[ atsh ] lovely
" Tại nó dễ thương "_______________________Warnings: occ, textfic…
" Tại nó dễ thương "_______________________Warnings: occ, textfic…
học đường, tuổi teen, ngây ngô…
he lu ;) dạo này tôi có hứng viết nên mới viết nhe. à đây là lần đâu tui viết nên ko hay thì mọi ngừi góp ý nhẹ nhàng thui đừng toxic nha…
hmmm:))) nhìn j đấy bn oi:)?…
vẽ xong đăng lên vậy ó…
LƯU Ý: - Vì đây là fanfic what-if nên đương nhiên có nhiều chi tiết khác với manga (cái này chắc em không cần phải giải thích )- What-If này diễn ra vào lúc Will hoàn thành thử thách nở rộ lần 2- Đây là lần đầu em viết fanfic bằng truyện chữ nên nếu có gì sai sót mong các bác góp ý để em có thể cải thiện ạ…
Tự truyện của BinBin #01…
Tôi và cậu thời thơ ấu đã bên nhau…
Đây là câu chuyện của mình. Có những chuyện đã xảy ra, có những thứ chưa đến, có những thứ mãi là tưởng tượng.Chấp niệm của mình với anh có lẽ đã hơn 8 năm, điều này là hoàn toàn có thật.Cuộc sống của mình trải qua rất nhiều điều, mình dần cảm nhận được sự tàn nhẫn của cuộc sống, nhưng đối với mình anh luôn là ánh sáng cuối con đường.Tất cả tên nhân vật mình đã thay đổi để không ảnh hưởng tới cuộc sống cá nhân, nhưng hoàn toàn là có thật.Hi vọng các bạn có thể trải nghiệm tác phẩm của mình và hiểu hơn về ngành IT.…
Platonic hay j chắc mình cũng ko quan tâm nữa, 3 đứa đần này vui quá thôi…
Vì ít người Việt viết về cp này quá nên mục đích chiếc fanfic này sinh ra là để các con dân chung thuyền cùng đú. Tord : [ Top ] Thomas / Tom : [ Bottom ] ⚠️ : Truyện có từ ngữ dâm dục, thô tục, có nhiều cảnh H, Tord và Tom có một mối quan hệ hơi mang tính toxic ( độc hại ), truyện không liên quan quá nhiều đến mạnh truyện gốc, tất cả có thể đều là oneshort, không chương nào liên quan đến chương nào mà nếu có cũng sẽ chia làm nhiều chương. Đã có cảnh báo trước, nếu đã vào đọc xin đừng kêu ca về việc truyện không hợp độ tuổi. Ném đá xin hãy nhẹ nhàng, ném mạnh thì sẽ vào tù như chơi.…
Một câu chuyện và một anh thanh niên cùng hành trình đi tìm lại những cảm xúc tinh khôi đã dần tan biến giữa cuộc sống tấp nập...…
Khi vũ trụ bị thống trị bởi những kẻ độc tài. Nơi mọi sinh vật sống bị xem là rác rưởi. Chiến tranh, và nổi loạn xảy ra như những thiên tai. Tại tầng sâu nhất của vũ trụ, Nastaria một người bình thường đứng lên với hi vọng và quyết tâm lật đổ quyền lực và hệ thống cai trị thối nát.Liệu đây là sự kết thúc của một chế độ thần quyền hay chỉ mới là mở đầu cho một kỷ nguyên đen tối khác ?…
Y/n được một người đàn ông nhận nuôi và đem về. Hắn là một nhà khoa học tàn bạo, hung hãn và ranh ma. Ban đầu hắn nhận Y/n chỉ có một mục đích nhất định là thí nghiệm cô nhưng ... bằng cách nào đó hắn lại cảm thấy rung động khi cô lại khá ngoan ngoãn và gọi hắn là "Papa".…
Chào mọi người, đây là một dự án mới của PD đem đến cho mọi người đây. Hiện tại template đang là một trend thú vị nhưng đó chỉ là template làm sẵn thôi, và bạn muốn sở hữu một chiếc template theo ý thích của bản thân? Vậy còn ngần ngại gì mà không ghé vào PD nhỉ? PD sẽ giúp bạn tạo ra một template theo mong muốn của bạn.…
Tord là một tên ma cà bông.Tom thì dễ cọc, dễ cáu.Oánh nhau cho chán thì rồi lại yêu nhau.....ừmmmmm có hứng viết truyện ngọt ặ ✨Truyện ngọt này có seggchắc sẽ không ra chap đều đâu vì au lớp 12 rồi và thi nhiều lắm 🥹yêu mng.…
Tom chắc chắn bản thân phải thoát ra khỏi tình cảnh sắp phải làm nô lệ này, 2 tay nó nắm lấy tay Tord, miệng bật lên những tiếng nức nở."Xin ngài hãy tha cho tôi. Tôi chỉ là 1 nhân viên văn phòng bình thường, không hề như những gì họ nói."Tord giật mạnh tay mình ra, ánh mắt sắc lạnh nhìn người kia."Mày có bị làm sao không? Đừng nghĩ tao là quý ông nhân từ. Mày đã được tao mua, đấy là sự thật."__________________*Lưu ý: Đây hoàn toàn là TomTord, và sẽ có 1 chút ABO.…
Vì sao không dẫn lối, không đem một con người trở về nơi ánh sáng.Vì sao không dẫn lối? Nơi u uất, mệt nhoài, không có ai dẫn lối để trở về nơi xưa cũ.Vì sao chìm trong nắng, vì sao khóc trong mưa, không đi lúc đèn sáng, chìm vào trong sâu thẳm nơi trái tim khóc thầm._Name: Vì sao không dẫn lốiTag: daylife, love, school, friendLời tựa: Cuộc sống vẫn luôn bình thường cho đến khi một người bước đến và vén màn che mắt của chúng ta. Họ xuất hiện từ ánh sáng và rực rỡ hơn cả nắng khiến mình cảm thấy bản thân chẳng xứng. Khi đôi mắt đã chạm nhau, đôi môi đã ôm lấy và thứ tình cảm trở nên lún sâu hơn và khi chúng ta phải tự buông bỏ một thứ gì đó quan trọng hơn cả. Vào một lúc đỉnh điểm nào đó, chúng ta nhận ra, ước mơ có lẽ phải nhường đường cho hiện thực.…