chim nhại không vỗ cánh *| jackrene
khi chim nhại không vỗ cánh cất tiếng hót hân hoan, đó là lúc ta xa nhau.*tên fic là do boz nghĩ ra, cảm ơn em nhiều lắm <3[vietnam!au]…
khi chim nhại không vỗ cánh cất tiếng hót hân hoan, đó là lúc ta xa nhau.*tên fic là do boz nghĩ ra, cảm ơn em nhiều lắm <3[vietnam!au]…
Đọc đi rồi bt:>…
Hanma, vậy thôi =))))…
Giới thiệu:Một người đàn ông tài giỏi, vừa có học thức sâu rộng, lại vừa có tiền, đặc biệt nhan sắc thuộc hàng tuyệt sắc nam nhân. Có lẽ người đàn ông như thế chỉ xuất hiện trong giấc mơ của thiếu nữ. Nhưng mà ai biết được điều đó lại trở thành hiện thực khi Cô gặp Anh. Mà người đó lại là Giáo Sư...kiêm luôn...Ông Xã của cô...Đôi lời của au:Chỉ có thể là Sủng :))…
hề lu hfxthvsyovsaaquopbcfh d…
Nếu có thể, con sẽ không mắc sai lầm một lần nào nữa…
"Có đôi lúc em như một kẻ điên, đi nhặt từng mảnh kí ức có anh ! Giá như ngay khi ấy, anh xuất hiện để nghe em nói ra ba từ tận sâu trong đáy lòng: EM NHỚ ANH!"…
Đối với Viễn Tịch, tình yêu là dư vị của thanh xuân, tươi đẹp và đầy năng động, cùng với những suy nghĩ trông mong vào tương lai của cô và người ấy. Còn đối với Thẩm Phiến, tình yêu của anh cũng chẳng phải là thứ gì quá sôi nổi, quá nhiệt lượng mà chỉ đơn thuần là ở bên cạnh Viễn Tịch, yên lặng trầm ổn, bao dung và yêu thương cô hết mực. " Khoảng cách của thời gian không đáng sợ, đáng sợ là em không muốn cùng anh rút ngắn khoảng cách ấy ".…
❛kiếp này bùi châu hiền ta không thể ở bên cạnh chàng đến đầu bạc răng long. chỉ mong chàng một đời bình an, có duyên ắt gặp lại. luân hồi chuyển kiếp, ta vẫn sẽ đợi chàng, cũng như chàng vẫn sẽ yêu ta.❜bìa xinh by gấu <3…
A Anh cho rằng bản thân sẽ chẳng quen thân nổi ai, nhưng, đời luôn có chữ nhưng thế đấy!Một cuộc tìm kiếm kỳ lạ đã gắn kết cô cùng vài người bạn mới...Đi đến cuối cùng của cuộc truy đuổi, giải thưởng, tiền, liệu có còn quan trọng?~~ Dẫu buồn hay vui, dẫu hạnh phúc hay khổ đau, mọi việc trên đời này chỉ nên xảy ra một lần!…
Văn bảnHắn chết rồi. Bị chém cổ mà chết. Cảm giác bị chém cổ không vui chút nào....MAI HOA KIẾM TÔN, nhất định phải giết hết tất cả sau khi ta hồi sinh....Hồi sinh vào cơ thể một đứa trẻ, sức khỏe thì yếu đuối, khuôn mặt thì xấu xí. Mà còn buồn cười hơn nó là nữ giới? Ta sốc vô cùng...Nghe có vẻ bất ngờ nhưng linh hồn ta là nam giới nay biến thành nữ giới. Ai mà chấp nhận được.Không chấp nhận thì cũng phải chấp nhận. Hắn nhanh chóng chấp nhận cái cơ thể yếu đuối này.Sau khi thích nghi với cơ thể ta bắt đầu luyện công trở lại, nhưng mệnh cơ thể này không cho phép. Đau ốm bệnh tật đến nỗi không cầm nổi thanh kiếm hay có thể luyện tà công. Nhưng đâu thể kiềm nén được tại vì người ở trong thân xác này không còn là con nhỏ đó nữa, mà là ta Thiên Ma. Cái tên nghe khiếp sợ 100 năm trước...