuốn truyện hoặc là một cuộc đời của ai đó và bạn là người đi khám phá chúng, có thể khi đọc nó không hợp với bạn sẽ cảm thấy nhàm chán nhưng khi đọc xong một trang hay một chương hãy nhắm mắt lại và cảm nhận rằng mình đã từng trãi qua chưa.…