____________________________________Sau 2 năm sức mạnh của ta dần trở lại, tuy chỉ bằng 1/1000 nhưng cũng đủ bóp chết tất cả lũ người ở đây rồi. Đôi mắt đen kịt chỉ có lòng đen và lòng đỏ nheo lại. Mái tóc dài tận eo buông xuống, khuôn mặt nay đã trưởng thành nhìn có vẻ thanh tú, nhưng không hiểu sao lại thấy rợn người khi nhìn vào khuôn mặt của hắn.Ta nhặt được một thằng nhóc con? Nó chỉ suốt ngày bám theo ta, ta đã đánh nó gần chết mà vẫn như con dòi bọ bám theo. Suốt 1 năm trời nó bám theo, ngày nào cũng bị đánh tới nỗi suýt gặp Diêm Vương mấy lần mà vẫn cố đi theo? Con người bây giờ thích bị đánh hay gì?Ta liền mặc kệ thằng nhóc bẩn thỉu đó, sau khi mặc kệ nó. Liền một tấc muốn tiến tớinó gọi ta là Mẹ n…
Johnathan, một ông già có quá khứ phi thường nhưng lại có kết cục bình thường, và được tái sinh trong một thế giới giả tưởng đen tối đầy ma thuật, bóng tối và những bí ẩn.Tái sinh khi còn là một đứa trẻ, anh ấy hy vọng sẽ được xem là đứa trẻ có năng khiếu nói sớm.Chuyện này đến chuyện khác, và bi kịch đã xảy ra. Dân làng tuyên bố anh ta bị quỷ ám và nhân danh nhà thờ. Johnathan, bây giờ được gọi là Sylvester Maximilian, nhận ra rằng mình đã phạm sai lầm.Khi những người điều tra của nhà thờ đến để phán xét anh ta và thiêu anh trên giàn thiêu. Như một phương sách cuối cùng và để chào đón cái chết thứ hai sắp đến của mình, anh ấy bắt đầu tụng những bài thánh ca như hơi thở cuối cùng.Choáng ngợp, họ quỳ xuống, nghĩ rằng anh ta là sứ giả của Solis.Từ đó, câu chuyện về cách Sylvester Maximilian vượt qua các cấp bậc để ngồi ở vị trí cao nhất bắt đầu.Nhưng cuộc sống của anh sẽ không bình thường, khi anh sử dụng sự xảo quyệt và danh hiệu 'Ân sủng của Chúa' để làm lợi thế cho mình. Chống lại sự phản bội, khám phá những âm mưu bí mật và những bí ẩn của thế giới, đối mặt với bóng tối xung quanh mình và tạo ra vị trí của mình trong lịch sử, khắc tên anh ta vào biên niên sử để được ghi nhớ mãi mãi với cái tên Giáo hoàng bất tử, The Young.---[TUYÊN BỐ MIỄN TRỪ TRÁCH NHIỆM]Tôn giáo sẽ là giả tưởng. Tôi sẽ không làm cho nó giống với những thứ tồn tại trong thế giới của chúng ta để không kích động bất kì ai. ---- còn tôi thì chỉ là thằng dịch truyện :D…
Một vài mẫu truyện oneshot KnY…
ᴏᴅɴᴏʟɪᴜʙᴋẻ sɪ ᴛìɴʜ ᴄʜỉ ʏêᴜ ᴍộᴛ ɴɢườɪ đếɴ ʜếᴛ đờɪ, ʟᴜôɴ sẵɴ sàɴɢ ᴄʜờ đợɪ ᴠà ʜʏ sɪɴʜ ᴄʜᴏ ɴửᴀ ᴋɪᴀ ᴄủᴀ ᴍìɴʜ.ᴛʜứ ᴛìɴʜ ʏêᴜ ᴋʜôɴɢ ᴘʜảɪ ʟúᴄ ɴàᴏ ᴄũɴɢ ᴅễ ᴅàɴɢ ɴʜưɴɢ ɴó ʟà đáɴɢ ɢɪá ɴʜấᴛ, ᴛʀâɴ ᴛʀọɴɢ ɴó ʜơɴ ʙấᴛ ᴋỳ ᴛʜứ ɢì ᴋʜáᴄ ᴛʀᴏɴɢ ᴄᴜộᴄ đờɪ. ᴅᴜ̛ᴏ̛ɴɢ ᴅᴏᴍɪᴄ × ʀʜʏᴅᴇʀᴛʀᴀ̂̀ɴ ᴆᴀ̆ɴɢ ᴅᴜ̛ᴏ̛ɴɢ × ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ…
°Tiêu Vy:- 22 tuổi- Người Hồ Nam_Trung Quốc- Nghề nghiệp: hoạ sĩ, văn phòng- Học giỏi, thông minh- Hướng nội, ấm áp, dễ gần- Sở thích: ngủ- Đồ vật yêu thích: chuông gió💜°Tôn Khải:- 24 tuổi- Người Thượng Hải_Trung Quốc- Nghề nghiệp: chủ tịch tập đoàn Trí Nhất- Đẹp trai, tài giỏi- Điềm tĩnh ít nói, chu đáo- Sở thích: Tiêu Vy=)))- Đồ vật yêu thích: chuông gió💜…
yêu anh từ trong tâm hồn không tin ai kia như lời đồn.…
Xin chào người bạn trước màn hình dù không quen biết . Nhưng nếu bạn cảm thấy cuộc sống quá tẻ nhạt hoặc cần tìm vài điều khiến bản thân mình tốt hơn thì bạn tìm đúng chỗ rồi đấy !…
Tôi xin đính chính, đây không phải bản chính thức.Nếu bạn từng đọc bộ truyện "Ép yêu 100 ngày", có lẽ bạn cũng sẽ có cảm giác mất mát như tôi. Về cặp đôi Lục Bán Thành-Hứa Ôn Noãn, họ yêu nhau như thế, trải qua nhiều khó khăn như vậy, nhưng đến cùng, tác giả lại không cho họ một cái kết hoàn chỉnh. Tôi biết, Diệp Phi Dạ để kết mở [OE] là để bạn đọc thoả sức suy nghĩ kết cục cho tương lai của hai người họ. Nhưng tôi thấy như thế chưa đủ, tôi muốn đọc tiếp. Mà suy nghĩ thì nhiều, tôi muốn ghi lại chúng, để ghi nhớ kết cục mà chính tôi tạo nên cho họ. Vậy nên, đây là phần tiếp nối của cặp đôi Thành-Noãn, do TÔI tự viết.Có thể đã nhiều bạn đọc bộ truyện này, cũng cho nhiều cái kết khác nhau. Nhưng với tôi, tôi chưa bao giờ đọc một bộ truyện mà lại có ấn tượng với cặp đôi phụ sâu sắc như vậy. Nói về Lục Bán Thành, tôi ngưỡng mộ tình yêu của anh dành cho chị Ôn Noãn. Nói về Hứa Ôn Noãn, tôi lại càng khâm phục chị khi đã bước ra được từ quá khứ đau buồn, đen tối.Nói về Ngô Hạo. Đây là nhân vật mà Diệp Phi Dạ dựng lên khiến tôi có ác cảm nhất. Dù tình yêu đối với Hứa Ôn Noãn là thật, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận việc anh đi ngoại tình. Dù với bất cứ lí do gì, vì nghĩ cho chị hay vì bị dụ hoặc, tôi đều không chấp nhận.Ở đây không phải do Diệp Phi Dạ viết, do đó ngôn ngữ hoặc độ sâu sâc trong lời văn không thể được như nguyên bản. Tuy nhiên, hy vọng mọi người chấp nhận, cảm ơn!…